Mặt Trăng Đỏ

Chương 1405: Ai Phạm Pháp

Chương 1405: Ai Phạm Pháp


"Chuyện này..."
Nhà thiết kế Địa Ngục nhìn Lục Tân một cái, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ.
Một lát sau, hắn mới cười nói:
"Nói thật, ta rất vui lòng nói cho ngươi biết địa ngục rốt cuộc là gì, và chúng ta chế tạo nó thì sẽ có được lợi ích gì."
"Dù sao ta cũng là một nhà thiết kế, mà thân là nhà thiết kế, ta cũng mong có thưởng thức và lý giải thứ mà mình thiết kế ra."
Đối với gương mặt tươi cười của hắn, Lục Tân không có chút phản ứng nào, chỉ lạnh nhạt ngẩng đầu nhìn hắn:
"Như vậy, ta phải làm thế nào thì ngươi mới chịu nói?"
Bầu không khí trong phòng trở nên có chút kỳ lạ.
Căng thẳng, đè nén, kịch liệt, thản nhiên. Đủ loại bầu không khí đan xen vào nhau, rồi lại thống nhất một cách khó hiểu.
"Cách thứ nhất, đợi cửa địa ngục mở, ta sẽ đích thân tới mời ngươi đến xem."
Nhà thiết kế Địa Ngục thế mà lại thành thật trả lời vấn đề của Lục Tân. Đồng thời lúc hắn trả lời, vẻ mặt cũng trở nên phong phú hơn:
"Ta thích người khác thưởng thức tác phẩm của ta. Đến lúc đó, dù ngươi không hiểu thì ta cũng có thể giải thích cho ngươi miễn "Hừ!"
phí.
"Cách thứ hai, chính là tham dự vào công trình thiết kế này."
Hắn cười nói:
"Sau khi tham gia vào quá trình thiết kế, ngươi tự nhiên sẽ hiểu được tác phẩm vĩ đại của ta-"
Lục Tân và Hạ Trùng đều im lặng. Hạ Trùng có hơi cứng đờ quay đầu nhìn Lục Tân.
Lục Tân nhẹ nhàng gật đầu, tựa hồ đang biểu thị hắn đồng ý với quan niệm của cô.
"Anh bạn, cảm thấy thế nào?"
Nhà thiết kế Địa Ngục nói xong, cười nhìn về phía Lục Tân:
"Ta thưởng thức sự điên cuồng, tỉnh táo và can đảm của ngươi.
Cho nên nếu có thể lựa chọn, ta thật sự không muốn chúng ta trở thành kẻ địch với nhau. Ta có thể nói cho ngươi biết, lần buông xuống thứ hai là việc không có cách nào tránh khỏi, người thông minh đều nên sớm đưa ra lựa chọn. Đến cuối cùng, ngươi lựa chọn trở thành kẻ địch với ta như những kẻ tầm thường khác...
"Hay là đứng bên ta, cùng ta chứng kiến một tác phẩm nghệ thuật vĩ đại được sinh ra?"
"xẹt xẹt xẹt..."
Một hồi lâu sau, Lục Tân mới ngẩng đầu lên. Dòng điện của đèn chân không trong phòng dường như có hơi bất ổn, đang chập chờn liên tục, một số nơi có liên kết yếu thậm chí còn xẹt cả tia lửa. Trong ánh sáng đang chập chờn một cái liên tục thế này, cái bóng dưới chân của Lục Tân cũng trở nên tán loạn. Lục Tân đứng trong cái bóng hỗn loạn ấy, nghiêm túc nhìn nhà thiết kế Địa Ngục:
"Các ngươi thật sự rất đáng sợ."
"Mặc dù mấy lời mà ngươi vừa nói, đa phần ta đều nghe không hiểu. Nhưng hiện tại ta chỉ tò một một điều duy nhất"
"Đó chính là, thân là kẻ thiết kế ra thứ này, ngươi thế mà còn không biết xấu hổ nói ta điên cuồng?"
Nam nhân mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn màu trắng ngơ ngác một chút, cảm thấy ngữ cảnh giao lưu lúc này hình như không giống với những gì mình tưởng tượng lắm.
Hắn than thở lắc đầu, dường như đang cảm thấy rất tiếc hận.
Hắn ngửa người ra sau, nhìn Lục Tân, nụ cười trên mặt cũng dần biết mất:
"Nếu đã vậy, thì ngươi muốn thế nào?"
"Bắt ngươi."
Lục Tân thở dài một hơi, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc. Hắn bình tĩnh nhìn về phía nhà thiết kế Địa Ngục:
"Vì các ngươi đã làm chuyện phạm pháp, cho nên ta sẽ tiến hành bắt giữ các ngươi. Nếu xét về góc độ nhân tính thì ngươi và tất cả mọi người trong Hỏa Chủng đều có thể tiến hành phản kháng.
Nhưng ta nhắc nhở ngươi, nếu các ngươi phản kháng thì ta sẽ không thu tay lại được. Vì thế..."
Hắn dừng một chút, nói tiếp:
"Ta hy vọng các ngươi có thể phản kháng!"
Nói xong câu này, biểu tình trên mặt cũng biến mất toàn bộ. Hắn nhẹ nhàng bước về phía trước.
Ánh sáng chập chờn của mấy cây đèn trong phòng phủ lên mặt hắn, khiến nét mặt hắn nhìn có chút dữ tợn.
"Phạm pháp?"
Cũng vào lúc này, nhà thiết kế Địa Ngục mới sửng sốt hỏi một câu.
Dù Lục Tân đang tới gần, nhưng hắn cũng không có chút khẩn trương, chỉ là nét mặt có hơi kỳ lạ, cười nói:
"Ngươi tức giận, ta có thể hiểu. Nhưng câu nói này của ngươi rõ ràng rất thiếu logic. Nơi này là thành phố Hỏa Chủng, là địa bàn của chúng ta, mà các ngươi mới là kẻ xâm nhập."
"Vậy cho nên, rốt cuộc ai mới là kẻ phạm pháp?"
Nhìn nét bỡn cợt mơ hồ trong ánh mắt của hắn, Lục Tân hơi híp mắt lại rồi lại mở ra:
"Những quy tắc không chừa cho người khác đường sống thì không cần phải tuân theo"
Hắn vừa nói vừa tiếp tục đi tới, vẻ mặt cũng trở nên bình tĩnh kiên định:
"Nhưng nếu như ngươi thật sự muốn biết..."
"Thì câu trả lời là, ngươi đã làm trái với pháp luật mà ta tán thành!"
Trong lúc nói chuyện, Lục Tân cũng đã tiến về trước ba bước, toàn bộ phòng điều khiển rộng rãi như cũng đang lấy hắn làm trung tâm.
Ngay cả Hạ Trùng đứng bên cạnh cũng không khỏi nhìn hắn một cái.
Cô dường như có chút ngoài ý muốn về sự nghiêm túc của Lục Tân, nhưng cô chỉ nhìn hắn một chút, rồi lại dời mắt tiếp tục nhìn về phía trước.
Cô cũng rất chân thành.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất