Thế Tử Hung Mãnh

Chương 246: Hổ lạc đồng bằng không bằng chó (1)

Chương 246: Hổ lạc đồng bằng không bằng chó (1)




Nguyệt hắc sát nhân dạ, phong cao phóng hỏa thiên.

Thời tiết cực đoan ác liệt, tất khiến phòng vệ vốn vững như thành đồng xuất hiện sơ sét, tiếng mưa gió var̀ tầm nhìn hạn hẹp chính là thời điểm thích hợp để tiềm y dạ hành, với hoàn cảnh núi cao rừng sâu, tiếng suối chảy ầm ầm càng đề cung tiện lợi cho người mmuốn thừa cơ.

Trong rừng trúc phía sau Phù Dung Quan, ngàn vạn trúc xanh bị nước mưa và gió rít áp cho khom còng, hạt mưa kích đáng lá trúc phát ra tiếng vanyg"sàn sạt", ngay cả tiếng nha hoàn nói chuyện trong phòng xá đều không nghe rõ, chỉ có thể lấy chăn che đầu mới miễn cưỡng ngủ thiếp đi.

Sâu trong rừng trúc, cạnh vách núi.

Trong phòng xá lóe lên đèn đuốc, trong màn mưa rơi tí tách quả thực rất dễ thấy, nhưng nhìn qua lại có vẻ xa không thể chạm.

Hô. hô.

Tiếng hô hấp nặng nhọc và tiếng bước chân giẫm đạp lên núi đá cây cối bị mưa gió che lấp, thỉnh thoảng lại có một đạo lôi điện chớp quá, từ trên không trung có vẻ nhìn thấy phía nhà trúc dưới vách núi, một bóng đen chính đang lấy tốc độ cực nhanh đi tới, vách núi không đường, chỉ có cỏ cây dây leo và quái thạch gập ghềnh, bóng đen lại như giẫm trên đất bằng, hành tẩu mà không chút trở ngại.

Ước chừng hai khắc đồng hồ sau, bóng đen từ chân núi bò đến biển trúc dưới vách núi, dùng tay chụp lấy tảng đá dừng lại thân hình, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh phía trên.

Dựa vào lôi quang, có thể thấy được đó là nam tử dáng người cường tráng, sau lưng vác một thanh Tề Mi Côn, như là viên hầu dán trên tảng đá, mặt dưới là vực sâu vạn trượng, lại cứ thế sừng sững không có nửa điểm bối rối.

Hô. hô.Núi không quá cao, nhưng một hơi không ngừng bò lên trên vách núi hiển nhiên không phải chuyện đơn giản.

Nam tử thoáng nghỉ ngơi một lúc, kéo vải đen nơi cổ che lên mặt, sau đó tiếp tục lung la lung lay trực tiếp nhảy lên bãi đất trống trước phòng xá.

Đạp.

Bước chân rớt đất, phát ra tiếng vang khe khẽ.Nam tử không quá mức thận trọng, bởi vì việc hắn tiếp chỉ là giúp một tên thiếu gia nhà giàu trút giận, đi đánh một tên thiếu gia nhà giàu khác, sau đó cấp năm trăm lượng bạc, ngay cả lộ tuyến lên núi đều được tính toán sẵn từ trước, tính là mua bán tương đối giản đơn.

Nam tử liếc mắt quét nhìn chung quanh, trong rừng trúc rậm rạp không có vật sống, mưa lớn khiến cho tầm nhìn hơn trượng trước mặt đều mơ hồ, lập tức bèn gỡ xuống Tề Mi Côn sau lưng, sải bước đi về phía phòng xá sáng đèn.

Sàn sạt.

Mới vừa đi ra hai bước, tai nam tử chợt khẽ nhúc nhích, sau lưng hàn khí bức nhân, không chút do dự quét một gậy ra sau.Keng.

Tề Mi Côn va chạm với quải trượng làm bằng gỗ, lại phát ra tiếng vang như sắt thép đụng nhau.

Lực đạo rất lớn, cường hành chấn ra một vùng hư không trong màn mưa.

Tê.Hai tiếng kinh dị đồng thời vang lên.

Sắc mặt nam tử khẽ biến, một côn quét ra sau lưng, rõ ràng nghe được thanh âm, nhưng lúc quay đầu lại không thấy nửa điểm bóng người.

Đánh một tên công tử nhà giàu bình thường mà thôi.

Trong lòng nam tử thoáng trầm xuống, biết đã trúng kế, không chút do dự liền phóng thẳng tới sườn núi định đào tẩu.Đáng tiếc, rừng trúc bao bọc xung quanh, dùng đầm rồng hang hổ để hình dung cũng không quá đáng.

Bá bá bá.

Gần như cùng thời điểm tiếng va chạm phát ra, từ các nơi trong rừng trúc đột ngột đi ra sáu đạo thân ảnh.

Năm tên môn khách Tiêu gia xách theo binh khí hạ xuống bên ngoài phòng xá, Ninh Ngọc Hợp một thân đạo đào đen, tay cầm bảo kiếm"Bi Thu", đứng bên sườn núi chặn đứng đường lui, hộ vệ vương phủ tới chậm, lại cũng đã đến gần.Lão Tiêu chống quải trượng đứng trên nóc nhà, nhìn xuống nam tử cầm côn bên dưới, nhíu mày hỏi.

Bằng hữu là ai, xưng tên ra?

Môn khách Tiêu gia chứng kiến cảnh giao thủ vừa rồi, lúc này sắc mặt ai nấy đều rất nghiêm túc, không dám có nửa điểm lơ là. người khác không biết nội tình lão Tiêu, nhưng bọn họ lại biết được ít nhiều. Một trong hai đại môn thần của Túc Vương phủ, đại nhân vật cùng thời với Chúc Trù Sơn, ngoại hiệu giang hồ là"Khôn Vân Tử", khinh công độc bộ thiên hạ, từ Túc vương Hứa Du Bảo đến thế tử Hứa Bất Lệnh, có thể trong tình huống bị phục kích ở Hoài Hà, tùy tùng toàn diệt, cõng Hứa Bất Lệnh trọng thương chạy ra từ trong tuyệt cảnh, liền đủ thấy thực lực mạnh cỡ nào..


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất