Từ Bệnh Viện Tâm Thần Đi Ra Cường Giả

Chương 286: Có tin xấu, có muốn nghe không? (3)

Chương 286: Có tin xấu, có muốn nghe không? (3)
Hằng Kiến Thu cười khổ nói: "Xem thường? Tôi bây giờ nằm ở bệnh viện, ông cho là tôi sẽ xem thường bọn họ sao?"
Độc Nhãn Nam vỗ bả vai của Hằng Kiến Thu nói: "Yên tâm, chuyện của ông chúng tôi sẽ phụ trách tới cùng, tiền thuốc thang, phí điều dưỡng tuyệt đối thích hợp, chắc chắn sẽ không để cho ông trả."
"Nhìn tôi trông giống như người sợ không gánh được tiền thuốc à?" Hằng Kiến Thu đến bây giờ còn suy nghĩ chuyện ông ta bị người ta một quyền đánh bay. Rõ ràng dùng tay đánh mà sao lại gãy xương chân?
Vấn đề này ông ta đã thắc mắc từ lâu.
Độc Nhãn Nam an ủi Hằng Kiến Thu, trong lòng rất bất đắt dĩ, người ta là từ trụ sở chính tới, vốn chỉ muốn mau chóng tiễn về sớm. Bây giờ thì hay rồi, sợ là không về được, chắc chắn phải ở lại đây nghỉ ngơi.
Ngay sau đó.
Hằng Kiến Thu bất mãn nói: "Đừng có mà đổi chủ đề. Rừng sâu núi thẳm đào đâu ra nhiều cường giả đến như vậy? Nói thật đi! Rốt cuộc cậu ta là ai? Ông cũng biết bây giờ bên phía trụ sở chính đang thăm dò chỗ đất lở. Chẳng qua bây giờ đụng phải phiền toái hơi lớn chút. Tà vật ở đó có chút lợi hại. Nếu như có thể có cường giả đi trước hỗ trợ, sẽ có tiến triển rất lớn."
Cơ bản không cần phải nói, Độc Nhãn Nam cũng biết Hằng Kiến Thu sẽ nói chuyện này.
Bệnh nhân mắc bệnh tâm thần ở thành phố Duyên Hải thì ông ta yên tâm. Nhưng chẳng may đến bên trụ sở chính, tình hình sẽ không ổn. Hơn nữa, chuyện làm cho ông ta không muốn thả tay chính là vì…
Ma thần đã từng xuất hiện ở chỗ này.
Việc này sẽ kéo rất nhiều tà vật tới. Trước đây nếu như không biết thực lực của Lâm Phàm như thế nào, vậy cũng được đi. Nhưng bây giờ nếu biết được rồi thì nào còn có ý thả đi được? Nhất định phải giữ anh ở lại thành phố Duyên Hải, chẳng may nảy sinh tình huống nguy cấp thì còn có thể hỗ trợ được một chút.
“Ha ha!” Độc Nhãn Nam cười không đáp.
Nhưng vào lúc này, điện thoại di động của Hằng Kiến Thu reo.
"Tôi đi ra ngoài, ông thoải mái trò chuyện." Độc Nhãn Nam nói.
Hằng Kiến Thu nói: "Đừng, không có sao, tôi quang minh lỗi lạc, không cẩn thận như ông."
Sau đó kết nối điện thoại.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Sắc mặt của ông ta dần dần cứng lại, cúp điện thoại.
Ông ta nhìn Độc Nhãn Nam, trầm tư trong chốc lát nói: "Có tin tức, muốn nghe hay không?"
"Có ý gì?" Độc Nhãn Nam hỏi, nếu như chuyện liên quan đến thành phố Duyên Hải, ông ta tuyệt đối không thể nào không biết, sẽ có người gọi điện thoại thông báo cho ông ta ngay lập tức.
"Mới vừa nãy bên phía trụ sở chính điện thoại tới, phát hiện một chỗ đất sụp xuất hiện tà vật đang tràn đến thành phố Duyên Hải, có thể vài ngày nữa sẽ đến nơi. Hơn nữa còn rất có thể có tà vật lợi hại."
"Nói quả nhiên không sai, thành phố xuất hiện Ma thần, thì sẽ hấp dẫn tà vật, chẳng qua là nghiên cứu đến bây giờ, cũng không có phát hiện tại sao thành phố xuất hiện Ma thần sẽ hấp dẫn tà vật?"
Hằng Kiến Thu nói tin tức này cho Độc Nhãn Nam.
Độc Nhãn Nam nghe được, mặt liền biến sắc, trở nên nghiêm túc, lập tức gọi điện thoại cho Bộ phận đặc biệt, nói bọn họ chú ý tà vật di chuyển. Nếu quả thực là tới thành phố Duyên Hải, thế thì quả thực là chuyện phiền phức rồi.
Chuyện như này, dù có là ai cũng không muốn thấy.
Tình huống của tà vật Chương Lang, đích thực là do tà vật đã quá lơ là mà xảy ra cơ sự. Nếu như đám tà vật ở đại bản doanh toàn bộ kéo đến tấn công thì tổn thất mà thành phố Duyên Hải chịu e là khó mà đoán được.
"Bây giờ có hai con đường trước mặt, một là công bố tin tức để cho dân chúng tạm thời rời thành phố Duyên Hải. Hai là bỏ thành phố Duyên Hải dung nhập vào thành phố khác, tiến hành di cư."
"Ông cũng biết, thành phố Ma thần từng xuất hiện, sẽ không ngừng hấp dẫn tà vật tới. Với tình huống trước mắt, muốn ngăn trở tà vật xâm phạm, rất khó, rất khó."
Hằng Kiến Thu nói đều là đề nghị.
Nếu để cho Hằng Kiến Thu chọn, ắt hẳn ông ta cũng chọn rút lui.
Trước kia, thành phố xuất hiện Ma thần cũng bị hủy diệt, những thành phố chung quanh cũng đều bị tà vật xâm nhiễu, mãi mới dần dần khôi phục lại bình ổn, mà bây giờ thành phố Duyên Hải không bị hủy diệt, cũng không biết phải chịu đựng bao nhiêu nữa.
Độc Nhãn Nam nói: "Tôi đi về trước, ông nghỉ ngơi cho tốt."
Trong phòng theo dõi ở Bộ phận đặc biệt.
Lúc Độc Nhãn Nam đi tới, dưới sự hướng dẫn của người phụ trách, đi tới trước một màn ảnh, Kim Hòa Lị cũng đi cùng.
Lúc này, trên màn ảnh có một điểm đen lớn đang chậm chạp xê dịch.
Một bên màn ảnh theo dõi xuất hiện rất nhiều số liệu.
Chẳng qua là quá nhiều năng lượng tà vật cấp hai cấp ba dao động.
Đây là có tà vật ẩn núp, cho nên không cách nào phát hiện, chẳng qua là dùng năng lượng cấp hai, cấp ba tới mê muội loài người.
"Mới vừa theo dõi được, đúng là có một đại quân tà vật di chuyển, nếu như không có thay đổi phương hướng, phỏng đoán một tuần sau là có thể đến thành phố Duyên Hải."
Người phụ trách phòng theo dõi là một người đàn ông trung niên.
Tên người này là Đường Văn Sinh.
Đã từng là trung tầng ở phòng theo dõi tại trụ sở chính. Sau đó bởi vì vợ là người ở thành phố Duyên Hải cho nên liền chuyển đến định cư ở thành phố Duyên Hải.
"Kim Hòa Lị, tôi yêu cầu các người trong tối nay tính toán ra được đại quân này có thể tạo thành tổn thất bao lớn đến thành phố Duyên Hải. Tôi muốn có số liệu gần đúng nhất!" Độc Nhãn Nam nói.
"Vâng." Kim Hòa Lị đẩy kính mắt, để lộ vẻ mặt nghiêm trọng.
Sau đó, cô ta rời khỏi nơi này. Bây giờ cô ta phải đến chỗ bộ phận kĩ thuật, xin cho máy bay không người lái đi trinh sát, qua bên kia kiểm tra tình hình của tà vật.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất