Mặt Trăng Đỏ

Chương 1425: Khế Ước

Chương 1425: Khế Ước


Dường như Số Hai đã bị một loạt câu hỏi của Hạ Trùng làm trở tay không kịp. Một hồi lâu sau mới chậm rãi nói:
"Câu hỏi của ngươi có chút phức tạp, ta cũng không biết nên trả lời thế nào. Nhưng ta quả thật có thể khiến cho người chung quanh làm những chuyện ta muốn, nói những gì ta nghĩ. Nếu ta muốn thì ta cũng có thể nhìn ký ức của họ, sau đó dễ dàng xóa đi hoặc viết lại nó."
"Nhưng đó chỉ là cảm giác của ta mà thôi. Ta chưa từng thử qua, nên cũng không biết cực hạn ở đâu."
"Nhưng ta nghĩ nếu ta muốn, hẳn là có thể kéo toàn bộ thành phố Hỏa Chủng vào thế giới này."
"Còn về thay đổi hiện thực..."
"Ta cũng không biết cụ thể nó là gì. Nhưng giọng nói kia từng để ta làm một thí nghiệm, nếu ta nhìn về phía một cái chén, sau đó nói cho người khác đây là một quả táo. Thì tất cả mọi người sẽ cảm thấy đó là một quả táo."
"Cách một thời gian sau, ta nhìn lại thì chính ta cũng phát hiện, quả táo kia đã hư thối"
Số Hai nhẹ giọng trả lời, nhưng gương mặt lại không có chút hưng phấn nào, trái lại lại có hơi ảm đạm.
Hắn lắc đầu, thấp giọng nói:
"Nhưng thật ra nó chẳng là gì hết"
"Ta có thể thay đổi rất nhiều thứ trong hiện thực. Nhưng thứ mà ta muốn chỉ là vĩnh viễn thoát khỏi nơi này."
"Nhưng tất cả chỉ là vô dụng. Vì đến tận bây giờ, ta chưa từng nhìn thấy bất kỳ hy vọng rời đi nào..."
"Thậm chí ngay cả khi tỉnh lại, thì đều sinh ra một cảm giác vẫn còn đang ở trong cơn ác mộng này."
"Chúng đã dùng rất nhiều cách để giúp ta quên đi pha loãng cảm giác này, tỉ như dùng máy móc. Sau đó tìm rất nhiều người đến, để họ giúp ta chia sẻ thống khổ. Nhưng ta vẫn cảm thấy rất khó chịu, vì chúng chẳng biết, đám người kia không có cách nào chia Sẻ vơi ta..."
"Có đôi khi chúng sẽ nói, vì ta ở trong hiện thực cho nên mọi thứ xung quanh đều xuất hiện sự vặn vẹo."
"Bởi vậy ta nhất định phải cố gắng ở lại nơi này càng lâu càng tốt...
Số Hai vừa nói vừa cau mày, thậm chí có thể nhìn thấy sự thống khổ trên mặt hắn.
Ngay cả Hạ Trùng cũng có chút run tay.
Đây chính là tự sướng một cách khiêm tốn trong truyền thuyết?
Cô không biết có phải Số Hai đang cố ý dùng ngữ điệu này để nói ra những chuyện kinh người như thế không.
Lúc này, Lục Tân đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn Số Hai, trên mặt mang theo chút đồng tình.
Có rất nhiều việc, cuối cùng hắn cũng tìm ra được đáp án.
"Cho nên người đã phong tỏa Thâm Uyên lúc đấy là ngươi?"
"Quân đoàn Địa Ngục đã truy sát ta trong thành phố Hỏa Chủng, và những linh hồn của người chết đã xuất hiện trên đường đều có liên quan tới ngươi?"
Hắn có chút than tiếc, thế là nhỏ giọng hỏi thăm.
Trước đó, khi hắn và Hạ Trùng thông qua Thâm Uyên tới cao ốc Hỏa Chủng, nhìn đám huyết nhục bao trùm xung quanh tòa nhà thì đột nhiên cảm thấy rất quen thuộc, như là bạn bè của mình.
Mãi đến khi gặp được Số Hai, hắn mới hiểu rõ tất cả.
Thậm chí còn không dám tưởng tượng về những chuyện đã xảy ra.
Rốt cuộc là dạng sức mạnh tinh thần gì mới có thể bao trùm toàn bộ một tòa cao ốc ở trong Thâm Uyên?
Mặt khác, quân đoàn Địa Ngục có thể xuất hiện trong hiện thực, là vì sức mạnh của Số Hai đã ảnh hưởng tới hiện thực?
Những thứ tuyệt vọng xuất hiện trên đường cái cũng là thứ Số Hai vô tình thay đổi?
Gương mặt nhỏ nhắn của Hạ Trùng căng chặt.
Cái tay đang cầm chủy thủ được giấu sau lưng đang nhẹ nhàng run rẩy.
Cô không có cách nào tưởng tượng được, đến tột cùng, vị bạn học của Đan Binh này có sức mạnh đáng sợ cỡ nào.
"Chuyện đó không phải do ta làm."
Số Hai lắc đầu, nhìn gương mặt hoảng sợ của Lục Tân và Hạ Trùng nói:
"Ta quả thật có thể làm được mấy chuyện này"
"Nhưng ta chưa từng làm"
"Lúc ta tỉnh dậy, phần lớn thời gian ta đều sống ở trong không gian đó, gì cũng không nghĩ"
"Ta,"
Hắn dừng một cái, sau đó thấp giọng nói tiếp:
"Lúc đầu ngay cả thế giới hiện thực ta cũng không thích. Vì trước kia, chỉ khi nào ta ngủ ta mới thế giới này. Nhưng bây giờ ta cảm giác, dù ta tỉnh thì nó cũng đi theo ta"
"Nếu không phải ngươi vậy thì là ai?"
Hạ Trùng có chút lo lắng hỏi.
"Đó chẳng phải đều là năng lực của ngươi sao?"
"Đối với ta mà nói, đó không phải là năng lực."
Số Hai thấp giọng nói:
"Ta chỉ có cảm giác hiện thực càng lúc càng đồng nhất với ác mộng. Mà khi ta có cảm giác đó thì giọng nói kia lại đến. Hắn nói hắn thế có thể giúp ta, hắn sẽ thông qua một nghi thức để giúp ta loại bỏ bớt cảm giác này. Ta cũng thử mấy lần, quả thật đã giảm bớt ít nhiều. Nhưng ta lại cảm giác được dường như hắn đã lấy thứ gì đó từ ta, chỉ có điều ta đã quên mất thứ đó là thứ gì?"
"Năng lực chuyển dời và trao đổi?"
Sau khi Hạ Trùng phản ứng lên thì gương mặt nhỏ lập tức kéo căng:
"Cái này như một loại khế ước, khi hai bên đều đồng ý thì quá trình chuyển dời và trao đổi sức mạnh tinh thần sẽ diễn ra ở một mức độ nhất định. Chỉ là... Hắn đang xem ngươi là sinh vật khế ước...
"Hắn... Rốt cuộc đã lấy đi bao nhiêu sức mạnh từ ngươi?"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất