"Tam ca của ta có Tề Vân Kính cùng Tề Nhất Phong ủng hộ, tuy nói chỉ là hai người nhưng đều là Thiên Thánh thập phẩm, cực kỳ có địa vị trong thánh quốc Đại Tề!"
“Trước mắt, ta chỉ có sự ủng hộ của Tề Kiện, Tề Hủ và ngươi, nếu không cướp được Tề Khánh thì làm sao chiếm được ưu thế đây?"
Hoàng tử Tề Nhạc lạnh nhạt nhìn ra phía xa.
Trong cuộc chiến giữa các hoàng tử của thánh quốc Đại Tề này, có ai mà không tham dự vào?
Ai có dũng khí không tham dự?
"Mấy tên nhóc này biết chơi đấy..."
Tề Nhạc thì thầm: "Đừng giết chết người là được..."
Nghe đến lời này, Tề Hồn vương gia lại chắp tay nói: "Thập hoàng tử đang vui mừng, chỉ sợ không khuyên nổi..."
"Vậy thì thôi!"
Tề Nhạc hoàng tử thản nhiên nói: "Chết thì chết đi, Tề Bác cùng Tề Tư Tư đúng là ngu xuẩn thật... Nhưng nếu bọn họ chết thì e là Tề Khánh sẽ nổi điên, ngày mai Tề Khánh mà đến gây chuyện thì ngươi cũng đừng nói nhiều, giết thẳng đi, không để lộ thông tin ra ngoài làm gì, hiểu chưa?"
"Vâng!"
Tề Nhạc thì thầm: "Thập đệ ta từ nhỏ đã vì ta mà chịu khổ gặp nạn, những này ở lại Hồn Vương phủ của các ngươi thì nhớ phải chăm sóc cho tốt, nếu không..."
"Thất điện hạ yên tâm, tiểu nhân nhất định sẽ dốc toàn lực chăm sóc cho thập điện hạ!"
Tề Hồn giờ phút này khom người nói.
Thất hoàng tử Tề Nhạc cùng thập hoàng tử Tề Hạo Vũ là huynh đệ cùng một mẹ.
Hồi nhỏ, thái tử điện hạ đã từng tìm cách hãm hại Tề Nhạc, kết quả là Tề Hạo Vũ phải chịu thay.
Bởi vậy, Tề Hạo Vũ bị Thánh Chủ trách phạt, cho nhốt vào hầm băng một tháng.
Vì vậy mà để lại mầm bệnh, mỗi lần tu hành thì hồn phách sẽ như bị rơi vào hầm băng.
Việc này có rất nhiều người đều biết.
Cho nên thất hoàng tử cực kỳ bảo vệ thập hoàng tử.
Ai dám động đến thập hoàng tử, thất hoàng tử tuyệt đối sẽ trả thù như phát điên!
Cho dù là thái tử điện hạ cùng tam hoàng tử điện hạ có đứng về phe đối lập với thất hoàng tử nhưng những năm gần đây cũng chưa từng động đến thập hoàng tử.
Tề Nhạc hoàng tử thản nhiên nói: "Nếu như thế, tối nay ta sẽ rời đi, chuẩn bị các chuyện sau này, ngươi cứ xem mà làm!"
"Vâng!"
Tề Nhạc đứng dậy, giữa không trung có chín con chim ưng hạ cánh xuống.
Đám chim ưng kia xòe hai cánh ước chừng trăm trượng, giờ phút này, phía trên có hơn trăm người, nhìn kỹ thì đều là cao nhân Thiên Thánh.
Tề Nhạc nhảy lên, bóng dáng dần dần biến mất không thấy gì nữa.
Cho tới giờ khắc này, Tề Hồn mới chậm rãi thẳng tắp thân thể.
Mấy vị hoàng tử này đều là nhân vật khủng bố.
Hiện nay là Thiên Thánh, tương lai có thể thành Thánh Vương, là nhân trung long phượng.
Tề Hồn biết, ông ta nhất định phải chọn một nơi để đầu quân.
Nhưng lựa chọn thất hoàng tử liệu có đúng hay không?
Ông ta không biết!
Khánh Vương phủ.
Tần Ninh giờ phút này thở ra một hơi, chậm rãi đứng dậy.
"Xem ra, ngươi cũng không phải là chỉ đơn giản là vận hành sức mạnh tam hồn thất phách bị nghịch chuyển dẫn đến bị thương, mà là trúng độc!"