Phong Thần Châu

Chương 4411: Chẳng lẽ chính là vì... con đại bàng nhỏ này?

 Chỉ là, một người trong đó còn chưa hiện rõ dung mạo thì đã tới gần Thánh Chủ Tề Hạo, vung tay xuống.

 

Bốp!!!   

 

Có thể nghe rất rõ tiếng bạt tai vang lên.  

 

Tất cả mọi người đều nhìn thấy trên gương mặt của Thánh Chủ Tề Hạo xuất hiện dấu vết năm ngón tay.  

 

Lúc này, tất cả đều trợn tròn mắt.  

 

Thánh Chủ Tề Hạo bị tát!   

 

Trước mắt bao người!  

 

Bốn phía im ắng như tờ.  

 

Mà đám người bắt đầu nhìn sang ba bóng người mới xuất hiện.  

 

Nhìn kỹ lại, cả ba người râu tóc trắng xoá.  

 

Người bên trái có vẻ khôi ngô, người bên phải thì có vẻ gầy gò.  

 

Mà người ở giữa thì sắc mặt lộ ra mấy phần tang thương, mái đầu bạc trắng, chẳng những không toát ra vẻ già nua mà còn tạo cảm giác thần bí.  

 

Người này nhìn chằm chằm Thánh Chủ Tề Hạo.   

 

Thánh Chủ Tề Hạo lúc này mặt đỏ bừng, có thể thấy rõ ràng dấu tay hằn trên mặt.  

 

Nhưng cho dù là mặt có đỏ, nhìn thấy người này, ông ta cũng chẳng hề lộ ra sự uy nghiêm của Thánh Chủ mà lại tỏ vẻ vô cùng oan ức. Ông ta nhìn ông già kia một lúc lâu rồi mới thốt lên.  

 

"Cha..."   

 


"Đồ ngu ngốc, câm miệng!"  

 

Nhưng ông già lại quát khẽ một tiếng, khí khái vô cùng.  

 

Sau đó, ông ta vung tay lên, Tề Quân Vệ xung quanh lập tức không thể nhìn thấu khu vực trăm mét bên trong.  

 

"Nói cho Tề Quân Vệ, chuyện hôm nay mà bị truyền ra, giết không tha!"  

 

"Vâng...", Thánh Chủ Tề Hạo chắp tay nói.  

 

Mà những người ở đây chỉ có Địch Nguyên, Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa cùng với Phong Vô Cực.  

 

Thánh Chủ Tề Hạo, ba người Tề Hành, Tề Hoàn, Tề Nhạc cùng với ba ông già mới xuất hiện kia.  

 

Những người còn lại thì đã bị lớp tường ngăn cách do ông già tạo ra che lại, không thể nhìn vào bên trong.  

 


Nhưng mấy người bên trong lại có thể thấy rõ ràng mọi thứ bên ngoài.  

 

Ông già xoay người lại, nhìn Tần Ninh.  

 

"Xích Vũ đại nhân, Tề Hạo ngu si không hiểu chuyện, hi vọng Xích Vũ đại nhân chớ trách tội".  

 

Lão giả chắp tay khiêm tốn nói.  

 

Mà đám Tề Hành, Tề Hoàn, Tề Nhạc lại ngơ ngác trợn mắt há mồm.  

 

Vừa rồi, Thánh Chủ Tề Hạo gọi là... cha?  

 

Tề Phi Vân!   

 

Thánh Chủ tiền nhiệm Tề Phi Vân, cha của Thánh Chủ Tề Hạo, ông nội của bọn họ!   

 

Nhưng Tề Phi Vân đã chết từ ba vạn năm trước rồi cơ mà.  

 

Là giả!   

 

Vậy đây là ba vị lão tổ của thánh quốc Đại Tề bọn họ sao?  

 

Lúc này, Tề Hành cùng hai hoàng tử còn lại đều vô cùng ngạc nhiên.  

 

Bọn họ không hề hay biết gì về chuyện này!  

 


Mà lại còn tát Thánh Chủ một cái đau điếng ngay trước mặt bao người!   

 

Chẳng lẽ là bởi vì Thánh Chủ ra tay với đại bàng nhỏ?  

Vào lúc này, ba vị hoàng tử suy nghĩ đủ đường. 

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất