Thế Tử Hung Mãnh

Chương 242: Quá tam ba bận (2)

Chương 242: Quá tam ba bận (2)




Tiểu tử, được lắm!

Tư Đồ Nhạc Minh thấy vậy càng thêm tức điên, bất thần lao lên, ghế bành trượt ra sau, đụng lên cột trụ vỡ tan tành, thân hình cường tráng bước nhanh tới, chớp mắt đã đạp ra năm bước.

Chúng nhân tại trường đều xuất thân giang hồ, rất xem trọng quy củ, người tới quăng kiếm đi, chỉ dùng mỗi quyền cước, bọn hắn há có thể thừa cơ cùng lúc lao lên, lập tức đều lui ra sau mấy bước, nhường ra sân bãi, mắt lạnh bàng quan.

Sạt sạt sạt.

Bước nhanh như sấm, kình phong đột khởi.

Tư Đồ Nhạc Minh là em ruột Đao Khôi, mặc dù võ nghệ không xuất thần nhập hóa được như Tư Đồ lão nhi, nhưng có thể đảm nhiệm cận vệ cho thiên tử, thân thủ tự nhiên không kém Trương Tường là mấy, dù trong tay không đao chỉ dùng quyền cước, để uẩn lại vẫn còn đó, há có thể là loại xoàng xĩnh.

Khách sảnh tuy lớn, cự ly mấy bước lại chớp mắt liền tới.

Tay áo Tư Đồ Nhạc Minh phồng lên, trọng quyền mang theo tiếng xé gió vụt ra, dùng chính là chiêu thức cương mãnh nhất trong Bát Cực Quyền,"Đăng Sơn Tham Mã"

Cái tên Bát Cực Quyền bắt nguồn từ"Thiên địa chi gian, cửu châu Bát Cực", ý tại"Phát kình có thể vươn ra bốn phương tám hướng", thuộc loại quyền pháp cận chiến, phát lực ở gót chân, tụ lực ở thắt lưng, xung lực ở đầu ngón tay, sức bạo phát cực lớn, có uy thế"Hoảng bàng chàng thiên đảo, đọa cước chấn cửu châu", cùng với Võ Đang Thái Cực được xưng là"Văn có Thái Cực an thiên hạ, Võ có Bát Cực định Càn Khôn"

Mặc dù Tư Đồ Nhạc Minh không phải xuất thân học quyền, nhưng Bát Cực Quyền cực kỳ tương cận Cửu Hoàn Đao của Tư Đồ gia, một chiêu"Đăng Sơn Tham Mã"này xuất ra thế như chấn sơn đoạn hải, quyền đầu cuốn theo tiếng bạo vang kinh người.Bành.

Có thể làm khách trong nhà Trương Tường tự nhiên đều là võ lâm danh túc, ánh mắt đều không kém, chứng kiến chiêu này liền ngấm ngầm gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ kính nể.

Chỉ là chúng nhân còn chưa kịp hân thưởng phong thái vung quyền của Tư Đồ Nhạc Minh, cảnh tượng diễn ra trước mắt lại khiến ai nấy đều chấn kinh không thôi.

Chỉ thấy khách áo tơi đứng đó, ngay khi trọng quyền đánh tới, hai chân đột nhiên giậm mạnh xuống đất, bước chân một trước một sau, quyền phải thu lại bên hông, tiếp đó liền là"Bành."một xung quyền cứ thế nện ra.Chiêu mở đầu của Bát Cực Quyền!

Cũng là"Đăng Sơn Tham Mã"!

Bành.

Cả đám còn chưa kịp cả kinh, song quyền đã đụng nhau.Nhìn thấy đối phương ra chiêu, trong mắt Tư Đồ Nhạc Minh rõ ràng lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng lấy cứng đối cứng, Tư Đồ gia ngay cả Lục Hợp Thương đều không sợ, lúc này tự nhiên không có nửa điểm ý tứ tránh né, quyền đầu hai bên cứ thế xung tới đụng thẳng vào nhau.

Két.

Tiếng xương ngón tay giòn vang nứt gãy có thể nghe được rõ ràng.

Nét mặt Tư Đồ Nhạc Minh đột nhiên đỏ lên, cánh tay gần như vặn vẹo, cả người như đụng phải tường sắt, cường hành bắn ngược trở về,"Sạt sạt sạt.", liên tục đảo lui ba bước mới miễn cưỡng trụ vững thân hình.Trong khi đó, thân hình khách áo tơi kia lại như thương tùng, không rung lắc dù chỉ một tia.

Tê.

Toàn trường chết lặng, chúng cao thủ trong khách sảnh đều lộ vẻ kinh hãi, ngay cả Trương Tường vốn bất động như núi đều bất giác xiết chặt nắm tay, mấy tên vãn bối càng là bị dọa cho sắc mặt trắng bệch, trong mắt hiện rõ mấy chữ.

Đây còn là người nữa ư?Hứa Bất Lệnh không thừa thế lao lên đánh giết Tư Đồ Nhạc Minh, hời hợt thu quyền, bình thản nói.

Múa rìu qua mắt thợ.

Ngươi.

Lúc này Tư Đồ Nhạc Minh mới vừa trụ vững thân hình, nghe vậy không khỏi đỏ mặt lên, tay phải tím đen, lại không nửa điểm ngập ngừng lần nữa vọt tới, quyền trái đánh tới mặt Hứa Bất Lệnh.Ánh mắt chúng nhân ngưng lại, theo lý mà nói, thắng bại đã phân không nên tiếp tục ra tay, định giơ tay muốn ngăn, lại đã không kịp nữa rồi.

Hứa Bất Lệnh khẽ nhíu mày, mũi giày điểm nhẹ mặt đất, xoay người, đùi phải vung ra như roi thép, một chiêu Kiến Long Bài Vĩ, rồng quẫy đuôi, phát sau mà tới trước, quét lên vai phải Tư Đồ Nhạc Minh.

Bành.

Đối mặt cự lực, Tư Đồ Nhạc Minh thấy thế không ổn vội giơ hai tay lên đón đỡ, nhưng không ngờ cự lực truyền đến, cả người trực tiếp bị chấn văng, đụng lên cửa sổ bên trái khách sảnh.Soạt.

Cửa sổ bằng gỗ chạm khắc tinh xảo vỡ tan, hiện ra một lỗ to tướng.

Tư Đồ Nhạc Minh bị nện ra phòng khách, không còn thấy động tĩnh, hiển nhiên đã bất tỉnh.

Phòng khách an tĩnh, tất cả mọi người đều lui ra mấy bước, ánh mắt chất đầy giới bị và ngạc nhiên.Hứa Bất Lệnh rút ra trường kiếm cắm trên đất, đảo mắt nhìn đám đông như lâm đại địch, lạnh lùng nói.

Quá tam ba bận, còn không cút, đừng trách ta giết người.

.

Đám người Trần Đạo Bình nuốt ngụm nước bọt, hiển nhiên đã có chút do dự.

Cửu Tiết nương nương nhìn Trương Tường một cái, nghĩ nghĩ rồi nói.

Dưới chân thiên tử, tập sát chủ quan Tập Trinh Ty, tội ngang mưu phản, chúng ta ăn bổng lộc triều đình, không lý nào lại khoanh tay đứng nhìn. Các hạ tuân thủ quy củ giang hồ, cho nên chúng ta mới kính ngươi một phần, còn mong biết khó mà lui, bằng không, chỉ có thể đắc tội.

Mũi kiếm trong tay Hứa Bất Lệnh chỉ xéo mặt đất, nghiêng đầu khinh miệt nói.

Chỉ bằng mấy người các ngươi?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất