Chương 1389: Tiếp Cận Thần
Có lẽ Hạ Trùng đã bị ánh mắt chân thành của Lục Tân cảm động, hoặc nói là bị bất ngờ trước sự hăng hái bất thình lình của Lục Tân.
Hơn nữa trong nhiệm vụ bắt giữ sứ giả Địa Ngục, quả thật Lục Tân đã làm rất tốt. Sau khi Hạ Trùng hơi bối rối thì vẫn hạ quyết tâm thử một lần nên cô đã nói hết những kế hoạch tác chiến ban đầu ra với Lục Tân:
"Thực ra kế hoạch của bọn ta vô cùng đơn giản, đó chính là tấn công cao ốc Hỏa Chủng"
Cô vừa nhìn Lục Tân vừa tiếp tục giải thích:
"Bọn ta không biết Địa Ngục ở đâu, thậm chí còn không biết nó tồn tại bằng hình thức nào, nhưng có thể xác định là Địa Ngục và Hỏa Chủng có liên quan đến nhau. Ngoài ra, bất luận Địa Ngục ở đâu thì thực tế nó chắc chắn đang liên lạc với một thứ gì đó đang tồn tại ở hiện thực. Bọn ta không thể điều tra một thứ không có thật, nhưng lại có thể tìm thấy sự tương ứng của nó trong thực tế!
"Nếu Địa Ngục là do Hỏa Chủng tạo ra vậy thì việc nó liên lạc với hiện thực chắc chắn có liên quan đến Hỏa Chủng"
"Mà tất cả bí mật của Hỏa Chủng đều được giấu trong cao ốc tổng bộ của bọn họ."
"Cho nên, chỉ cần chúng ta vào được cao ốc Hỏa Chủng là có thể phát hiện được một vài những manh mối quan trọng...
Nghe Hạ Trùng nghiêm túc giải thích, Lục Tân liền im lặng hồi lâu.
Sau đó hắn tỏ vẻ vô cùng kỳ lạ:
"Có vậy thôi hả?"
Nhiệm vụ này so với hắn nghĩ còn đơn giản hơn nhiều lắm...
Nếu đã xác định bí mật nằm ngay trong cao ốc Hạ Chủng, vậy thì còn cần lao tâm khổ tứ làm gì?
"Nói thật, ta cảm thấy ta có thể thử làm chuyện này..."
Lục Tân tỏ vẻ thành khẩn để người khác không nhìn ra hắn đang vô cùng kích động:
"Quả thật rất khó để tấn công một tòa nhà được bảo vệ nghiêm ngặt. Nhưng ta vẫn có kinh nghiệm liên quan đến việc này, chính là lần ở thành phố Hắc Chiểu, một mình ta đã đột nhập vào một căn cứ được bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt, sau đó thuận lợi lấy được chứng cứ quan trọng ở bên trong...
"Thậm chí cả quá trình còn không bị ai phát hiện..."
Hạ Trùng hơi bất ngờ, liếc nhìn Lục Tân:
"Thì ra ngươi còn có tài năng trong phương diện này à..."
Lục Tân gật đầu:
"Đúng vậy."
"Nhưng, ngươi tin ta đi, lần này không giống vậy nữa đâu."
Hạ Trùng suy tư một hồi rồi nghiêm túc nói:
"Hỏa Chủng thân là một thế lực lớn tầm cỡ thế giới, số thiết bị công nghệ mà họ nắm giữ có khi còn ngang bằng của viện nghiên cứu, họ còn có quỹ tài chính là nguồn lực khổng lồ làm nền tảng. Hầu hết những tòa nhà này đều được trang bị kỹ thuật khoa học tiên tiến nhất, có thể nói đây là một trong những nơi có hệ thống an ninh mạnh nhất, hoàn hảo nhất và cũng khó lên vào nhất"
Hạ Trùng dừng lại một chút, sau đó nghiêm mặt nói:
"Đương nhiên, kỹ thuật khoa học như vậy đối với ta mà nói chẳng có nghĩa lý gì."
"Ta có thể thông qua một cánh cửa khác, trực tiếp đi vào trong tòa nhà."
Lục Tân ngạc nhiên:
"Nếu vô dụng vậy sao ngươi còn chần chừ làm gì?"
"Vấn đề nó nằm ở đây."
Hạ Trùng hơi thất vọng:
"Giờ đồng nghiệp của ta đã bị thương, quân đội Phụ Linh lại vì lý do cá nhân mà không thể tiến vào Thâm Uyên được, nên nếu muốn thông qua Thâm Uyên để vào tòa cao ốc kia thì phải từ bỏ sự trợ giúp từ quân đội Phụ Linh"
"Vấn đề tất yếu hơn là..."
Cô khựng lại, thấp giọng nói:
"Tuy ta không có ý định xâm nhập, nhưng ta đã đi quan sát rồi."
"Ngay cả trong Thâm Uyên, cao ốc Hỏa Chủng cũng được một sức mạnh thần bí nào đó bảo vệ..."
"Khi ta tiến vào chỉ dám đứng nhìn từ xa."
"Chỉ là mới nhìn thôi mà ta đã có cảm giác nếu còn đến gần thì ta sẽ chết...
"Ta nghi ngờ đó là tiếp cận sức mạnh của thần..."
"Tiếp cận thần?"
Lục Tân thấy Hạ Trùng sợ hãi cũng khẽ trầm lặng, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Hạ Trùng.
Hắn nở nụ cười tươi như an ủi người khác:
"Khi nào chúng ta xuất phát thì được?"
Hạ Trùng trừng mắt khó hiểu, mặt không chút biểu cảm.
Cô tưởng là mình đã mô tả rất rõ ràng mối nguy hiểm tồn tại trong cao ốc Hỏa Chủng ở Thâm Uyên rồi chứ.
Vậy sao tên Đan Binh này còn nhất quyết muốn đi vậy?
Cô biết rõ sức mạnh của tên này đến đâu, lần trước bắt giữ sứ giả địa ngục cũng đã đoán được rồi.
Nhưng cô tin rằng con người dù có mạnh đến đâu cũng sẽ có giới hạn.
Hơn nữa vừa rồi rõ ràng cô nhìn thấy dưới sự bao vây của quân đoàn địa ngục, hắn gần như bị dồn vào đường cùng. Còn thứ mà cô cảm nhận được ở Thâm Uyên còn đáng sợ hơn quân đoàn địa ngục nữa kìa...
Chính vì vậy, khi nhìn thấy bộ dạng hồn nhiên, vô tư thậm chí là đã chuẩn bị sẵn sàng kia của Lục Tân, Hạ Trùng thật không biết nói gì:
Tên này bị điên rồi à?
Thậm chí cô còn tưởng rằng: Lục Tân vì một triệu kia mà sẵn sàng khiêu chiến với cái thứ đáng sợ đó nữa?
May mà Lục Tân không biết suy nghĩ này của Hạ Trùng, bằng không nhất định phải khiêm tốn hơn... Cần gì đến một trăm triệu!