Chương 431: Là do bọn họ tự đánh nhau, có liên quan gì tới Diệp Phong ta đâu
"Tinh Hồn trưởng lão, tất cả đều đã chuẩn bị sẳn sàng, bây giờ chúng ta có thể dời đi bất cứ lúc nào!"
Sau khi cố gắng để cho tâm trạng của mình bình tĩnh trở lại, Hồ Lỵ vội vàng lên tiếng thông báo cho Diệp Phong.
"Thánh Chủ!"
"Nếu như tất cả đều đã được chuẩn bị sẳn sàng vậy thì bắt đầu đi!"
Nghe được Hồ Lỵ nói như vậy, Diệp Phong cũng có chút hưng phấn ra lệnh cho mọi người bắt đầu hành động, trực tiếp dọn sạch sẽ tất cả bảo vật của một thế lực lớn sau đó lại chôn số bảo vật này ở trước cửa nhà của đối phương, việc hay ho như vậy hắn cảm thấy sau này hắn có thể chơi thêm mấy lần như vậy nữa!
"Các đệ tử nắm lấy dây thừng số một đi theo ta, chúng ta đi dọn sạch tiên quáng của Song Long Môn!"
"Các đệ tử nắm lấy dây thừng số hai đi theo ta, chúng ta đi dọn sạch Tiên Thảo Viên của Song Long Môn!"
"Các đệ tử nắm lấy dây thừng số ba đi theo ta, chúng ta đi dọn sạch bảo khố của Song Long Môn!"
"..."
Theo giọng nói của bát đại Thái Thượng trưởng lão không ngừng vang lên, tám người dẫn đầu, đông đảo đệ tử của Thánh Địa nắm lấy dây thừng trật tự đi đến khu vực mà mình phụ trách!
Mà trên đường, phàm là gặp được đệ tử của Song Long Môn đi ngang qua thì các đệ tử sẽ giơ cao dây thừng ở trên đường mà đối phương phải đi qua để cho đối phương bình yên đi qua được, toàn bộ hành trình đều cực kỳ thuận lợi!
"Kỳ quái, sao ta cứ luôn có cảm giác là xung quanh đây có người chứ?"
"Sợ hãi trong lòng, ta luôn có cảm giác như đang bị vô số ánh mắt đang nhìn chằm chằm, lẽ nào ta bị ảo giác hay sao?"
"Hôm nay sao ta cứ luôn cảm thấy là Song Long Môn có chút không được bình thường?"
"..."
Nhưng mà cho dù đông đảo đệ tử của Song Long Môn đều đã nhận ra chuyện khác thường nhưng mà bọn họ hoàn toàn không có phát hiện được cái gì khiến cho bọn họ nghi hoặc không thôi!
Bên ngoài Song Long Môn!
Bành! Bành! Bành!
Theo từng tiếng vang trầm đục từ ở bên trong hố to vọng ra, Diệp Phong biết đã có bao tải chứa bảo vật được ném vào bên trong hố to.
"Cái gì mà ám sát!"
"Cái gì mà ăn cắp bảo vật!"
"Cái gì mà nhìn lén!"
"Quả thực là yếu phát nổ, đây mới là cách dùng chính xác của ẩn nấp tiên lục!"
Lúc này, trên mặt Diệp Phong cũng lóe lên chút đắc ý!
...
"Song Long Môn lại tìm được một khối Quỷ Linh Ngọc Thạch lớn ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, bọn họ đúng là may mắn!"
"Nhưng mà bọn họ lại nỡ lòng giao nó ra, có thể nói là có chút quyết đoán!"
"Lấy Quỷ Linh Ngọc Thạch làm một cái giá lớn để có thể trở thành thế lực phụ thuộc của Quỷ Linh Môn ta, như vậy thì bọn họ cũng đã kiếm được lời lớn rồi, nhưng mà lại khổ cho ta phải ở lại cái Đông Châu nho nhỏ này, như vậy thì sẽ ảnh hưởng quá trình tu luyện của ta!"
Lúc này, một nam tử trung niên mặc tiên bào màu đỏ nhìn Song Long Sơn cách mình không xa, trên mặt lại lóe lên vẻ bất đắc dĩ, bởi vì hắn đã kẹt ở cảnh giới Tiên Tôn Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong mấy trăm năm, mà mức độ đậm đặc của tiên khí ở Đông Châu hoàn toàn kém hơn những chỗ khác, ở lại nơi này thì khả năng xung kích Tiên Thần Cảnh chắc chắn sẽ trở nên khó khăn hơn!
Nhưng môn chủ đã hạ lệnh, hắn hoàn toàn không thể nào cự tuyệt được!
"Ừm!"
"Chuyện này, chuyện này là tình huống như thế nào?"
Nam tử trung niên bay đến trên không Song Long Sơn, nhìn thấy tám đội ngũ như tám con rồng dài kéo dài từ cổng của Song Long Môn cho đến Tiên Thảo Viên, kho Tiên Khí, từng chỗ ở trong Song Long Môn, mà người ở trong những đội ngũ dài như con rồng đó đang không ngừng truyền từng cái bao tải đầy ắp qua tay nhau, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng trong những cái bao tải đó tỏa ra khí tức cổ các loại tiên thảo, tiên quáng, Tiên Khí!
Sau khi thấy được cảnh này thì nam tử trung niên tạm thời ngẩn ra không biết làm sao!
Vạn năm nay, hắn cũng nhìn thấy không ít tình huống ăn cắp bảo vật nhưng mà tình huống vạn người kết thành đội đến đây ăn cắp bảo vật là lần đầu tiên hắn gặp được!
"Khí tức của Bát Phẩm Cửu Giai Ẩn Nặc Tiên Lục!"
"Trên vạn người ở bên dưới, toàn bộ đều sử dụng Bát Phẩm Cửu Giai Ẩn Nặc Tiên Lục, không chỉ có như thế, mẹ nó ngay cả những cái bao tải chứa bảo vật đó cũng đều được vận dụng ẩn nấp tiên lục!"
"Điên rồi, có phải tất cả những người này đều bị điên rồi hay không!"
"Tất cả bảo vật ở trong cái bao tải đó cộng lại cũng không đáng giá bằng một tấm Bát Phẩm Cửu Giai Ẩn Nặc Tiên Lục, hơn nữa ăn cắp thì cứ ăn cắp đi, các ngươi cất nó vào trong tiên giới không được hay sao, mẹ nó các ngươi làm như vậy không phải là đang phá của hay sao?"
Nhìn thấy đám người đang ở bên dưới lại sử dụng Bát Phẩm Cửu Giai Ẩn Nặc Tiên Lục, cho dù đang đứng ở trên không trung thì nam tử trung niên cũng cảm thấy đau lòng!
"Chờ một chút!"
"Me nó, ta đau lòng cái rắm, bọn họ đang trộm đồ của Song Long Môn, nói không chừng Quỷ Linh Ngọc Thạch cũng nằm ở trong đó!"
Kịp phản ứng lại, Cổ Nham lập tức nổi giận, cũng không thèm quan tâm rốt cuộc hành vi ăn cắp của đối phương là phát rồ cỡ nào, nhưng bây giờ đã bị hắn phát hiện thì hắn tuyệt đối không thể để cho những người đó tiếp tục làm như vậy nữa!
Oanh!
Trong lúc Cổ Nham chuẩn bị phóng ra khí tức khủng bố của Tiên Tôn Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong cường thế đăng tràng thì một luồng uy áp ngạt thở lại ầm vang giáng lâm trên người hắn!
"Tiên Thần Cảnh?"
"Tiên Kiếp Cảnh?"
"Rốt cuộc Bạch Mao đó là cường giả ở cấp bậc gì!"
Cổ Nham đứng ở trên không trung không dám có một chút cử động khác thường nào, lúc này hắn cũng chú ý tới ở bên cạnh cái hố lớn ở bên dưới có một nam tử tóc trắng đang dùng một loại ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn, ánh mắt ấy giống như ánh mắt mà trước đây hắn thường dùng để nhìn một chút sâu kiến vậy đó!
"Chủ nhân!"