Thâu Hương

Chương 631: Cách giải quyết của Sở Uy.

Chương 631: Cách giải quyết của Sở Uy.


hương 631: Cách giải quyết của Sở Uy
Đơn Phi không rét mà run.
Từ Quá Khách nói nghiêm trọng, Đơn Phi lại không cho rằng Từ Quá Khách nói chuyện giật gân. Lúc ấy, khi Thi Ngôn đề cập đến số mệnh của Nữ Tu sẽ tạo cản trở cho hắn và Tôn Thượng Hương, khi nói có chút mơ hồ, nhưng đã chỉ ra sự thật Tôn Thượng Hương chính là Thần Vũ. Điều khiến Đơn Phi nghi hoặc chính là, Thi Ngôn sao lại không nói thẳng điểm này?
Khi đó Nữ Tu nhiều lần nhấn mạnh “Số mệnh của truyền nhân Nữ Tu”, lại không nói nội dung của số mệnh là cái gì, Đơn Phi vẫn không nghĩ sâu hơn. Có lẽ trong tiềm thức của hắn, nếu đã chắc chắn Tôn Thượng Hương là Thần Vũ, hắn không ngại Tôn Thượng Hương có nhớ lại chuyện cũ hay không, chuyện cũng coi như đã giải quyết. Nhưng bây giờ xem ra, hắn vẫn còn “ngây thơ” lắm.
Hắn cũng phạm vào sai lầm thường thấy của rất nhiều người, cho rằng coi vấn đề như không thấy thì sẽ không phải là vấn đề, nhưng vấn đề này căn bản không thể bị xem nhẹ!
Đơn Phi không quen thuộc với Nữ Tu, nhưng từ trong những dấu vết nhỏ bé trong những chuyện cũ, hắn sao lại không nhìn ra Nữ Tu là một nữ nhân cực kỳ cứng rắn?
Ai cũng đều cho rằng nữ nhân dịu dàng, rất nhiều người cho rằng nữ nhân cầm quyền sẽ làm cho thời cuộc hòa hoãn một chút, trên thực tế, phần lớn nữ nhân sau khi nắm đại quyền trong tay, dùng thủ đoạn sẽ không có khác biệt bản chất gì với nam nhân.
Hai nữ nhân cầm quyền Hoa Hạ là Lã Trĩ, Võ Tắc Thiên đã chứng minh rõ ràng điểm này.
Quyền lợi mà Nữ Tu nắm giữ hơn xa Lã Trĩ, Võ Tắc Thiên nhiều. Nàng coi việc tiêu diệt người dùng Dị Hình Hương là nhiệm vụ của mình, thậm chí khi ngủ sâu dưới Nghiệp Thành cũng không quên bảo hai người Đơn Bằng, Vu Hàm làm tiếp việc này. Sự cố chấp của nữ nhân này nghĩ thôi cũng biết.
Hai chữ “đoạt xá” khiến Đơn Phi như tỉnh lại từ trong mộng. Rất nhiều người đều không cho rằng người khác sẽ làm tốt hơn, nhất định phải đích thân đi làm. Nữ Tu tự phong bế dưới Nghiệp Thành, nhưng lại chưa từng quên đi chuyện diệt trừ nguồn gốc Dị Hình Hương, nàng hóa ra muốn mượn truyền nhân để thực hiện kế hoạch của mình.
Bí địa Bạch Lang vốn là ngọn nguồn của Dị Hình Hương, Nữ Tu hạ thủ với nơi này nhổ cỏ tận gốc cũng là hợp tình hợp lý.
Muốn chứng minh những suy nghĩ này của Đơn Phi thật ra rất đơn giản, chỉ cần hắn đi lên lần nữa, nhìn coi Tôn Thượng Hương muốn đi đâu?!
Đơn Phi xanh mét mặt mày, hận không thể lập tức ra khỏi bí địa Vân Mộng, nhịn không được nói: -Cơ Quy đâu? Người khác trăm phương nghìn kế tiến vào, hắn giờ chỉ muốn rời khỏi trước rồi nói sau.
Từ Quá Khách vẫn quan sát ánh mắt của Đơn Phi, thấy thế nói: -Ngươi muốn đi lên cũng không vội trong nhất thời, cũng phải giúp Vân Mộng giải quyết vấn đề trước mắt rồi nói.
Đơn Phi thầm nhíu mày: -Vấn đề của Sở Uy?
Hắn thấy rất rõ ràng, vấn đề không nằm ở Sở Thiên Lý, mà là Sở Uy. Sở Thiên Lý làm trái quy tắc Vân Mộng, nhưng nguồn cơn của vấn đề lại nằm ở chỗ quy tắc không hợp lý. Tôn Thượng Hương nói không sai, nếu quy tắc không thể bảo vệ người lương thiện, ngược lại khiến người ta trở nên đáng ghê tởm, thì quy tắc nhất định là có vấn đề.
Sở Uy là người duy trì quy tắc!
Mâu thuẫn ở chỗ Sở Uy không thể từ bỏ quy tắc mà ông ta giữ gìn.
Sở Uy thoạt nhìn cố chấp, nhưng Hoa Hạ mấy ngàn năm nay, loại người này trên đời thật sự nhiều không đếm xuể!
Từ Quá Khách nhẹ nhàng gật đầu: -Ngụy tiên sinh từng nói, Cơ Quy còn đó, Dạ Tinh Trầm không có cách nào với bí địa Vân Mộng, nhưng Sở Uy còn đó, Dạ Tinh Trầm liền có cơ hội để lợi dụng. Bây giờ Cơ Quy đã ý thức được lời cảnh báo của Ngụy tiên sinh rất chính xác, biết bí địa Vân Mộng không thể chỉ lo thân mình, do vậy ông ấy có ý giúp ngươi.
-Giúp ta? Đơn Phi ngược lại sửng sốt.
-Không sai. Từ Quá Khách mỉm cười nói: -Về sau nếu ngươi bảo Cơ Quy giúp đỡ, ông ta tuyệt đối sẽ không từ chối. Mã tiên sinh, Ngụy tiên sinh cũng đặt hi vọng lên người ngươi, bọn họ cho rằng ngươi nhất định sẽ phá giải được kế hoạch diệt thế của Dạ Tinh Trầm và Quỷ Phong, cũng có thể ngăn cản Nữ Tu.
-Ngăn cản Nữ Tu? Đơn Phi lại giật mí mắt, chuyện này cũng vớ vẩn giống như lúc trước hắn nghe thấy Triệu Đạt bảo hắn đi ngăn cản Quỷ Phong vậy, hắn có năng lực gì mà ngăn cản Nữ Tu?
Nhưng lúc này hắn lại không phản bác, ngược lại nghiêm túc suy xét vấn đề này. Hắn không thể không thận trọng đối diện vấn đề này, cho dù áp lực lớn như núi. Nữ Tu đang dùng Tôn Thượng Hương để làm chuyện cực kỳ hung hiểm, nếu Nữ Tu đã dùng cách đoạt xá, thì cho dù nguy hiểm chẳng qua cũng chỉ là trở về Nghiệp Thành, nhưng nguy hiểm mà Tôn Thượng Hương gặp phải không cần hỏi cũng biết!
Đinh đinh đinh!
Có âm thanh như tiếng đồng khánh gõ vang truyền đến, Đơn Phi ngẩng đầu nhìn qua, thì thấy bốn phía có người không ngừng đổ ra, chậm rãi đến một góc của rừng hoa đào.
Đơn Phi tuy biết số người nơi này tuyệt đối không ít, nhưng chợt thấy nhiều người đổ ra cũng có chút kinh ngạc.
Một người trung niên thân mặc áo vải, chậm rãi đi đến trước mặt Đơn Phi, chắp tay nói: -Bất tài Cơ Trọng, gia phụ Cơ Quy.
Đơn Phi khách khí đưa tay đáp lễ.
Cơ Trọng nói: -Gia phụ mời Đơn công tử đến hội nghị để làm chứng.
Thấy Đơn Phi có chút khó hiểu, Cơ Trọng giải thích nói: -Mỗi khi nơi này có việc cần quyết định, Tông chủ sẽ bảo tất cả mọi người đến để làm chứng, để tỏ công bằng.
Đơn Phi hơi thở dài, lại không biết Cơ Quy làm sao giải quyết việc này. Nếu hắn là Cơ Quy, chỉ e là cực kỳ đau đầu. Thấy Cơ Trọng như chờ mong, cuối cùng Đơn Phi nói: -Mời Cơ tiên sinh dẫn đường.
Cơ Trọng lại khác với Sở Thiên Lý, rất thành thục điềm đạm, khi dẫn đường còn không quên cảm kích nói:
-Bất tài còn phải cảm tạ Đơn công tử đã cứu nội tử và Huyền Khúc, Huyền Ca.
Đơn Phi lắc đầu: -Không phải ta cứu.
-Nhưng cũng là bằng hữu của Đơn công tử xuất thủ, không phải sao? Cơ Trọng mỉm cười nói: -Gia phụ sớm đã nói truyền nhân Thiên Nữ khác với mọi người, hôm nay được gặp, thực sự hạnh ngộ.
Hai người trong lúc nói chuyện đã đến gần đám đông, đám đông tự động nhường ra một con đường để Đơn Phi tiến vào. Đơn Phi thấy trong sân có Cơ Quy và Sở Thiên Lý, Sở Uy lại chẳng biết đi đâu, hơi kinh ngạc.
Thời điểm này, Sở Uy sao lại không có mặt?
Sắc mặt Cơ Quy ít nhiều có chút bất đắc dĩ, thấy Đơn Phi đến, hơi cất giọng nói: -Nơi này có ngoại địch xâm lấn, Triệu Tư Ích oán hận chất chứa, liên thủ với người ngoài muốn gây bất lợi cho Vân Mộng.
Mọi người ít nhiều cũng biết tình huống bên ngoài, khó tránh nhao nhao nghị luận.
Cơ Quy đợi tiếng nghị luận vơi bớt, mới nói tiếp: -Triệu Tư Ích mưu đồ đã lâu… Ánh mắt ông ta chậm rãi lướt qua mọi người, có người không nhịn được gục đầu xuống.
Trong lòng Đơn Phi hơi rét run, thầm nghĩ những người này thoạt nhìn như quần chúng vây xem, thực ra người nào mà lên trên thế gian cũng đều có thể khơi dậy sóng gió không nhỏ. Triệu Tư Ích trước khi chết từng nói với bản lĩnh của gã, tại sao phải canh giữ dưới mặt đất buồn tẻ vô vị, tại sao lại không hưởng thụ cuộc đời chứ?
Triệu Tư Ích chưa chắc là một ngoại lệ!
Trong số những người vây xem nói không chừng sẽ có kẻ có suy nghĩ của Triệu Tư Ích, thậm chí còn muốn tham gia vào!
Trong mắt Cơ Quy hiện lên vẻ thương hại, tiếp tục nói: -Triệu Tư Ích thực sự đã làm quá rồi, đã gặp phải kết cục nên có. Các ngươi nên lấy gã làm gương, đừng có giẫm lên vết xe đổ.
Đơn Phi nhìn vị trưởng giả cơ trí kia, ít nhiều có chút khâm phục. Hắn biết Cơ Quy nói vậy, rõ ràng là không chuẩn bị tra tiếp.
Làm người vốn nên vờ hồ đồ, có một số người phạm phải sai lầm có lẽ xuất phát từ sự mê hoặc nhất thời. Cơ Quy kiến thức uyên bác, sao lại không nghĩ đến điều mà Đơn Phi hắn nghĩ chứ? Cơ Quy khoan dung như vậy chính là muốn cho những người đó một con đường.
-Được rồi, giải tán đi Cơ Quy hạ giọng nói.
Mọi người ngạc nhiên, Đơn Phi, Sở Thiên Lý là hoang mang nhất, Đơn Phi còn có thể nhịn lại không nói, Sở Thiên Lý lại khàn giọng nói: -Tông chủ…Tông chủ…
Sở Thiên Lý đưa mắt nhìn quanh, cơ thịt trên mặt co giật không thôi, vẫn kiên trì nói: -Sở Thiên Lý cũng có sai! Tông chủ sao không trừng phạt?
Cơ Quy nhìn Sở Thiên lý hồi lâu, mới nhẹ giọng nói: -Mất ngày nay, ngươi thực sự đã vất vả nhiều rồi. Sau khi ta thương nghị với lệnh tôn, quyết định cất nhắc ngươi làm Trưởng lão chấp pháp. Chuyện này…ta lại quên nói.
Đơn Phi ngơ ngẩn. Hắn thật sự nằm mơ cũng không ngờ được kết quả này, hắn cũng nhìn ra Cơ Quy không phải quên nói, mà là không muốn nói.
Cơ Quy xoay người định đi.
Rầm!
Sở Thiên Lý đã quỳ xuống, khàn giọng nói: -Tông chủ!
-Ngươi còn muốn nói gì nữa? Cơ Quy chậm rãi xoay người lại, trong mắt mang theo vẻ bất đắc dĩ.
-Cha ta thì sao? Sở Thiên Lý kinh hãi nói: -Cha…đi đâu rồi, cầu xin ngài nói cho ta biết! Y cũng nằm mơ cũng không ngờ chuyện này lại giải quyết như thế, nhưng dù sao y cũng hiểu chuyện của bí địa Vân Mộng hơn Đơn Phi, chớp mắt đã nghĩ đến quy định khiến người ta run sợ kia, chỉ có quy định đó mới tạo thành kết quả này, nhưng phụ thân lại…
Trong lòng quặn đau, Sở Thiên Lý khẩn cầu nói: -Tông chủ, tất cả đều do Thiên Lý sai, người phải chịu phạt là Thiên Lý, cầu xin người nói cho ta biết tung tích của cha.
-Ông ấy không cho ta nói. Cơ Quy cau mày nói.
Sở Thiên Lý vươn tay rút đao muốn rạch cổ, lại bị Cơ Quy tóm lấy. Cơ Quy nhìn chằm chằm Sở Thiên Lý, khẽ thở dài nói: -Ngươi làm gì vậy?
-Tông chủ không nói tung tích của cha ta, Thiên Lý sẽ chết tại đây.
Sở Thiên Lý run giọng nói.
Cơ Quy im lặng một lát, chậm rãi nói với Đơn Phi: -Đơn Phi, ở đây, người phạm sai lần nhất định phải bị trừng phạt, đây là quy tắc ngàn năm không đổi. Có điều, nếu có người chịu gánh mọi sai lầm của người phạm lỗi, y chịu lên đài tế, hơn nữa có năng lực lên được đài tế, thì có thể miễn mọi tội lỗi của người phạm sai, có điều loại người này lại không nhiều.
Ông ta nói vòng vo, Đơn Phi lại hiểu ra, trong lòng rung động nói: -Sở Uy gánh mọi sai lầm của nhi tử, thay nhi tử lên đài tế, đổi lại cơ hội để Sở Thiên Lý đảm nhiệm Trưởng lão chấp pháp?
Cơ Quy không nói.
Sở Thiên Lý giận dữ gầm lên một tiếng, phóng về phía đài tế, nhưng chớp mắt y bị Cơ Quy bắt về. Sở Thiên Lý giãy thoát không được, gào lên thảm thiết: -Người phạm sai là ta, không phải cha ta! Tông chủ, ngài không thể làm như vậy! Tông chủ, cầu xin ngài, ngài để ta đi gặp cha ta, ta…
-Ông ta không ở đây rồi. Cơ Quy chậm rãi nói.
Thân hình Sở Thiên Lý mềm nhũn, Đơn Phi vẫn bình tĩnh nói: -Ông ta ra khỏi Vân Mộng Trạch?
Cơ Quy gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ giảo hoạt, nhẹ giọng nói: -Tuy ta hứa với ông ta không nói, nhưng không có nói là không để người khác nhìn thấy.
-Cái gì? Đơn Phi khó hiểu nói.
Cơ Quy lại khoát tay, trên không trung chợt xuất hiện hình ảnh, trong hình ảnh chỉ có hai người Sở Uy và Cơ Quy.
Sở Uy trên không trung hai hàng mày ngưng trọng, Cơ Quy trong hình ảnh nhỏ giọng nói Thiên Lý làm việc vi phạm quy tắc, nhưng dù sao cũng có nhân tình, pháp lý không ngoài nhân tình. Tổ tiên định ra quy tắc, nhưng quy tắc không phải xiềng xích. Sở Uy, chuyện này không bằng bỏ đi, thế nào?
Khi Sở Thiên Lý nghe nói phụ thân không ở đây, chỉ cho là phụ thân đã đi rồi, nhưng nghe giọng nói trong không trung, không kiềm nổi ngẩng đầu nhìn, nước mắt dâng lên trong hốc mắt.
Cơ Quy, ngươi sai rồi. Lệ không thể phá. Từ thiên cổ, không biết bao nhiêu đế vương tướng tài bắt đầu từ việc phá lệ nho nhỏ mà dẫn đến mầm mống tham lam được gieo xuống. Ta suốt đời giữ gìn quy tắc Vân Mộng, ngươi bảo ta đích thân phá bỏ quy tắc này, vậy sự giữ gìn lúc trước có ý nghĩa gì? Lúc trước người vì thế mà chết tìm ai để đòi lại đạo lý đây? Nhưng…ta sẽ thay Thiên Lý lên đài tế chuộc tội.
Đơn Phi nhìn thần sắc Sở Uy trong hình ảnh, thầm thở dài, tuy hắn không tán thành cách làm của Sở Uy, nhưng hiểu tại sao Sở Uy lại phải kiên trì.
Phá lệ rồi, chính là tự mình phá bỏ niềm tin cả đời của mình. Phá lệ rồi, sinh mệnh có thể kéo dài, nhưng rơi vào vòng luân hồi đã dự báo, vậy kéo dài có ý nghĩa gì?
Sở Thiên Lý sớm đã khóc không thành tiếng. Y luôn oán hận phụ thân, hận phụ thân tại sao lại lãnh huyết không tình người như thế, nhưng khi nghe phụ thân nói xong, y mới hiểu ra một điều, phụ thân cũng có sự bất đắc dĩ của ông ấy. Ông ấy không phải không yêu thương, thật ra là không cho được quá nhiều. Nhưng đến lúc liên quan sống chết, phụ thân vì đứa con “không nên thân” y, cuối cùng vẫn lựa chọn tình cha con, mà không phải lãnh huyết…


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất