Chương 1415: Sợ Hãi
Nói xong, hắn cúi đầu hít một hơi dài.
Bỗng nhiên hắn quay đầu đi, nhìn về phía dòng sức mạnh tinh thần đang cuồn cuộn từng chút lao về phía họ, trong đôi mắt lóe lên một tia quyết đoán, sau đó đột nhiên hắn thu hồi sức mạnh tinh thần của chính mình rồi nhào vào giữa cái hố sâu.
Trong Lục Tân chuẩn bị bắt giữ cả ba người.
Thì bất thình lình một trong số đó bỗng biến mất, sức mạnh tinh thần lập tức tăng lên áp chế qua hai người còn lại.
"Phụt...
Máu tươi từ trong mắt, lỗ tai, lỗ mũi của hai người kia bắn ra tung toé.
Còn có cả một chất lỏng màu trắng và những vón cục không rõ là gì.
Tự nhiên chiếm được ưu thế Lục Tân cũng không khỏi run sợ.
Hắn không nhân cơ hội bắt hai người này mà quay đầu lại nhìn cái người vừa lao vào cái hố dưới sự giúp đỡ của các xúc tu cơ giới kia.
Hắn không rõ vì sao đối phương lại từ bỏ phản kháng, thế chẳng khác nào hai tay dâng hai đồng tín của hắn đến cho Lục Tân.
Nhưng Lục Tân đoán được đối phương xông đến cái hố sâu chắc chắn là có ý đồ gì đó...
"Ta có thể cảm nhận được sự sợ hãi của họ..."
Giọng nói của ba Lục Tân vang lên:
"Nhất định là họ đang đưa ra một quyết định gì đó mà đến chính họ cũng cảm thấy sợ hãi..."
"Đến mức đó sao?"
Lục Tân thầm nghĩ, đồng thời nhảy lên rồi đứng trên thành hố.
Giữa hai ngón tay hắn kẹp một lá bài poker, sau đó hắn nhắm chuẩn vào vị Tế Tự áo đen kia, thi triển năng lực.
Hắn vẫn không biết đối phương muốn làm gì, nhưng hắn phải ngăn cản trước đã.
Nhưng lá bài poker đã dao động rồi mà cơ thể của hắn lại không có gì thay đổi.
Lúc này Lục Tân mới nhận ra, Thâm Uyên đã bị phong tỏa, lá bài poker lại là năng lực thuộc một Thâm Uyên khác nên không thể sử dụng.
"Rầm rầm..."
Cùng lúc đó, hai vị Tế Tự đối diện vừa thấy không ổn cũng lập tức quyết định.
Một trong hai người họ đã chịu cú sốc tinh thần quá lớn bỗng xông ngược lại hướng Lục Tân.
Giữa không trung, một thân áo choàng đen liền trở nên bành trướng, lộ ra một cơ thể tái nhợt, không đúng, không phải cơ thể mà là từng tinh thần thể tái nhợt liên kết với nhau thành một con quái vật to lớn...
Những tinh thần thể này giống như một khối thịt được tổng hợp từ vô số hình người đang lao về phía Lục Tân.
Cũng ngay lúc này, vị Tế Tự thứ ba nhìn thấy cảnh tượng biến đổi, sắc mặt liền vô cùng hoảng sợ, hắn đột nhiên gầm nhẹ một tiếng rồi bất giác lùi về sau.
Cả người hắn dựa vào tường, sau đó nhanh chóng trèo lên trên.
"Sao lại quái lạ như vậy/"
Lục Tân hoàn toàn không biết vì sao trong nháy mắt mà ba vị Tế Tự lại hành động khác nhau như vậy?
"Em gái, hỗ trợ..."
Lục Tân đánh hơi được mùi dị thường bèn thấp giọng gọi.
Hắn đưa tay đỡ lấy em gái, sau đó nhanh chóng chạy men theo vách tường dựng thẳng, hướng về phía hố sâu.
"Được!
Hạ Trùng đứng trên bình đài ở dưới hét lớn, sau đó dùng lực rút một băng đạn rỗng từ trong khẩu súng ra vứt sang một bên, rồi thay một băng đạn khác sau đó nhắm thẳng vào con quái vật tinh thần tái nhợt kia.
Đùng đùng đùng...
Vô số phát súng bắn thẳng vào người con quái vật, xé nát cơ thể nó thành nhiều mảnh.
Khói thuốc súng bốc lên khiến gương mặt nhỏ nhắn của Hạ Trùng đều ám màu đen kịt.
"Ngầu quá..."
Lục Tân không khỏi cảm thán, đồng thời cảm thấy có gì đó hơi lạ.
Vốn dĩ hắn đã gọi em gái đến để giúp hắn tránh đòn công kích của con quái vật tinh thần kia, nhưng không ngờ Hạ Trùng lại ra tay tiêu diệt luôn con quái vật. Hình như cô ấy đã hiểu lầm gì đó nhưng cũng may là phối hợp rất tốt.
Trước giờ hắn vẫn luôn chiến đấu một mình mà nay kết hợp với Hạ Trùng cũng khá ăn khớp đấy chứ...
Vừa nghĩ hắn vừa đạp mạnh vào tưởng lấy đà sau đó nhảy thẳng xuống hố sâu.
Ổ giữa cái hố chính là cây Cơ Giới.
Vị Tế Tự mặc áo đen chạy đến đầu tiên đã vọt đến trước mặt cái cây, sau đó thò tay đánh vào nó.
Rắc... rắc... rắc...
Tiếng khung máy vang lên, bên ngoài cây Cơ Giới bỗng có vô số linh kiện bắt đầu động đậy.
Chúng co vào rồi khép lại rất nhanh, sau đó một cánh "cửa" cao khoảng một mét liền hiện ra.
Ngay lập tức, vị Tế Tự áo đen này liền nhìn thấy sự vật ở bên trong cánh cửa.
Cùng lúc này, đột nhiên động tác của hắn chậm lại, sau đó hắn từ từ xoay người.
Hắn đối mặt với Lục Tân, rồi nhẹ nhàng cởi bỏ chiếc mũ trùm trên đầu.
Lúc này Lục Tân mới phát hiện, tuy rằng sắc mặt của hắn tái nhợt, nhưng rõ ràng lại là một người phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi, ngũ quan vô cùng sắc xảo.
Cô nhìn Lục Tân nở nụ cười vừa chế giễu vừa đắc ý, lại có chút ngậm ngùi.
Cái liếc mắt này khiến người ta cảm giác có lẽ ngoại trừ thân phận là Tế Tự của Hộp Đen thì ở thế giới hiện thực có thể cô còn một thân phận khác.
Không biết là vợ, là mẹ của ai?
Nhưng hiện giờ lại phải liều mạng với Lục Tân ở hố sâu này.
"Xùy.."
Cô chỉ kịp nở một nụ cười với Lục Tân thì bỗng có một bàn tay từ trong cửa của cây Cơ Giới quái lạ thò ra.
Một bàn tay tái nhợt, nhanh chóng bắt lấy cổ cô nghe một tiếng kẽo kẹt.
Ngay sau đó, khuôn mặt của cô liền lộ ra vẻ tuyệt vọng và sợ hãi.
Tiếp đó cô liền trực tiếp bị kéo vào cánh cửa thấp bé kia rồi biến mất không dấu vết.