Chương 1388: Một Trăm Triệu
Sau một hồi điều chỉnh lại cảm xúc của mình, Lục Tân mới nhìn Hạ Trùng, dò hỏi:
"Vậy các ngươi đã thuê người... lính đánh thuê mạnh nhất về đây là để cô ấy giúp các ngươi hoàn thành mục tiêu tác chiến gì đó à?"
Hạ Trùng tò mò nhìn Lục Tân, trông có vẻ như đang cân nhắc có nên nói với hắn hay không.
Nhưng trong mắt cô lại hiện lên hình ảnh Dao Phẫu Thuật quấn băng như xác ướp nằm trên giường mà không có cách nào kiềm chế chính mình.
Không hề chần chừ, cô nói:
"Kế hoạch trước mắt rất đơn giản, chính là tìm được lối vào Địa Ngục"
"Hửm?"
Lục Tân kinh ngạc:
"Chỉ vậy thôi hả?"
"Đúng vậy."
Hạ Trùng còn nghiêm túc trả lời hắn:
"Căn cứ theo những manh mối mà bọn ta điều tra thì đã xác định được Địa Ngục nằm ngay tại thành phố Hỏa Chủng. Tuy nhiên đã đến đây lâu như vậy rồi, cũng đã điều tra không biết bao nhiêu lần nhưng bọn ta vẫn không thể xác định được rốt cuộc vị trí cụ thể của Địa Ngục là ở đâu, cũng không biết lối vào ở chỗ nào.
Bọn ta cũng không biết rốt cuộc đây là một khu vực chân thật hay là một không gian kỳ dị dẫn thông đến Thâm Uyên nữa."
"Hiện giờ thông tin mà bọn ta xác thực được đó là cửa Địa Ngục sắp mở rồi..."
"Nhưng đối với mục đích và diện mạo thật sự của Địa Ngục thì bọn ta không biết gì cả!"
Lục Tân nghe vậy hơi giật mình, lấy làm lạ nói:
"Trùng hợp vậy?"
"Các ngươi đang muốn biết cửa Địa Ngục ở đâu, trùng hợp bọn họ lại muốn mở cửa Địa Ngục..."
"Giống nhau à?"
Hạ Trùng nhìn Lục Tân bằng ánh mắt rất không thích sự không chuyên nghiệp của hắn:
"Hỏa Chủng chủ động mở cửa Địa Ngục và chuyện chúng ta điều tra cửa Địa Ngục là hai việc hoàn toàn khác nhau. Thậm chí có thể giải thích rằng vì cửa Địa Ngục sắp mở ra cho nên chúng ta mới phải tìm được nó trước khi bọn họ mở cửa đồng thời điều tra xem tại sao họ lại muốn mở cánh cửa Địa Ngục"
Lục Tân cố gắng hiểu lời Hạ Trùng vừa nói, cuối cùng chỉ có thể gật đầu: hình như cũng có lý...
Nhưng đây không phải là chuyện mà hắn quan tâm nhất. Sau khi lấy lại tinh thần hắn lại nhìn Hạ Trùng với ánh mắt mong chờ:
"Nếu như các ngươi đợi viện trợ đến chỉ để giúp các ngươi tìm được lối vào Địa Ngục, vậy thì nếu có người khác giúp các ngươi tìm được rồi..."
Hắn nói chậm lại, kiềm nén kích động trong lòng:
"Thì một trăm triệu kia có thể chia đôi không?"
Hạ Trùng trầm ngâm một hồi, quay đầu nhìn về phía Lục Tân:
"Ngươi muốn đánh phủ đầu à?"
"Không thể nói vậy được..."
Lục Tân bất lực giải thích:
"Ngay từ đầu ta đâu có biết viện nghiên cứu có thuê người làm nhiệm vụ này..."
"Ừm...
Hạ Trùng gật gật đầu xong đăm chiêu nói:
"Bình thường viện nghiên cứu có quy tắc riêng khi thuê làm nhiệm vụ, không chỉ tính toán mức độ hoàn thành nhiệm vụ mà còn phải tính đến chuyện bảo mật, tỷ lệ thất bại và những yếu tố rủi ro tiềm ẩn khác. Cho nên bản thân nhiệm vụ trong rất nhiều trường hợp cũng chỉ hạn chế cho một số người, những người khác có muốn nhận cũng không được."
Thấy Lục Tân hơi chán nản, cô lại nói:
"Nhưng mà suy xét đến tính khẩn cấp trong nhiệm vụ lần này, với lại cho đến giờ mà Dracula vẫn chưa liên lạc với bọn ta, cũng không biết rốt cuộc cô ấy đã làm được gì rồi. Cho nên nếu chúng ta có thể hoàn thành mục tiêu này trước cô ấy thì công việc cô ấy đã nhận sẽ được hủy bỏ, đồng thời chúng ta cũng có thể xin tiền thưởng từ viện nghiên cứu...
Lục Tân lập tức phấn khích:
"Một trăm triệu?"
Hạ Trùng nói:
"Có khi không nhiều như vậy nhưng chắc chắn là không ít"
"Theo ta được biết thì từ trước đến nay viện nghiên cứu chưa bao giờ đắn đo chuyện tiền bạc đâu..."
"Bặc!"
Lục Tân nhẹ nhàng đập tay:
"Các ngươi định làm thế nào?"
Hạ Trùng hơi mở to hai mắt:
"Ngươi muốn giúp bọn ta?"
Lục Tân liếc nhìn Dao Phẫu Thuật nằm như xác ướp:
"Các ngươi đều là bạn của ta."
"Ngoài ra, tuy ta đến thành phố Hỏa Chủng là do có chuyện riêng nhưng phải ba mươi tiếng sau lận...
Dao Phẫu Thuật nằm trên giường xếp cách đó không xa còn cố hết sức giơ ngón tay cái với Lục Tân.
Trong mắt còn hơi ươn ướt.
"Nhiệm vụ lần này có thể sẽ rất nguy hiểm..."
Dường như Hạ Trùng đang hơi do dự.
Lục Tân lại thản nhiên nhìn cô, làm bộ như mình không sợ.
"Không đâu, có thể ngươi chưa hiểu rõ..."
Hạ Trùng thấp giọng giải thích:
"Trong ba người chúng ta, một người thì bị thương nghiêm trọng, một người thì bị ô nhiễm nghiêm trọng."
"Ngay cả quân đội Phụ Linh cũng chẳng giúp bọn ta được mấy.
Cho nên nếu chúng ta muốn hoàn thành nhiệm vụ trước thời hạn thì phải chuẩn bị tinh thần sẽ có những rủi ro cực lớn."
"Nếu chúng ta thất bại, thì tính mạng khó mà giữ được, quan trọng hơn hết là..."
Cô khựng lại một chút rồi nói:
"Sẽ rút dây động rừng, phá hủy luôn hy vọng hoàn thành nhiệm vụ mong manh."
Thấy cô nghiêm trọng như vậy, Lục Tân cũng hơi trầm xuống.
Có thể thấy những gì Hạ Trùng nói đều rất nghiêm túc, cô cũng rất thật lòng lo lắng cho chuyện này.
Không phải cô lo nếu nhiệm vụ không hoàn thành thì bản thân sẽ bị trách phạt mà cô lo hành sự lỗ mãng dẫn đến phá hỏng đại sự.
Nếu vậy...
Thế là Lục Tân không chần chừ mà nói:
"Nói ta nghe kế hoạch ban đầu của các ngươi xem."
Hắn đã nghĩ rất kỹ rồi, có thế nào thì hắn vẫn đáng tin hơn Dracula mà nhỉ?
Người mà trong khi làm nhiệm vụ có thù lao một trăm triệu còn đi dùng tiền giả!