Thâu Hương

Chương 689: Nam nhân số mệnh đã định.

Chương 689: Nam nhân số mệnh đã định.


hương 689: Nam nhân số mệnh đã định
Cảnh xuân đang đẹp đẽ, khi thiếu nữ kia xuất hiện ở chợ, cảnh xuân lại càng tươi đẹp rực rỡ, một thiếu nữ như vậy khó tránh khỏi thu hút ánh mắt của rất nhiều người.
Bất luận đông tây cổ kim, bất kể Trung Nguyên, Quý Sương, nam nữ trên đời vốn không có quá nhiều bất đồng.
Trên chợ có thể nói là người đi nườm nượp, cũng có ánh mắt của đa số người bị thiếu nữ kia thu hút, nhưng mọi người bị nét mặt của thiếu nữ làm cho e ngại, cũng không có ai dám chủ động đến gần nàng ta, khi thấy thiếu nữ kia và Đơn Phi nói nói cười cười, không ít người thầm thấy hiếu kỳ, không biết người thanh niên này rốt cuộc là tốt số đến đâu, có thể nhận được sự ưu ái của thiếu nữ này?
Đến khi thấy thiếu nữ kia hôn nhẹ lên má Đơn Phi, dòng người đi lại trên chợ dường như ngưng động, nhìn cảnh tượng khó có thể tin nổi trước mắt, có người lại càng hối hận trong lòng, thầm nhủ tại sao mình không có cơ duyên này, nếu cũng đang muốn mua cao thơm giống như Đơn Phi, nói không chừng đã có thể được hôn rồi.
Đơn Phi thì giật mình, hắn nhìn ra thiếu nữ nước ngoài này có chút nhiệt tình phóng khoáng hơn nữ tử Trung Nguyên, nhưng cũng không ngờ rằng thiếu nữ này lại lớn gan như vậy, lại còn hôn hắn một cái trước con mắt của nhiều người.
Tại sao?
Trong lòng Đơn Phi buồn bực, cho dù đối phương có dùng hơn mười đạo sát chiêu, hắn cũng tự tin có thể trả đủ số lượng, nhưng thiếu nữ này đột nhiên hôn một cái, tuy là bất ngờ, nhưng cũng khiến hắn không kịp trả đòn.
Hơi lúng túng, Đơn Phi không đẩy thiếu nữ kia ra, nhưng yên lặng hơi lùi lại một bước, hắn hành động như vậy, không khiến thiếu nữ kia mất mặt, nhưng đã rời khỏi bờ môi của thiếu nữ kia.
Thiếu nữ kia nhẹ nhàng hôn một cái dường như có tâm, cũng dường như vô ý, thấy Đơn Phi né tránh, thiếu nữ kia cũng không lại gần nữa, chỉ nói: - Chuyện tăng nhân của miếu Thông Huyền xuống núi, chắc là vì Cửu Thiên Huyền Nữ truyền âm. Ngoài chuyện này ra, không còn chuyện gì khác lại khiến những tăng nhân này hành động như vậy.
Nàng ta đã hôn Đơn Phi, trong chớp mắt lại giống như chẳng có chuyện gì, ngoài ánh nhìn vui sướng thoáng động trong đôi mắt ra thì không có điểm gì khác thường.
- Cửu Thiên Huyền Nữ muốn truyền tin tức gì?
Đơn Phi hơi chột dạ.
Thiếu nữ kia lắc đầu nói: - Huynh đi cùng những thánh tăng đó mà còn không biết, làm sao ta biết được?
Đơn Phi chăm chú nhìn thiếu nữ kia hồi lâu, sau đó mới nói: - Chỉ có như vậy?
- Đương nhiên. Lẽ nào huynh còn biết nhiều hơn? Thiếu nữ kia nói rất hùng hồn.
Đơn Phi thở dài. - Đa tạ cô nương cho biết.
Hắn chắp tay cáo biệt, giây lát đã ở ngoài mấy trượng, sải bước rời đi.
Ngược lại thiếu nữ kia lại ngẩn người, nàng ta vốn nghĩ chắc Đơn Phi còn muốn truy hỏi tường tận, đâu ngờ Đơn Phi lại nói đi là đi, giơ tay ra muốn gọi Đơn Phi quay lại, nhưng thấy Đơn Phi không hề quay đầu lại, thiếu nữ kia khẽ cắn môi hồng, cũng không đuổi theo. Sau một lúc lâu, khóe miệng thiếu nữ kia lộ ra nụ cười nhẹ nhàng, lẩm bẩm: - Chàng không thể đi được, ta đã đợi chàng rất lâu, khó khăn lắm mới gặp được chàng, sao lại để cho chàng đi được?
Nhẹ nhàng vẫy tay, thiếu nữ kia cười nói với Vạn Sự Thông: - Trong chợ này ngoài ngươi ra, còn có bao nhiêu người biết nói tiếng Trung Nguyên nữa?
Vạn Sự Thông nhìn thấy thiếu nữ như vậy, ít nhiều cũng có chút thụ sủng nhược kinh, nói: - Chợ này cũng có không ít người biết tiếng Trung Nguyên, nhưng người nói lưu loát giống như cô nương, cũng chỉ có ta thôi.
Thiếu nữ kia hơi trầm ngâm nói: - Được, để tất cả bọn họ rời khỏi Lộc Thành, trong ba ngày không được quay lại.
- Hả?
Vạn Sự Thông giật mình, ông ta tưởng rằng thiếu nữ kia hỏi như vậy chắc có liên quan đến người thanh niên kia, nhưng nằm mơ cũng không ngờ thiếu nữ này lại có căn dặn như vậy.
- Chuyện này làm sao được? Vạn Sự Thông lắp bắp nói: - Cô nương, chuyện này quan hệ không nhỏ, những người đó sao lại nghe lời ta?
Thấy Vạn Sự Thông lộ vẻ khó xử, thiếu nữ kia mỉm cười thản nhiên, nói: - Không phải là ta nói với ngươi.
Vạn Sự Thông gãi đầu, cảm giác thiếu nữ này có sự cổ quái không nói ra được.
Một người bất ngờ nói: - Lời Vạn Sự Thông nói không sai, chuyện này quan hệ không nhỏ Cô nên suy nghĩ cẩn thận hơn một chút chưa chắc lệnh huynh sẽ để mặc cô càn quấy như vậy.
Vạn Sự Thông nghe thấy tiếng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy người nói đang đội cái mũ lớn che mưa che gió, che hết hơn nửa dung mạo, chỉ lộ ra chòm râu từng sợi giống như kim, khiến người ta nhìn mà kính sợ. Vạn Sự Thông có sự khôn khéo của thương nhân, không thì làm sao lại cố ý nịnh bợ Đơn Phi và thiếu nữ kia, vừa thấy khí thế của người kia đã biết người này là người có quyền thế.
Thiếu nữ kia chu miệng nói: - Sao ta lại là càn quấy? Ta từ Bạch Sa Ngõa chạy đến đây, chính là để gặp chàng a.
Người đội mũ nỉ kia khoát tay chặn lại câu nói sau của thiếu nữ. Ông ta lại vẫy tay, có một người bước nhanh đến gần, Vạn Sự Thông nhìn thấy liền chấn kinh, nhận ra đây là Đốc Tướng của Lộc Thành, ở Lộc Thành thực sự có quyền lợi cực lớn, nhưng Đốc Tướng đó bỏ đi nhung trang, đổi thành bộ dạng của dân chúng bình thường.
Thấy Đốc Tướng kia đối với người đội mũi nỉ nọ cực kỳ cung kính, Vạn Sự Thông không khỏi run lên, ý thức được bất luận người đội mũ kia hay là thiếu nữ này, e rằng đều là người có lai lịch lớn.
Thiếu nữ này là vì người thanh niên kia mà đến? Nếu không sao lại vừa gặp mặt đã hôn người thanh niên kia một cái, nhưng tại sao người thanh niên đó lại hoàn toàn không biết, thậm chí là có vẻ thờ ơ?
Vạn Sự Thông đập vỡ đầu cũng không hiểu quan hệ trong chuyện này, chỉ thấy người đội mũ nỉ kia nói mấy câu bên tai Đốc Tướng, Đốc Tướng liên tục gật đầu nói: - Tuyệt không vấn đề gì.
Đốc Tướng nói xong, đến trước mặt Vạn Sự Thông giơ lệnh bài nói: - Ngươi nhận ra ta là ai? Thấy Vạn Sự Thông gật đầu lia lịa, Đốc Tướng kia căn dặn : - Ngươi dẫn ta yên lặng đi tìm những người tinh thông tiếng Trung Nguyên ở gần đây. Quầy hàng chỗ này ngươi không cần để ý quá nhiều, nếu có tổn thất, có người sẽ bồi thường cho ngươi.
Chuyện tới lúc này, Vạn Sự Thông tuy không biết nguyên do trong đó, nhưng biết mình tuyệt không thể cãi lại mệnh lệnh này, sợ hãi nhìn thiếu nữ kia một cái, Vạn Sự Thông đành phải rời đi theo lời căn dặn của Đốc Tướng.
Người đội mũi nỉ phát hiện thiếu nữ cũng định rời đi, không khỏi nói: - Cô Ông ta liếc nhìn xung quanh, thấy rất nhiều người vẫn tò mò nhìn về phía bên này, nhẹ giọng nói: - Chúng ta tìm một nơi an tĩnh trước đã.
Ông ta đi trước dẫn đường, dẫn thiếu nữ kia đến một nơi vắng lặng, lúc này mới hơi ngửa đầu lên, lộ ra một khuôn mặt cương nghị khỏe mạnh, cau mày nói: - Công Chúa, người đó căn bản không biết bộ dạng của cô
- Nhưng ta biết bộ dạng của chàng. Thiếu nữ kia nói không chút do dự: - Ta vừa đến Lộc Thành, khi nhìn thấy hắn đi cùng thánh tăng đã biết ngay chàng là nam nhân ta muốn tìm. Ta nằm mơ thấy chàng rất nhiều lần, bất luận thế nào cũng sẽ không nhận lầm.
Ngươi đội mũi nỉ khẽ than một tiếng.
- Chuyện này rất kỳ dị, khiến người ta khó mà giải thích. Nhưng Công Chúa chỉ dựa vào mấy mộng cảnh mà nhận định hắn là nam nhân số mệnh đã định của cô, không phải là hơi thiếu suy nghĩ chứ?
- Không đâu!
Thiếu nữ kia cười thản nhiên, lộ ra hàm rằng trắng như ngọc: - Nam tử ta muốn cưới, vốn nên là một anh hùng cái thế đầu đội trời chân đạp đất. Chàng là một quân tử, cũng là anh hùng, ta sẽ không nhìn lầm.
Lộ ra tự tin vẻ mặt, thiếu nữ kia nói: - Huống hồ chàng xuất hiện ở miếu Thông Huyền, hoàn toàn tương xứng với gợi ý thần linh mà đại ca ta nhận được. Khi ta đề cập đến chuyện cũ của Thân Độc và cả Cửu Thiên Huyền Nữ, rất nhiều người đều cho rằng là hoang đường vô lý, chỉ có chàng chuyên tâm lắng nghe, giống như có suy nghĩ, điều này chứng tỏ chàng cũng biết những chuyện này, chàng nhất định có liên quan đến Cửu Thiên Huyền Nữ, là nam tử ta nhìn thấy trong mơ, những chuyện này chân thật đáng tin.
Hồi lâu sau cuối cùng người đội mũ nỉ cũng nói: - Nhưng hình như hắn rất lãnh đạm với Công Chúa
Thiếu nữ kia mím môi cười nói: - Nếu không thì sao ta lại nói chàng là quân tử? Nếu hắn nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp là hai mắt liền sáng lên, làm sao lại khiến ta đợi chàng lâu như vậy? Được rồi, không nói nhiều với ngươi nữa. Thiếu nữ kia lộ ra nụ cười mỉm ngọt ngào, nói: - Sau khi chàng quay lại phát hiện những thánh tăng kia biến mất, nhất định sẽ có chút lo lắng, ta phải đi nói cho chàng biết chân tướng.
Không đợi người đội mũi nỉ nói thêm nữa, nàng ta liền sôi nổi hoạt bát bỏ đi.
Người đội mũ nỉ nhìn bóng lưng của thiếu nữ khờ khạo ngây ngô, khẽ thở dài, lẩm bẩm nói: - Công Chúa, ta không biết trên đời này thật sự có chuyện huyền bí như cô và Quý Sương Vương nói hay không, nhưng bây giờ ta đã tin một điều trên đời này cũng có chuyện vừa gặp đã yêu thật.
Đơn Phi nghĩ đến ngôn ngữ của thiếu nữ kia, trầm ngâm quay lại nhà trọ. Lời thiếu nữ nói quả thực huyền bí, nhưng hắn biết chuyện cổ Trung Nguyên còn kỳ dị hơn, cũng cho rằng lời thiếu nữ đó nói có độ tin cậy cực cao.
Năm đó Hoàng Đế, Xi Vưu tranh phong, Xi Vưu thua chạy đến Tây Vực, may được Cửu Thiên Huyền Nữ giúp đỡ cho nên mới thoát khỏi sự truy sát của Hoàng Đế. Nhìn từ điểm này, tình cảm giữa Xi Vưu, Cửu Thiên Huyền Nữ không giống bình thường, bởi vậy sau khi Xi Vưu tiêu diệt gò đất chết, nghe Cửu Thiên Huyền Nữ khuyên bảo đã từ bỏ kế hoạch diệt thế tiếp theo cũng là có khả năng lớn.
Cửu Thiên Huyền Nữ không ở cùng Xi Vưu? Bà ẩn cư Côn Luân, địa điểm chính là chỗ giao nhau giữa Trung Nguyên, Tây Vực, Quý Sương, cực có khả năng từng có giúp đỡ dân chúng ở đất Quý Sương trước đây, cho nên mới có truyền thuyết về cửu sắc lộc.
Làm sao thiếu nữ kia biết chuyện Cửu Thiên Huyền Nữ? Thấy nàng ta hành động nhiệt tình như vậy, có lẽ xuất thân trong nhà cao quý Tuy Đơn Phi coi thường quyền quý, nhưng đối với người xuất thân trong nhà quyền quý lại có nhận thức sâu sắc, biết vật trang sức thiếu nữ kia đeo có lẽ không nhiều, nhưng không có cái nào không phải là bảo vật cực kỳ quý hiếm
Tại sao thiếu nữ này thân thuộc với hắn như vậy?
Đơn Phi nghĩ mãi mà không hiểu, cũng không muốn hao tổn tâm tư để nghĩ. Lúc ban đầu hắn tưởng rằng Tôn Chung đưa hắn đến nhầm chỗ, nhưng nếu chuyện đã có liên quan đến Cửu Thiên Huyền Nữ thì có thể có liên quan đến Nữ Tu, Tôn Thượng Hương, lẽ nào Tôn Chung không có đưa nhầm chỗ?
Chỉ có điều... Nữ Tu, Tôn Thượng Hương sẽ ở đâu?
Hắn suy nghĩ trăm lần vẫn không có lời giải đáp, nhưng có lòng tin đi tìm chân tướng. Khi quay lại nhà trọ, hắn đã nghĩ đến trước tiên tìm đến chủ trì của miếu Thông Huyền, rồi sau đó mời Vạn Sự Thông đến, có hai người với nhau, hắn tất có thể biết thêm nhiều chân tướng hơn.
Hắn không lập tức mời Vạn Sự Thông đến, một mặt là đợi Vạn Sự Thông buôn bán xong, một mặt lại có chút sợ thiếu nữ cổ linh tinh quái kia còn có kế hoạch khác.
Khi vào nhà trọ, Đơn Phi đã đi một vòng, trong lòng thấy kinh ngạc, nhà trọ cũng có không ít khách là thương nhân, nhưng tăng nhân của miếu Thông Huyền thì lại không thấy một ai!
Đơn Phi biết không ổn, trên đường đi cùng với tăng nhân miếu Thông Huyền đến, hắn cảm giác chủ trì đó rất xem trọng hắn, có thể nói là gần như giây lát không rời, nếu đã như vậy, tại sao những tăng nhân đó lại không nói tiếng nào đã lẳng lặng bỏ đi?
Trong lòng hoang mang, Đơn Phi lập tức đi tìm chủ quán hỏi.
Chủ quán kia nhìn Đơn Phi, nhắc đi nhắc lại chỉ một câu, Đơn Phi nghe không hiểu là gì, nhưng cảm giác chủ quán này có ý đang hỏi hắn có phải muốn ở trọ hay không.
Khua tay múa chân một hồi, Đơn Phi cảm thấy hỏi một người câm cũng không tốn sức như vậy, thấy mọi người xung quanh đang nhìn hắn giao lưu với chủ quán giống như một con khỉ, Đơn Phi thầm thở dài, định đi tìm Vạn Sự Thông đến, nhưng hắn chưa kịp đi ra quán trọ đã nghe một người kêu lên. - Cứu mạng! Cứu mạng!
Đơn Phi ngẩn ra, thu lại bước chân định ra ngoài.
Giọng nói kêu cứu mạng kia lanh lảnh như chuông bạc, lại là nói tiếng Trung Nguyên, không phải thiếu nữ cổ linh tinh quái kia thì là ai?
Đơn Phi thầm nghĩ nam nhân cướp thiếu nữ này ở Lộc Thành hơn phân nửa là mắt mù, bởi vì thiếu nữ đó tuy nhìn có vẻ không có hộ vệ, nhưng thực sự cử chỉ cao quý, người địa phương nếu không phải kẻ ngốc thì sẽ biết thế lực phía sau thiếu nữ không dễ xem thường, làm sao lại tìm nàng ta gây phiền phức như kẻ đui mù như vậy?
Hắn vốn nghĩ có thể tránh thì tránh, tuyệt không định quan tâm đến chuyện của thiếu nữ kia, không ngờ cửa viện quán trọ "rầm" một tiếng vang lớn, thiếu nữ kia chạy vào như cơn gió, ôm chầm lấy Đơn Phi, giọng nói run rẩy: - Cứu ta!
Đơn Phi vốn muốn ném thiếu nữ kia ra ngoài, nhưng nhìn thấy mấy người đi vào từ ngoài cửa quán trọ, cuối cùng cũng hít một hơi, lộ ra thần sắc khó có thể tin được.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất