Thông Thiên Chi Lộ

Chương 586: Đi tìm Long chủng!

"Phệ tâm trùng tỉnh rồi?!"
Ngụy Tác dừng trạng thái nội thị tu luyện thì có tin truyền vào óc.
Phệ tâm trùng!
Phệ tâm trùng được đặt vào góc tường, giờ gã đang chú ý hết lên khe vỡ của long cốt, nhưng vì có liên hệ tâm thần đặc biệt với Phệ tâm trùng nên nhận ra nó đã tỉnh lại.
Nhưng giờ gã không lo cho Phệ tâm trùng.
Vết nứt của long cốt càng lúc càng rực kim quang!
Ngụy Tác nhìn rõ một cọng xương vì phù văn trấn áp phá tổn nên ánh lên kim quang kỳ dị, là cọng xương sườn trái viễn cổ thiên long hài cốt.
Kim quang tràn ra, viễn cổ man hoang khí tức bàng bạc cực độ, uy áp cao hơn thiên long nguyên khí không biết bao nhiêu lần, như nước triều tràn ra.
Nếu nhắm mắt lại thì sẽ có rằng có man hoang cổ thú, đột nhiên phá được khe nứt không gian, giáng lâm xuống đây.
"Ngụy Tác! Việc gì hả!"
Tiếng kinh hô không ngừng vang lên.
Khí tức kinh nhân khuếch tán như nước triều, kinh động cả nữ tu, Âm Lệ Hoa cùng Cơ Nhã, Nam Cung Vũ Tinh, Hàn Vi Vi.
"Đây là?"
Nữ tu, Âm Lệ Hoa cùng bọn Cơ Nhã xuất hiện ở cửa gian tĩnh thất. Kim quang như chui ra từ khe vỡ, thoát khỏi long cốt.
Kim quang phát ra viễn cổ khí tức vô tận thương tang, như đưa tất cả lọt vào viễn cổ hoang nguyên mênh mông.
Trong kim quang là kim sắc long hình!
"Đây là long hồn của viễn cổ thiên long!"
Ngụy Tác cũng kinh hô.
Man hoang cổ thú hoặc tu sĩ đại năng mà không còn nhục thân, thần hồn và ý chí mạnh đến đầu thì lâu dần cũng tan biến vào dòng sông tuế nguyệt. Nhưng viễn cổ thiên long long hồn cũng như long hồn gã lấy được ở Đạo Huyền điện, bị U Minh cung khai sơn tổ sư luyện chế U minh thiên long dùng thủ đoạn phong ấn vào hài cốt nên vẫn còn!
Ngụy Tác cảm nhận được long hồn rời hài cốt là khí tức và uy nghiêm của bộ xương kém đi, rõ ràng đại năng luyện chế U minh thiên long đã lợi dụng long hồn, tăng cường uy năng cho pháp bảo.
"Không phải là long hồn hoàn chỉnh, U Minh cung khai sơn tổ sư lấy được long hồn thì nó đã bị tổn hao không ít, hoặc khai sơn đại năng này không thể sánh với viễn cổ đại năng, chỉ phong ấn được tàn hồn."
Sát na đó, Ngụy Tác thấy trong kim quang có kim sắc long hình, thân thể lỗ chỗ, long uy cùng khí tức, ý chí đều không hoàn chỉnh như long hồn phong ấn trong thể nội gã.
Không phải long hồn hoàn chỉnh, không thể dùng để tu luyện Thiên long quần tinh tôi thể thuật.
Trong kim quang lúc này dấy lên thiên long nguyên khí kinh nhân! Rõ ràng ngưng tụ cực nhiều thiên long nguyên khí!
"Phù!"
Cơ hồ phản ứng theo trực giác, tử sắc chân nguyên từ tay Ngụy Tác bao lấy kim quang.
"Chát!" "Chát!" "Chát!"
Chân nguyên của gã cực mạnh, kim quang tuy chứa thiên long nguyên khí nhưng thiên long tàn hồn không biết sử dụng, tuy va chạm thành tiếng nhưng nhất thời không thoát được vòng vây bọc của chân nguyên.
"Đây là thiên long tàn hồn! Truyền tông chí bảo của U Minh cung lại phong ấn cả thiên long tàn hồn." Nữ tu nhận ra kim quang là gì đầu tiên, kinh hô ngay.
"Thiên long tàn hồn..." Ngụy Tác liên tục lóe mắt, không ngừng phát ra tử sắc khí tức. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Vốn kim quang bị chân nguyên bao lấy, không cần lo gì, thiên long nguyên khí trong đó sẽ được Thiên long quần tinh tôi thể thuật luyện hóa.
Nhưng gã lại có cảm giác thập phần kỳ quái.
Long hồn phong ấn trong thể nội cũng run lên, cảm thụ được khí tức.
Kim quang không ngừng va vào chân nguyên gã nhưng chi va vào một chỗ, cơ hồ không chỉ mốn trốn chạy mà định về một nơi nào đó.
"Thật ra là việc gì?"
Hít sâu một hơi, Ngụy Tác lấy ra một bình máu Hỏa địa long, dùng chân nguyên dọc một giọt cho vào Dưỡng quỷ quán.
Vốn Ngụy Tác vì an toàn nên không muốn nữ tu và Âm Lệ Hoa biết về Dưỡng quỷ quán, làm thế sẽ khiến họ nghi ngờ nhưng lúc này gã có cảm giác quá cổ quái.
Ngụy Tác cảm giác được mỗi lần va vào chân nguyên, thiên long tàn hồn lại tan bớt ý chí. Cứ thế, chưa biết chừng ý chí của hiên long tàn hồn sẽ triệt để tiêu vong. Khi ấy kim quan chỉ còn là nguyên khí, khẳng định không hiểu được là việc gì.
"Đây là..." Cơ hồ ngay khi máu Hỏa địa long nhỏ vào, lục bào lão đầu đã kêu lên trong tai gã.
"Đây là thiên long tàn hồn, không còn ý thức hoàn chỉnh nữa!"
Lục bào lão đầu cũng biết thời gian khẩn cấp, không ngừng kêu lên, "Nếu chỉ là bản năng của ý thức thì thiên long tàn hồn sẽ đến một là nơi sinh ra, hai là long trủng!"
"Nơi sinh ra? Long trủng?" Ngụy Tác rúng động.
"Không đúng!" Lục bào lão đầu đột nhiên kêu lên, "Sai rồi! Viễn cổ thiên long này là giao hóa long! Chỉ khi là đời sau của viễn cổ thiên long mới có nơi sinh ra! Nó là giao hóa long, tất đến long trủng!"
Sợ Ngụy Tác không hiểu, lục bào lão đầu mã không ngừng kêu: "Viễn cổ thiên long rất coi trọng nơi sinh ra hoặc chôn thây. Viễn cổ thiên long thường lấy chỗ sinh ra làm động phủ, khi thọ nguyên sắp hao tận thì sẽ tìm long trủng, viễn cổ thiên long là đế vương của yêu thú, quanh nơi sinh ra là lãnh địa, long trủng là mộ tổ, chôn thây ở đó là thể hiện của vương giả chân chính."
"Giao hóa long là dị giao tu luyện rồi biến thành thiên long, thực lực càng đáng sợ, càng có tư cách vào long trủng, nhưng thiên long kiểu này không có nơi sinh, nên thiên long này còn giữ lại ý thức, rất có thể sẽ đến long trủng!"
"Giao hóa long này, rất có thể đã phát giác ra vị trí long trủng nhưng vì lý do nào đó mà không kịp tới thì bị khai sơn tổ sư U Minh cung luyện chế thành pháp bảo!"
"Long trủng chưa biết chừng còn có long hài khác hoặc nội đan! Mau đuổi theo! Biết đâu có thể phát hiện long trủng!"
"Long trủng!"
Mắt Ngụy Tác ánh lên, nhanh chóng quyết định.
"Thiên long tàn hồn rất có thể sẽ đến long trủng, ta phải đi theo."
"Thiên long long trủng?!" Bọn Cơ Nhã cũng chấn động.
Thiên long long trủng ý nghĩa thế nào, ai cũng hiểu rõ.
"Nhưng trực tiếp độn không thì khẳng định sẽ gây chú ý, thiên long tàn hồn lại không thể cho vào nạp bảo nang, dùng chân nguyên bao lấy rồi xuất thành cũng sẽ bị tu sĩ chú ý." Nam Cung Vũ Tinh nhắc.
"Đạo thuật pháp này của tại hạ có thể tạm thời ẩn giấu thiên long khí tức. Dùng cách đó xuất thành."
Nữ tu không hề do dự, vung tay, một quang mạc trong veo như bong bóng bao lấy chân nguyên Ngụy Tác và thiên long tàn hồn toàn.
"Đi thôi!"
Ngụy Tác thu thiên long hài cốt còn lại và Phệ tâm trùng rồi lấy từ nạp bảo nang ra một tấm pháp y lớn, trùm lên kim quang, lướt ra ngoài.
Nữ tu và Âm Lệ Hoa, Cơ Nhã, Nam Cung Vũ Tinh và Hàn Vi Vi, cùng đi theo.
Dọc đường, bọn Ngụy Tác dốc sức đi nhanh, tuy khiến nhiều tu sĩ quan sát nhưng không bị đại tu sĩ chú ý.
Rời khỏi thành, Ngụy Tác lướt thẳng lên không.
Lên cao, Ngụy Tác vung tay, quang mạc trong suốt và chân nguyên đều tan đi.
Kim sắc quang hoa phun tràn, nữ tu lại vung tay, màn sáng trong veo bao lấy kim quang.
Màn sáng như bong bóng này tựa lớp áo, ngăn cản khí tức của thiên long tàn hồn chứ không trở ngại gì đến nó.
"Vù!"
Thiên long tàn hồn hóa thành lưu quang, lao đi vun vút.
"Thiên long tàn hồn định rời Thiên khung!"
"Không sao, đạo thuật pháp này của tại hạ, Thiên khung cũng không ảnh hưởng được."
Ngụy Tác và nữ tu, bọn Cơ Nhã, theo sát đạo lưu quang liền mấy ngày, thấy màn sáng thông thiên tiếp địa ngoài xa, khiến mỗi tu sĩ gặp đều kính cẩn: Thiên khung.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất