Chương 163: Hai khả năng
Đối phương không chắc chắn nói:
-Hắn ở hành lang dùng đèn pin tìm tới tìm lui, ta trốn vào một căn phòng, thừa dịp hắn không chú ý muốn lẻn ra ngoài...
Lý Ngang lông mày nhướng lên:
-Ngươi không tiếp tục đốt văn phòng của lão sư kia sao?
-Còn chưa kịp....
Người kia ngơ ngác trả lời:
-Ta chạy trên cầu thang với một thùng dầu, nhưng vì ngày hôm đó trời mưa, hành lang hơi trơn trượt, và sau đó ta dường như bị ngã sấp xuống....
Thiếu niên chỉ còn lại nửa cái đầu, giống như lâm vào trầm tư:
-Từ trên lầu ngã xuống.... Sau đó, những gì đã xảy ra ....
Mắt thấy đối phương sắp ý thức được mình bị biến thành quỷ,
Lý Ngang nắm chặt chiếc ô đen phía sau, vội vàng lên tiếng ngắt lời:
-Khụ khụ, bạn học, ta vừa nhìn một chút, đầu ngươi hình như không có vấn đề gì,
-Nhức đầu chỉ vì bệnh tâm lý.
-Tâm bệnh?
Đối phương bối rối nói.
-Không sai.
Lý Ngang gật đầu nói:
-Một mực không cách nào đốt cháy văn phòng của giáo viên đó khiến tâm trí ngươi hình thành một chấp niệm, để ngươi một mực đau đầu.
-Như vậy đi, chúng ta giúp ngươi đem văn phòng của tên giáo viên kia tiêu hủy, ngươi thấy thế nào?
Mặc dù hỏi ngược lại, nhưng thái độ của Lý Ngang là không thể cự tuyệt, hắn điều khiển máy bay không người lái bay trở lại,
Đặt nó trên mặt đất ở cửa của khu tổng hợp, lấy ra hai bình đốt và dùng dây cao su buộc nó dưới máy bay không người lái.
Sau đó, hắn điều khiển nó bay vào tòa nhà một lần nữa,
Lý Ngang quay đầu và hỏi:
-Văn phòng của giáo viên đó nằm ở đâu?
Quỷ hồn vẫn chưa rõ tình hình hồn nhiên chất phát đáp:
-5....506
Lý Ngang nhẹ gật đầu, điều khiển máy bay không người lái bay lên tầng năm, ở trước cửa một kiện văn phòng, ném một bình đốt về phía cửa.
Bùm.
Bình đốt trong nháy mắt vỡ vụn, sóng nhiệt đánh tới, cửa gỗ không cầm cự được bao lâu liền bị thiêu rụi.
Lý Ngang điều khiển máy bay lại ném bình đốt thứ hai, lần này, tất cả đồ đạc trong văn phòng đều bị thiêu rụi trong ngọn lửa.
-Sảng khoái không, lão Thiết.
Lý Ngang đưa màn hình cho đối phương xem:
-Đốt sạch sẽ.
Quỷ hồn vuốt ve màn hình trên thiết bị điều khiển, dùng một mắt bùng nổ nhìn ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười mừng rỡ xen lẫn buồn bã.
-Đốt đi, đốt đi.
Hắn lẩm bẩm, ôm màn hình, dần dần tiến vào bùn đất, biến mất không thấy.
-Chờ chút.
Lý Ngang ngẩng đầu lên, nhìn về phía hai đồng đội đang ngốc trệ:
-Vừa rồi hắn có phải đã lấy đi luôn điều khiển từ xa của tôi hay không?
Lý Ngang cúi đầu xuống, nhìn mặt đất xi măng suy nghĩ một lúc, sau đó bừng bừng giận dữ.
Từ trước đến nay chỉ có hắn chiếm tiện nghi của người khác, còn chưa bao giờ có người chiếm được tiện nghi của hắn.
- Cả ngày đánh Nhạn, có ngày lại bị Nhạn mổ mắt!
Lý Ngang nghiến răng nghiến lợi, xắn tay áo ra, lấy ra cái xẻng quân dụng, hung hăng đập xuống đất:
-Ngươi đi ra cho lão tử! Trả điều khiển từ xa cho ta!
Mắt thấy thật vất vả lắm mới giải quyết được một sự kiện linh dị lại chuẩn bị dấy lên một lần nữa,
Hắc Sắc Mộc Mã và Dịch Y ở một bên vội vàng đi lên ngăn cản Lý Ngang, khuyên can nói:
-Lý huynh quên đi, đừng chấp nhặt với hắn.
Giằng co trong chốc lát, Lý Ngang đành bỏ cuộc, thu hồi quân đao, có chút khó chịu hừ hai tiếng,
-Hôm nay liền buông tha cho ngươi.
Hắc Sắc Mộc Mã đứng hòa vài câu, lau mồ hôi lạnh,
Ánh mắt ý vị liếc nhìn Dịch Y một cái, ý tứ trong ánh mắt khá rõ ràng.
-Vị anh em Lý Nhật Thăng này... Làm sao cảm giác... Mạch não có hơi bất thường a.
Dịch Y gật đầu, đồng dạng đánh trở về ánh mắt:
-Quen thuộc liền tốt.
Mặc kệ hai vị đồng đội này trao đổi kích tình, Lý Ngang vỗ nhẹ trên thân vốn chẳng có bụi đất, trầm giọng nói:
-Bây giờ chúng ta đi đâu?
Dịch Y liếc nhìn nhật ký nhiệm vụ:
【Mục tiêu nhiệm vụ: Giải quyết bảy sự kiện linh dị, hiện đã hoàn thành 1/7】
Suy nghĩ một chút nói:
-Chúng ta không thể chắc chắn rằng chỉ có một quỷ hồn trong một tòa nhà, vì lý do an toàn, ta vẫn nên quay lại khu nhà tổng hợp lục soát qua một lần đi.
Lý Ngang đồng ý với điều này, để Dịch Y bước đi vào, mình theo sau để thử nghiệm xem bức tường vô hình kia còn tồn tại hay không.
Dịch Y đi vào đại sảnh, Lý Ngang bước một chân đi vào, trong nháy mắt liền cảm nhận được lực đẩy của một cỗ vật chất vô hình gạt ra.
-....
Hắn chậc chậc một tiếng, bảo Dịch Y tự mình do thám khu tổng hợp.
Vài phút sau, Dịch Y đi ra đại sảnh, lắc đầu với hai đồng đội:
-Không có gì trong tòa nhà này.
Lý Ngang như có chút suy nghĩ:
-Ừm... Bức tường không khí vẫn còn tồn tại sau khi giải quyết các sự kiện linh dị.
-Nói cách khác, bức tường không khí hoặc là thiết lập hệ thống, hoặc là 'quy tắc' của nơi này.
Dịch Y nhịn không được hỏi:
-Sự khác biệt giữa hai cái này là gì?
-Đương nhiên là có.
-Nếu đó là một thiết lập của hệ thống, có hai khả năng,
Lý Ngang nói:
-Đầu tiên là thông qua các bức tường không khí để giữ cho người chơi bị cô lập làm tăng độ khó của nhiệm vụ.
-Loại thứ hai là bảo vệ người chơi, để tránh xuất hiện một số sự kiện linh dị 'hai người trở lên sẽ chết'.
Hắn dừng lại một chút, dùng ngữ khí u ám nói:
-Theo sự hiểu biết của tôi về hệ thống, rất có thể là hai khả năng cùng đồng thời xuất hiện...
Hắc Sắc Mộc Mã suy nghĩ về câu này có chút phức tạp, hỏi:
-Điều gì sẽ xảy ra nếu bức tường không khí là hạn chế của nơi này?