Chương 422: Thánh Địa không lấy Tinh Hồn Phong là núi chính quả là thiên lý nan dung
Rời khỏi Đông Châu, phát triển Thánh Địa?
Các ngươi đần hả!
Có Tinh Hồn trưởng lão, Thánh Địa còn cần phát triển?
Nhìn bảy đại Thái Thượng trưởng lão đối diện mình, Hồ Lỵ rất muốn bổ đầu của bọn họ ra để nhìn xem ở trong đầu của bọn họ là nước hay là óc!
"Bảy đại Thái Thượng trưởng lão!"
"Có phải là các ngươi đã không để ý đến một vấn đề hay không, Thánh Địa bây giờ đã không phải là Thánh Địa của ba ngày trước!"
"Nói một câu không dễ nghe, bây giờ cho dù Thánh Địa có bất kỳ quyết sách gì thì lời nói của chúng ta cũng hoàn toàn không có tác dụng mà phải xem ý của Tinh Hồn trưởng lão, đừng quên, ba con Thanh Huyền Ma Long và ba mươi con Ám Ảnh Địa Long này không phải là của Thánh Địa mà là của Tinh Hồn trưởng lão!"
Nói đến đây, Hồ Lỵ nhìn bảy đại Thái Thượng trưởng lão đã kịp phản ứng lại sau đó tiếp tục nói ra: "Ta nói cho các ngươi biết một tin tức, Thiếu cốc chủ Thiên Long Cốc đã bái vào Tinh Hồn Phong, thậm chí ta còn có một ý nghĩ to gan đó chính là đổi Tinh Hồn Phong thành núi chính, đổi tên Vô Cực Thánh Địa thành Tinh Hồn Thánh Địa!"
"Không cần biết Tinh Hồn trưởng lão là ai, chúng ta nhất định phải nắm bắt được cơ hội này, chỉ có hắn mới có thể thay đổi được cục diện tiếp tục suy bại của Vô Cực Thánh Địa!"
"Nếu không, trải qua hơn mười vạn năm nữa, thượng giới phải chăng còn có Vô Cực Thánh Địa cũng không thể biết được!"
Nghe được Hồ Lỵ đưa ra một cái quyết sách lớn mật như vậy, bảy đại Thái Thượng trưởng lão cũng trầm mặc lại.
"Thánh Chủ!"
"Việc này can hệ trọng đại, ta cho rằng chúng ta nên đến bàn bạc với Tinh Hồn trưởng lão một chút, xem thái độ của hắn với Vô Cực Thánh Địa là như thế nào sau đó chúng ta mới quyết định được!"
Trầm mặc một lát sau, Thái Hư trưởng lão cũng đưa ra một cái đề nghị.
...
"Mẹ nó, đó là cái gì!"
"Kim quang chói mắt đó sắp làm mù mắt chó của ta. . . con mắt của ta!"
Sau khi mọi người đi tới Tinh Hồn Phong, nhìn thấy cung điện hoàng kim cao tới mấy chục mét lại sáng vàng lóng lánh đó thì Tử Trúc trưởng lão hai mắt trợn tròn dẫn đầu kinh hô lên.
"Lại là kim sắc Thông Thiên Bi!"
"Ròng rã mười vạn khối đỉnh cấp kim sắc Thông Thiên Bi!"
Lúc này, Thái Hư trưởng lão thần tình kích động trực tiếp hô lớn với Hồ Lỵ: "Thánh Chủ, nếu như Thánh Địa không lấy Tinh Hồn Phong làm núi chính thì có thể nói là thiên lý nan dung!"
"Thánh Chủ, Thái Hư trưởng lão nói rất đúng!"
Lúc này, lục đại Thái Thượng trưởng lão còn lại cũng nhìn về phía Hồ Lỵ cùng nhau la lớn!
? ? ?
Đồng ý rồi?
Mới nãy còn nói là phải tới đây nói bóng nói gió một chút thăm dò xem thái độ của Tinh Hồn trưởng lão đối với Thánh Địa như thế nào mà?
Nghe được bảy đại Thái Thượng trưởng lão nói như vậy, trong nháy mắt trên mặt Hồ Lỵ cũng treo đầy hắc tuyến, sau đó ngửa đầu nhìn về phía cung điện hoàng kim kim quang lấp lánh, cũng nhịn không được sợ hãi than: "Mười vạn khối đỉnh cấp kim sắc Thông Thiên Bi, cho dù là thế lực đứng đầu nhất thượng giới cũng không có nhiều kim sắc Thông Thiên Bi như vậy chứ!"
"Bảy đại Thái Thượng trưởng lão, nếu như các ngươi đã nhất trí thông qua được đề nghị này vậy thì không cần phải hỏi thăm Ngọc Quỷ trưởng lão, ai bảo hắn không chịu ở trong Ngọc Quỷ Phong, muốn tìm hắn cũng không tìm được!"
Sợ hãi thán phục xong, Hồ Lỵ trực tiếp nói với bảy đại Thái Thượng trưởng lão!
...
Cửa vào Thánh Địa!
"Thật nhàm chán!"
"Lại không có địch nhân đến phạm!"
"Mấy lão già đó cũng không tới đây nói chuyện phiếm với ta, cái đại trận mê cung này ta đã chơi sắp chán rồi, bọn họ có chuyện bận rộn gì hay sao?"
Nằm trên ghế xích đu, Ngọc Quỷ trưởng cực kỳ nhàm chán tự lẩm bẩm.
Một bên khác!
"Nếu như ngồi cầu, xin chớ cảm ngộ?"
Sau khi tất cả mọi người nhìn thấy tấm bảng mà Diệp Phong lập nên thì trong mắt bọn họ đều lóe lên vẻ khó có thể tin!
Bọn họ cứ nghĩ là cung điện hoàng kim xa hoa này là Tinh Hồn Điện của Tinh Hồn Phong, nhưng mà bọn họ lại không ngờ được đây là cái nhà tranh mà chỉ có phàm nhân mới dùng tới?
"Đây là nguyên nhân tại sao hôm qua hắn không chịu cho ta tới hỗ trợ?"
"Vậy mà dùng mười vạn khối đỉnh cấp kim sắc Thông Thiên Bi dựng một cái nhà tranh, đây là chuyện mà người có thể làm ra được hay sao?"
Lúc này rốt cuộc Hồ Lỵ cũng hiểu rõ tại sao hôm qua Diệp Phong không cho nàng tới hỗ trợ, cũng hiểu được câu nói ngươi không chịu nổi của đối phương là có ý gì, nếu như đối phương kêu nàng động thủ thì đúng là nàng không chịu được!
"Thánh Chủ?"
"Ngươi đi làm cái gì?"
Nhìn thấy Hồ Lỵ trực tiếp đi vào trong nhà vệ sinh nữ, bảy đại Thái Thượng trưởng lão cũng trưng vẻ mặt vô cùng nghi hoặc ra hỏi thăm.
"Cảm ngộ thần thông chứ sao!"
"Ta đi vào nhà vệ sinh nữ kiểm tra xem có Thông Thiên Bi âm Dương Huyễn Đồng Nhãn hay không."
Nghe được bảy đại Thái Thượng trưởng lão hỏi thăm như vậy, Hồ Lỵ trực tiếp giải thích cho bọn họ.
"Thánh Chủ!"
"Ngươi không nhìn thấy cái tấm bảng đó sao?"
"Hẳn là ý của Tinh Hồn trưởng lão là không cho người ta mượn dùng Thông Thiên Bi ở đây để cảm ngộ thần thông đó!"
Thái Hư trưởng lão nghe nàng nói như vậy thì vội vàng khuyên bảo.
"Nếu như ngồi cầu, xin chớ cảm ngộ!"
"Ta không ngồi cầu, ta đứng chẳng phải là có thể cảm ngộ sao?"
Hồ Lỵ dùng ánh mắt như nhìn đồ đần mà nhìn Thái Hư trưởng lão, sau khi giải thích xong thì trực tiếp đi vào trong nhà vệ sinh nữ.
"Thái Hư trưởng lão, có phải ngươi ngốc hay không, ý của Tinh Hồn trưởng lão rõ ràng là ngồi cầu thì ngồi cầu, cảm ngộ thần thông thì cảm ngộ thần thông, muốn chúng ta chỉ cần tập trung làm một chuyện thôi?"
"Đúng đó, nếu để cho ngươi vừa trồng cực phẩm tiên thảo vừa tu luyện thì ngươi có thể làm tốt được hai chuyện này hay sao?"
"Lúc nãy ta cũng muốn phản bác ngươi nhưng không ngờ được là đã lại để cho Thánh Chủ nói trước!"
...
Lúc này, lục đại Thái Thượng trưởng lão còn lại cũng điên cuồng công kích Thái Hư trưởng lão, cho dù trước đó bọn họ đều có suy nghĩ không khác gì suy nghĩ của Thái Hư trưởng lão!
"Mẹ nó!"