Thế Tử Hung Mãnh

Chương 252: Cung đèn, thanh tửu, giai nhân (2)

Chương 252: Cung đèn, thanh tửu, giai nhân (2)




Phi.

Thái hậu lập tức giận dỗi, quay đầu gắt giọng.

Hai người các ngươi đều không lương tâm, bản cung là loại người đó sao? Chẳng lẽ ngươi quên, lúc Hứa Bất rLệnh bị thương, ta còn đi chiếu cố hắn một đêm. Làm ta mệt muốn chết, bưng trà đổ nước bận trước bận sau, cả đêm không ngủ.

Lục phu nhân ngẫm lại thì thấy cũng phải, hơi mcó vẻ ăn năn, mỉm cười nói.

Ừm. Thái hậu đêm đó đúng là rất mệt, nghe Lệnh Nhi nói sau nửa đêm chịu không được sấp bên giường ngủ thiếp đi, nước miếng đều chảy ra đệm ychăn, hắn ghê đến mức đổi sạch toàn bộ đệm chăn gối đầu.

?

Thái hậu hít một hơi thật sâu, thiếu chút căng rách vạt áo ngực, cắn răng hồi lâu, tổ chức ngôn từ chuẩn bị mắng người.

Lục phu nhân thấy vừa đến liền thu, cầm lên ly rượu khẽ cười, thở dài một tiếng nói.

Tiểu hài tử không hiểu chuyện nói lung tung, ta thân làm a di bồi tội giúp hắn, phạt rượu ba chén, hài lòng chưa?

Thái hậu nín nhịn nửa ngày mới lạnh lùng hừ một tiếng, Hừ. ngươi cứ đắc chí đi, ngươi coi Hứa Bất Lệnh là bảo bối, lại không biết trong lòng người ta coi ngươi thành cái gì. Nói không chừng ở trước mặt nữ nhân khác còn ngoan hơn cả trước mặt ngươi, tìm mọi cách lấy lòng người khác, bưng ở trong tay sợ té, ngậm ở trong miệng sợ tan.

Lục phu nhân"Ai nha"một tiếng, tay đỡ lấy gò mà, nhíu mày nói.

Không nhọc thái hậu nương nương bận tâm, Lệnh Nhi là nam tử, lại quyền cao chức trọng, có đôi khi gặp trường diễn trò cũng là chuyện đương nhiên, nhưng a di này lại chỉ có một. Nói thế nào cũng đỡ hơn Tiêu Đình, lừa son phấn từ chỗ cô cô để đi lấy lòng dung chi tục phấn chốn thanh lâu câu lan, còn tới một câu"Đây chính là đồ đương triều thái hậu dùng."chậc chậc chậc.

.Thái hậu tức đến tái cả mặt, nếu không phải không dám nói, không chừng đã dốc hết chuyện Hứa Bất Lệnh làm ra trên người nàng.

Đúng là khinh người quá đáng!

Lục phu nhân khẽ nhấp một ngụm rượu, chỉ cảm thấy trong lòng sướng khoái không ít, tiếp tục châm lửa thổi gió.

Có cần ta đi về nói một tiếng, lại treo Tiêu Đình lên đánh một trận? Thái hậu nương nương dạy bảo nhiều năm, lại dạy thành bộ dáng như vậy, ta thân làm chị dâu đều nhìn không được. Lục Hồng Loan!

Thái hậu trầm mặt xuống, bộ dạng như muốn nói"Ngươi nói thêm câu nữa thử xem"

Lục phu nhân cười tủm tỉm tựa trên nhuyễn sạp, nhíu mày vờ hỏi.

Sao thế? .

Thái hậu tức đến hai hàng lông mi khẽ run rẩy, nín nhịn nửa ngày, cuối cùng lại hít một hơi thật sâu, lần nữa tựa trên nhuyễn sạp, tâm bình khí hòa nói.

Được rồi, bản cung không náo với ngươi nữa, thật không dễ dàng mới có một chuyến nghỉ dưỡng, động khí thương thân.

Lục phu nhân chớp chớp mắt, lại nghĩ tới chính sự, Ai! Rốt cục có cách để dưỡng sinh trú nhan không? Trước kia phi tử khác ở chỗ này cũng đâu biến hóa nhiều như ngươi.

Không có.

Thái hậu nhếch môi, thành thật đáp. Đừng nói không có, dù là có nàng cũng không khả năng nói ra được.

Lục phu nhân không khỏi có chút thất vọng, nghĩ nghĩ bèn hỏi tiếp, Vậy buổi tối ngươi tự giam mình trong phòng làm gì?

Lấy tính cách Lục phu nhân, nếu không hỏi ra được tiền nhân hậu quả, chắc chắn còn sẽ suy nghĩ lung tung nửa năm. Thái hậu hơi chút ngập ngừng, vì để che giấu tai mắt người khác, đành đứng dậy nói.

Làm một ít đồ vật mà thôi.

Nói xong liền đi tới chiếc rương tùy thân, từ bên cạnh bảng nhỏ gỗ lim lấy ra một vật, lần nữa ngồi xuống trên nhuyễn sạp, lắc lư trước mặt Lục phu nhân, trên mặt mang theo mấy phần ý tứ khoe khoang.Lục phu nhân biết thái hậu thích nghiên cứu mấy thứ đồ chơi linh tinh cổ quái. Lúc này giương mắt nhìn lại, trên tay thái hậu cầm một sợi dây đỏ, phía dưới treo"Kim trụy tử", bông tai vàng.

Khác với những mặt dây khác chính là,"Mặt dây chuyền"bằng vàng ròng này lại có hình bầu dục, bề mặt sáng bóng trơn trượt như gương, lớn chừng trứng chim cút, hoặc nói cách khác chính là một"trứng chim cút"bằng vàng.

Ánh mắt Lục phu nhân không giấu được vẻ mê mang, đưa tay tiếp lấy trứng chim cút vàng, nắm lấy xem xét tới lui.

Đây là vật gì? Chỉ là một quả cầu vàng thôi mà, có gì hiếm lạ đâu. Hừ.

Thái hậu như nhìn phải thôn phụ vừa mới vào thành, chớp chớp đôi lông mi mảnh dài, lấy lại trứng chim cút vàng, giữ ở trong lòng bàn tay, sau đó kéo dây đỏ nơi đuôi mấy cái.

Sàn sạt.

Tiếng bánh răng chuyển động vang lên.

Trong ánh mắt nghi hoặc của Lục phu nhân, thái hậu vặn xong dây cót, sau đó mở bàn tay ra, trứng vàng bóng loáng cứ thế rung động lên trên bàn tay, kèm theo đó là tiếng vang"ong ong", hiển nhiên kết cấu bên trong cực kỳ phức tạp.

Ồ?

Lục phu nhân tất nhiên cảm thấy khá là thần kỳ, đưa tay cầm lấy không ngừng run rẩy trứng chim cút vàng, đầu ngón tay tê tê, giơ lên bên tai nghe ngóng, có tiếng thứ gì đó chuyển động bên trong.

Làm sao, chưa thấy qua đúng không?

Chưa thấy qua.

Lục phu nhân giữ ở trong tay đánh giá hồi lâu, nghi hoặc dò hỏi.

Làm cái này để làm gì?

.

Thái hậu chớp chớp mắt, lắc đầu nói.

Chẳng để làm gì cả. Còn chưa nghĩ ra cách dùng.

Lục phu nhân khẽ gật đầu, hơi chút suy tư, đột nhiên đưa tay cầm trứng chim cút đang rung rung, ấn ở trên lưng thái hậu.

A. Đừng đừng đừng.

Thái hậu lập tức run lên một cái, không nhịn được bật cười, dùng tay vung tới vung lui.

Xì xì xào xào, xô xô đẩy đẩy.

Tiếng mưa gió kéo dài đến tận khuya, vui đùa chơi giỡn cũng thẳng đến nửa đêm canh ba, thanh tửu thấy đáy mới yên ắng dừng lại.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất