Thâu Hương

Chương 346.2: Huyết chiến

Chương 346.2: Huyết chiến


.
Thấy hai người bước lại, một người với bước chân nhẹ tênh, một người bước chân nặng trịch. Người thì nhẹ như chân không chạm đất, người thì nặng như búa rìu bổ núi. Đơn Phi chỉ e hai người này thân thủ phi phàm. Trong lúc Đơn Phi lấy tâm thế phòng bị thì đột nhiên ánh mắt đó nhìn lại phía hắn khiến sắc mặt hắn thay đổi.
Dưới chân núi có tiếng kêu lên, trên núi đối diện có hàng trăm Sơn việt xông xuống, xông về phía mã đội mà Lưu Bị đang đứng.
Hai núi đứng sóng đôi, ở giữa có đường nhỏ hẹp.
Sơn việt dụ quân Đan Dương vào sâu trong nơi hiểm yếu để giết nên tất nhiên là sẽ mai phục binh ở sườn núi của hai núi đó rồi.
Lục Tốn chọn cách phá một mặt trước, đề phòng Sơn việt ở mặt kia. Y cho phóng hỏa đốt núi, lúc mượn màn khói tấn công thì sớm đã sai Phó Anh phòng bị kẻo Sơn việt tấn công đến núi đối diện.
Bên sườn núi này chém giết vô cùng thê thảm, nhưng Sơn việt bên núi kia lại không thấy có động tĩnh gì.
Đơn Phi biết rằng, nếu như mình là Sơn việt ở phía bên kia thì cũng rất là khó xử. Sơn việt tấn công thì vứt bỏ lợi thế về địa hình, giáp công thì càng không thể phát huy uy thế của tên nỏ, còn nếu giữ thì chỉ có thể trơ mắt nhìn bên mình vẫn còn người mà không dùng được.
Bọn họ vốn lợi dụng lợi thế địa hình phân binh mai phục ở hai bên sườn núi ngắm bắn khi binh Đan Dương phá vòng vây nhưng lại bị Lục Tốn công phá một mặt. Đang được lợi thế về địa hình, giờ thành ra có lực mà không dùng đến.
Nếu như Sơn việt ở phía bên kia xuống núi tấn công Phó Anh, Phó Anh lại chiếm được lợi thế địa hình nên cố thủ, còn nhân mã của Lưu Bị ở bên ngoài như hổ rình mồi, bất cứ lúc nào cũng có thể đánh đòn trí mạng với bọn họ.
Không công phá được Phó Anh thì Sơn việt nói gì đến việc giúp phía đối diện khổ chiến nữa?
Nhưng cuối cùng Sơn việt cũng đưa ra quyết định.
Bọn họ không công phá Phó Anh mà lại đánh vào nhân mã của Lưu Bị. Chỉ cần phá được binh mã của Lưu Bị, cho dù binh Đan Dương giáp công trong ngoài thì bọn họ cũng vẫn có phần thắng.
Mặc dù kỵ binh Đan Dương tinh nhuệ nhưng người không nhiều nên không gian dịch chuyển ở đây không lớn.
Chỉ cần kỵ binh bị phá vỡ thì kỵ binh Đan Dương như đứt hai chân, sức uy hiếp cũng thuyên giảm.
Dưới núi có tiếng hô xông giết tới, Đơn Phi cũng không còn đường suy nghĩ gì cả. Hắn chỉ có thể quyết định thật nhanh để giải quyết tranh chấp ở bên này thì mới có thể viện trợ cho binh mã của Lưu Bị.
Nghĩ đến đây, Đơn Phi không hề để ý đến kiếm khách đen nhẻm, tráng hán và kẻ đánh lén đang đến gần nữa. Thân người hắn bay cao lên, thừa dịp lúc ba người đề phòng thì Đơn Phi đã xông đến nơi mà binh Đan Dương và Sơn việt hỗn chiến.
Binh Đan Dương và Sơn việt giao đấu chém giết xen kẽ, gần như đánh vào da thịt, lưỡi dao sắc bén.
Hai bên đều có người dẫn đầu, lúc đối chiến khó tránh khỏi chém giết lẫn nhau.
Lục Tốn, Từ Nguyên, Triệu Nhất Vũ võ công cao cường, trong quân Sơn việt sớm đã có người nhìn ra, đúng là “cao nhân ắt có cao nhân trị”.
Lang nha bổng của Từ Nguyên hung mãnh nhưng đối thủ một tay dùng tấm chắn, một tay cầm đao ngắn dùng sức chống cự. Mặc dù người đó đang thất thế nhưng vẫn cố gắng chống đỡ với Từ Nguyên.
Mặc dù Lục Tốn, Triệu Nhất Vũ, Tôn Khinh võ công cao cường, sau khi liên tiếp giết mấy người thì trong giây lát đã bị cao thủ Sơn việt bám riết.
Hiện giờ binh Đan Dương lên đường đều là kỵ binh, bất ngờ đổi thành trận chiến Hành Sơn, vốn là bị ép bất đắc dĩ. Mặc dù công phá phòng tuyến của đối phương nhưng rất nhanh đã rơi vào bước khổ chiến.
Đám Sơn việt này vốn có chút hoang mang nhưng thấy Sơn việt ở đối diện cuối cùng cũng lên đường thì đám người này phấn chấn tinh thần, biết là chỉ có kiên trì thì mới có hy vọng thắng lợi.
Có Sơn việt thấy Đơn Phi xông đến thì đột nhiên xông ra chặn lại nhưng người đó chưa kịp vung đao ra đã bị Đơn Phi giơ tay nắm được vạt áo, vung tay hất ra ngoài.
Sơn việt kia là cao thủ nhưng cũng không thể ngờ là không qua nổi chiêu này của Đơn Phi. Lúc y cảm thấy trước mắt mình hoa hết lên thì sớm đã va vào người cao thủ đã giao chiến kịch liệt với y là Từ Nguyên.
Cao thủ kia đang chống lại Từ Nguyên, không muốn có thay đổi nào. Lúc bị người ta đập lên người mình, y không do dự mà phản lại một đòn như lại đâm lên chính đồng bọn của mình. Đợi khi nhìn thấy là người của mình thì trong lòng y thầm kêu không ổn.
Từ Nguyên sao có thể bỏ qua cơ hội này được. Lang nha bổng của y sớm đã đập mạnh lên vai của cao thủ kia rồi.
Mặc dù cao thủ kia dùng giáp trụ mỏng để phòng thân nhưng sau khi bị lang nha bổng đạp lên vai thì đến giáp trụ mang theo cả nửa vai cũng bị lang nha bổng cuốn đi theo.
Người đó kêu rên rỉ, bị Từ Nguyên lại gần tay trái vung đao lên cắt đứt cổ họng, xoay người ngã nhào xuống.
Từ Nguyên giải quyết xong cao thủ Sơn việt đang khổ chiến, biết là Đơn Phi giúp đỡ, âm thầm cảm tạ.
Lúc Từ Nguyên giải quyết xong địch thủ thì Đơn Phi lặp lại chiêu cũ, lại bắt lấy mấy tên Sơn việt ném ra ngoài.
Thường nói càng dài càng mạnh, càng ngắn càng hiểm.
Nhưng khoảng cách đối địch ngoài dùng binh đao thì bước chân là quan trọng.
Cao thủ chính là người có thể lợi dụng linh động của bước chân, phối hợp được động tác giữa thể xác và tinh thần, nhanh chóng thay đổi vị trí không gian với đối thủ, tìm khuyết điểm trí mạng của đối phương.
Hiện giờ khinh công của Đơn Phi thật sự cao cường, thân hình lượn trên màn khói ở bên trong sườn núi, thoạt nhìn còn mông lung hơn màn khói nữa. Những Sơn việt bình thường căn bản không nhìn thấy hắn có bộ dạng như thế nào đã bị hắn ném bay xa rồi.
Hắn chọn cách trước tiên là giúp đỡ cao thủ bên mình giải quyết nguy cơ đã.
Đám người Lục Tốn, Triệu Nhất Vũ, Tôn Khinh được hắn trợ giúp, cũng giống như Từ Nguyên sau khi giết chết đối thủ, tinh thần phấn chấn hơn nhiều.
Mặc dù trong Sơn việt có cao thủ nhưng đã chết mất mấy tên. Sau khi những Sơn việt kia nhìn thấy thì trong lòng không chịu nổi áp lực, cuối cùng cũng hoảng hốt.
- Cẩn thận! Lúc Lục Tốn nhìn về phía Đơn Phi, vội kêu lên.
Đơn Phi sớm đã cảm nhận được có gì đó bất ổn ở phía sau mình khi Lục Tốn nhắc nhở hắn. Hắn khẽ cúi thấp người xuống, người đen nhẻm kia như con dơi từ trên đỉnh đầu Đơn Phi xẹt qua, đao sắc trong tay gần như chạm đến búi tóc của Đơn Phi.
Thân người đó đen gầy, lúc này mới có thể luyện được khinh công cao cường như vậy. Mắt thấy Đơn Phi né được đao của y thì người này lượn một cái trong không trung rồi như con chim lại quay ngược lại.
Trước tiên phải giải quyết Đơn Phi.
Chỉ có việc giết Đơn Phi mới có thể lấy lại cục diện bất lợi hiện giờ của Sơn việt.
Lúc mà y thay đổi suy nghĩ thì gần như là không do dự quay lại trận chiến. Nhưng y luôn biết rằng đây tuyệt đối là một quyết định sai lầm vì y đã đánh giá quá thấp năng lực trả đòn của Đơn Phi.
Gió táp lạnh mặt
Có mấy điểm ánh sáng sắc bén trong lúc y xoay người thì đã xuyên thấu người y. Những điểm sáng đó vốn là đuổi theo y đến, lúc y xoay người là liền xông lên luôn.
Có máu tươi bắn ra.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất