Mặt Trăng Đỏ

Chương 1402: Cây Máy Móc

Chương 1402: Cây Máy Móc


Cả hai làm ra vẻ trấn định gật đầu với đối phương một cái rồi cất bước đi tới.
Nguyên nhân đầu tiên là vì, dù sao cũng bị phát hiện rồi, bây giờ chạy trốn thì còn ích lợi gì.
Còn nguyên nhân thứ hai, chính là mẹ Lục Tân đã nói ở nơi này có thứ mà hắn đang tìm, bây giờ hắn còn chưa tìm được, nên sao có thể chạy đi...
Sau khi đã làm ra quyết định, Lục Tân đi trước, Hạ Trùng theo sau, chậm rãi đi về phía căn phòng ở sau bức tường thủy tinh.
Khi cả hai tiến vào căn phòng bị bức tường thuỷ tinh bao bọc này thì tầm mắt cũng trở nên trống trải hơn.
tầm mắt của cả hai tò mò đảo qua người trong phòng điều khiển một cái rồi mới vô thức nhìn về phía vách tường thuỷ tinh trước mặt.
Nhìn xong, sắc mặt của Hạ Trùng cũng lập tức trở nên căng thẳng.
Dù là Lục Tân thì cũng bị thứ ở bên ngoài vách tường hấp dẫn.
Sau khi vào tới phòng điều khiển thì bọn hắn mới có thể nhìn rõ cảnh tượng chung quanh.
Vị trí mà bọn hắn đang đứng là trên một cái bệ lồi.
Ổ hai bên trái phải của bệ đều là vách tường thủy tinh trong suốt.
Bên ngoài vách tường là một cái hố sâu to đến mức không nhìn thấy đầu.
Trong hố là một cái cây.
Hoặc nói chính xác hơn, đó là một cái cây được lắp ghép bằng vô số linh kiện máy móc nhìn rất tinh vi.
Ở xung quanh cây máy móc là vô số cơ thể người tái nhợt đang ngồi quỳ thành vòng tròn.
Lục Tân không nhìn lầm, đó quả thật là cơ thể người.
Họ có già có trẻ, có nam có nữ, đều không mặc quần áo.
Họ đang ngồi quỳ trước gốc cây máy móc nằm ở hố sâu theo kiểu vòng tròn khuếch tán.
Nếu nhìn kỹ lại thì sẽ phát hiện người nào người nấy đều cúi thấp đầu không nhúc nhích, giống như là đang ngủ say. Trên cơ thể có gắn hai cái ống, một cái luồn trong miệng, cái có lại thì gắn trên chiếc mũ điện tử đang đội trên đầu.
Từ căn phòng mà họ đang đứng nhìn xuống, căn bản là không thể nhìn rõ tổng cộng có bao nhiêu người.
Chỉ có thể nói, tầm mắt phía trước đều bị những cơ thể người tái nhợt này chiếm cứ.
Và những gì họ có thể nhìn thấy từ phòng điều khiển chỉ là một khối nhỏ mà thôi.
Đột nhiên bị người ta phát hiện mình nghe lén, hơn nữa người này giống như đã phát hiện từ lâu, Lục Tân và Hạ Trùng không khỏi lâm vào một bầu không khí vô cùng xấu hổ.
Rõ ràng Hạ Trùng chỉ cần đưa tay mở cửa là họ có thể rời đi, nhưng khi nhìn dáng vẻ khách khí của nhà thiết kế Địa Ngục này, trong lòng đều sinh ra một cảm giác lúc này mà chạy thì hình như có hơi mất mặt.
Mặc dù trong lòng có hơi do dự, những hai người rất nhanh đã làm ra một quyết định.
Cả hai làm ra vẻ trấn định gật đầu với đối phương một cái rồi cất bước đi tới.
Nguyên nhân đầu tiên là vì, dù sao cũng bị phát hiện rồi, bây giờ chạy trốn thì còn ích lợi gì.
Còn nguyên nhân thứ hai, chính là mẹ Lục Tân đã nói ở nơi này có thứ mà hắn đang tìm, bây giờ hắn còn chưa tìm được, nên sao có thể chạy đi...
"Xin chào, cuối cùng chúng ta cũng gặp mặt."
Trong lúc Lục Tân và Hạ Trùng bị cảnh tượng bên ngoài vách tường thủy tinh hấp dẫn thì có người cười nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất