Chương 304: Tôi là huấn luyện viên đánh cận chiến! (2)
Ban đêm.
Trong nhà trọ.
Lưu Ảnh nhìn đầu mình trong gương, một sợi tóc đen mọc lên, có cảm giác ngạo nghễ. Trông thấy cây kim châm trên đầu, rất an tâm, nói: “Mọi người nói lần này chúng ta có thể thành công không?”
Anh ta đã đưa bạn gái mình đi, không có ý tứ gì khác, chỉ là tà vật di chuyển đến đây hình như rất kinh khủng. Với tình hình trước mắt ở thành phố Duyên Hải, chưa chắc có thể chống đỡ được.
Mà trước đêm đưa đi, anh ta và bạn gái nhìn nhau quyến luyến, nước mắt không thôi. Mà em gái của bạn gái cũng khóc tỉ tê vì phải tạm xa em trai của Lưu Ảnh một thời gian.
Cuối cùng.
Mấy người Lâm Phàm, Lưu Ảnh, ông Trương từ từ ngã xuống giường. Cá trong bể nhảy lên một cái, nước bắn tung tóe.
"Cái gì thắng lợi?" Lâm Phàm hỏi.
Lưu Ảnh nói: "Có một nhóm tà vật rất lớn đang di chuyển tới, mục tiêu chính là thành phố Duyên Hải, Bên ngoài bây giờ đã rối như tơ vò, có không ít người rời khỏi thành phố Duyên Hải ra ngoài tị nạn rồi."
Lâm Phàm nói: "Bọn họ không có nhà sao?"
Trao đổi có chút khó khăn.
Lưu Ảnh luôn cảm giác Lâm Phàm nói chuyện rất phức tạp, giống như giấu giếm ý nào đó.
Nếu như anh ta biết Lâm Phàm vẫn luôn nói chuyện với anh ta, và ông Trương người luôn châm cứu cho anh ta là hai bệnh nhân tâm thần, e là Lưu Ảnh sẽ bị sợ chết.
Lưu Ảnh tùy tiện trả lời mấy câu, cũng không nói thêm gì.
Có lẽ là thật sự không có nhà.
Tà vật Công Kê ngồi xổm ở đó, nghe được cuộc đối thoại của bọn họ. Nó suy nghĩ. Nhóm đông tà vật di chuyển tới, đây chính là tin tức tốt.
Chờ tà vật chiếm lĩnh thành phố Duyên Hải rồi thì nó sẽ đứng ra, hô to: “Các ngươi có biết tại sao lại dễ dàng chiếm được thành phố Duyên Hải hay không? Đó là bởi vì ta! Có tà vật anh hùng là ta đây cho nên các người mới dễ dàng được như vậy.
Nhưng nó rơi vào trong trầm tư suy nghĩ, lúc nào cũng có cảm giác nên làm chút gì đó.
Tà vật Công Kê chưa bao giờ cho là nó ngu xuẩn, thậm chí vẫn luôn nhận chỉ số thông minh của nó rất cao. Không thông minh, thì cũng không có khả năng trở thành một tên nằm vùng thành công. Hơn nữa đến bây giờ vẫn còn chưa bị hai tên nhân loại ngu xuẩn phát hiện.
Nó có cách nghĩ như vậy, quả thực nói chỉ số thông minh của nó không cao.
Toàn bộ Bộ phận đặc biệt đều biết nó là tà vật. Nhưng nó còn đang tưởng rằng hai tên nhân loại ngu xuẩn không biết thân phận của nó.
Suy nghĩ một chút cũng thấy có chút đáng sợ.
Nó tận mắt thấy được Lâm Phàm tức giận đánh tà vật Chương Lang Ma, thực lực rất mạnh. Nếu là nhóm tà vật kia xông vào đến thành phố Duyên Hải, nhất định sẽ gặp ngăn trở, hơn nữa ngăn trở lớn nhất chính là Lâm Phàm.
Dần dần.
Tà vật Công Kê nghĩ đến một biện pháp hoàn mỹ.
Chính là dẫn Lâm Phàm ra bên ngoài thành, để cho anh một mình đối mặt với đại quân tà vật, lấy số lượng tuyệt đối nghiền ép anh, dùng sức mạnh mạnh nhất bóp chết anh.
Tà vật Công Kê bị cơ trí của mình làm cho rung động.
Thậm chí ngay cả biện pháp tốt như vậy cũng có thể nghĩ ra được.
Huỵch!
Lưu Ảnh được ông Trương trị liệu xong đã hôn mê. Sau đó, liền thấy hai bệnh nhân tâm thần lột sạch Lưu Ảnh, kéo anh ta vào trong phòng tắm.
Tà vật Công Kê thấy cảnh này đã thành quen.
Mấy ngày sau.
Ngày mười tháng Tư!
Thành phố Duyên Hải bật còi báo động, trên đường phố cũng không có người, một cảnh lạnh tanh, mà một đám cường giả của Bộ phận đặc biệt đều tụ tập ở trên bãi đất trống, có mấy người được phân đến sân thượng mấy tòa nhà, nhìn tình hình ở phương xa.
Bên người của Độc Nhãn Nam có mấy vị cường giả đi theo.
Chân của Hằng Kiến Thu đã khôi phục như cũ.
"Vừa theo dõi, tà vật đã gần đến thành phố Duyên Hải." Độc Nhãn Nam trầm giọng nói.
Hằng Kiến Thu cười nói: "Có chút khẩn trương, vẫn là lần đầu tiên gặp phải loại chuyện này."
Lâm Minh Đạo đứng ở cách đó không xa, vén áo nhìn mấy tấm hoàng phù mình chuẩn bị. Khoảng thời gian này ông ta chẳng làm gì, chỉ chuyên tâm vẽ bùa.
Đối mặt một đám đại quân tà vật.
Nếu không chuẩn bị nhiều thì sẽ không thể triển khai được sức chiến đấu mạnh mẽ của ông ta.
Lúc này.
Một chiếc máy bay trực thăng quanh quẩn trên không trung.
Một người đàn ông vác máy quay phim, quay lại hình ảnh trước mắt, vẻ mặt phấn khởi nói:
"Quý vị xem truyền hình trực tiếp thân mến, bây giờ quý vị đang được thấy thành viên Bộ phận đặc biệt đợi tà vật đến. Bọn họ đang chiến đầu vì thành phố, cũng là vì thành phố Duyên Hải. Hy vọng họ có thể đuổi được tà vật đi."
"Dĩ nhiên, mọi người cũng phải nhớ kỹ tôi. Tôi là Chu Văn, có lẽ tôi sẽ chịu công kích của tà vật nhưng tôi tuyệt đối sẽ không lui về phía sau."
Cư dân thành phố ẩn náu dưới tầng hầm cầm điện thoại xem tình hình ở hiện trường.
Dĩ nhiên.
Không chỉ là dân thành phố, mà cả nước đều chú ý tới thành phố Duyên Hải.
Đây là thành phố đang gặp phải nguy hiểm.
Thành phố Duyên Hải, tầng hầm dưới đất.
Đây là không gian dự phòng cho lúc cần thiết được xây thêm lúc cất nhà. Ở phía dưới cùng của bãi đậu xe, xây phỏng theo cấu trúc của một ngôi nhà ba tầng. Có điện, nước, internet, đầy đủ hết chức năng. Thức ăn đóng hộp có thể bảo quản đến mấy chục năm cũng không thiếu. Mùi vị tuy sẽ hơi dở nhưng có điều giữ được mạng cũng tốt lắm rồi.
Đủ dùng cho tất cả mọi người trong một tháng.
Mỗi một người dân trong thành phố đêu đang nhìn điện thoại di động, sắc mặt nghiêm trọng.
Bọn họ đang xem livestream.
Trên vách tường cũng có máy chiếu, hình ảnh đang được phát chính là hình ảnh livestream mà người đang ngồi trên trực thăng quay được.
Diễn đàn.
Một đám người thảo luận.