Chương 314: Gà mái, cảm ơn mày. Mày là vật nuôi ngoan của tao (2)
Tà vật Công Kê cảm giác cơ hội đến rồi.
Tốt dạng.
Khống chết được loài người ngu xuẩn một cách hoàn mỹ, như vậy bây giờ chính là lúc tà vật anh hùng phát huy!
Hoàn mỹ đem ngu xuẩn loài người khống chế, như vậy bây giờ chính là lúc tà vật anh hùng phát huy.
Móng gà của tà vật Công Kê cào mặt đất, lấy động lực chạy lấy đà, đâm thủng cơ thể của đối phương.
Chờ đã.
Nó nên công kích bộ phận nào mới được đây?
Tà vật Công Kê quan sát, chọn cái mông vậy?
Không được.
Nó biết rõ cái miệng gà của mình khủng bố đến mức nào. Nếu như đâm trúng vào hậu môn chứa phân của đối phương, thế thì sẽ là sỉ nhục lớn với tà vật anh hùng như nó.
Cuối cùng nó lựa chọn công kích sau ót của Lâm Phàm.
Đó là vị trí yếu ớt nhất của loài người.
Tà vật Công Kê lui về phía sau, kéo ra một khoảng cách. Sau đó chạy, càng chạy càng nhanh. Ngay sau đó, vỗ cánh, nhảy lên một cái, nhắm ngay sau ót của Lâm Phàm đánh mạnh vào một cái.
Uỳnh!
Ổn thỏa!
Chẳng qua là… Rắc!
Thanh âm thanh thúy.
Tà vật Công Kê trợn to mắt gà, mỏ nó... Ôi.. Nứt ra rồi! Cái mỏ gà hoàn mỹ không tì vết của nó rơi xuống đất! Tà vật Công Kê lăn lộn trên đất. Sau đó nghĩ đến chuyện tấn công thất bại, vậy thì thân phận nằm vùng của nó không phải là bại lộ rồi hay sao? Trước khi chưa xác định được đại quân tà vật chiến thắng một trăm phần trăm tuyện không thể để lộ thân phận của mình.
Nó cố nén đau khổ, làm bộ như gà nhà bình thường kiếm thức ăn trên mặt đất, sau đó đặt cái mông gà ngồi xuống, chịu đựng cơn đau truyền đến từ cái mỏ gà, rặn đẻ ra năm cái trứng gà.
Nhìn đi... Nó lại một lần nữa để lộ ra năng lực bất đồng giữa nó và người khác.
Tóm lại sẽ không hoài nghi nó đi.
Lâm Phàm quay đầu tò mò nhìn tà vật Công Kê, sau đó linh quang chợt lóe nói: "Tao biết rồi, ý mày là tao dùng đầu đụng nó à?"
"Đây chính là biện pháp rất tốt."
Tà vật Công Kê nghe được lời này.
Chợt ngẩng đầu nhìn lại.
Má nó!
Lâm Phàm nói cái gì thế? Nó có ý tưởng như này lúc nào? Đừng có suy bụng ta ra bụng người được không?
Tà vật Cương Hùng tức giận nhìn về phía tà vật Công Kê, tức giận gầm hét lên.
Phiên dịch: Nó là phản đồ.
Tà vật Công Kê muốn kêu mấy tiếng, nhưng mỏ gà quá đau, khó mà phát ra âm thanh, chỉ có thể đứng trên mặt đất vỗ cánh, thở hổn hển kháng nghị nó không phải phản đồ, chớ vu cáo hãm hại nó! Nó là tà vật anh hùng, là anh hùng trong tất cả tà vật.
“Gấu, vật nuôi của tao nói cho tao cách thoát khỏi cảnh khốn rồi. Trò chơi này rất có ý tứ.”
Đầu của Lâm Phàm nghiêng về phía sau, sau đó mãnh liệt nhắm tới hướng đầu của tà vật Cương Hùng.
Tốc độ rất nhanh.
Sức mạnh rất kinh khủng.
Không gian xung quanh đều giống như bị vặn vẹo lại.
Bốp!
Có xem qua video quay chậm cảnh quả dưa hấu bị bắn xuyên qua chưa? Đúng đó!
Bộ mặt của tà vật Cương Hùng chịu đòn nghiêm trọng, áp lực tạo thành ở bên trong hộp sọ, sau đó cái ót bành trướng, lúc bành trướng đến mức tận cùng, trong nháy mắt nổ tung ra. Máu tươi bắn tung tóe đến hơn trăm thước, rơi vào trên người đại quân tà vật phía sau.
Bộp bộp bộp!
Trên người của tà vật cũng dính vết máu.
Trong đội quân tà vật, một con tà vật thấy đồng bào nó không ai trông thấy, nhanh chóng le lưỡi liếm huyết dịch dính trên người mình.
Ừ, đúng là mùi vị ngon!
Cánh tay của tà vật Cương Hùng dần dần vô lực. Hai chân Lâm Phàm khuỵu xuống đất, quay đầu ôm lấy tà vật Công Kê, nói: “Gà Mái, mày thật là giỏi. Cảm ơn mày nhắc tao cách làm này nhé. Nếu không tao cũng không nghĩ ra cách nào để thoát được!”
Con mắt của tà vật Công Kê trợn trừng.
Nếu như...
Không, đừng cho nó “nếu như”, chỉ cần biết kết quả sẽ biến thành như vậy, nó tuyệt đối sẽ không kích động.
Phương xa.
Tôn Hiểu không dám tin lắp bắp nói:
"Mọi người thấy không, quá đáng sợ! Anh ta dùng đầu, đụng nát đầu của tà vật Cương Hùng! Các người có biết đầu của tà vật Cương Hùng có thể chịu đựng được sức mạnh lớn nhường nào không?"
"Tôi đã từng xem qua một bản báo cáo, dù cho có là dùng đạn xuyên giáp bắn trúng đầu của tà vật Cương Hùng thì cũng không bắn thủng qua da nó được."
Cư dân mạng xem livestream sôi trào.
Xuất sắc.
Thật quá xuất sắc.
Rất ít người chính mắt thấy được cảnh cường giả cùng tà vật chiến đấu. Bởi vì cảnh đó thường thường đều rất kịch liệt, cư dân thành phố bình thường nào dám mạo hiểm đi xem?
Ngay cả thời gian chạy cũng không có.
Dĩ nhiên.
Chỉ có người không màng sống chết như Tôn Hiểu mới có bản lãnh như vậy.
…
"Ông Trương, hình như tôi có chút hơi quá mức. Nó không có đầu nữa rồi." Lâm Phàm nói hình như là áy náy, thật ra thì biểu tình trên mặt thật giống như có chút vui vẻ.
Ông Trương an ủi: "Cậu không cố ý, chẳng qua là sai lầm mà thôi, tôi nghĩ nó sẽ tha thứ cho chúng ta mà.”
"Ừ, ông nói đúng." Lâm Phàm cười nói.
Sau đó, chỉ thấy Lâm Phàm cầm ra một con dao chặt thịt từ trong rương dụng cụ, đi thẳng tới trước mặt tà vật Cương Hùng, giơ tay chém xuống, hừ một tiếng, bàn chân gấu bị chém rơi.
Hình ảnh có chút tanh máu.
Lúc chém xong giơ dao lên, cũng có thể thấy máu tươi rỉ ra.
Nhìn gò má tên loài người ngu xuẩn kia hình như là đang cười.
Cười có chút u ám.
Ực!
Tà vật Công Kê cả người phát rét của đứng ở trước mặt Lâm Phàm.
Đáng sợ!
Nó sâu sắc cảm nhận được ác ý đến từ loài người.
Nếu như thân phận nằm vùng bị phát hiện... Nhìn kết quả của tà vật Cương Hùng một chút, nó là có thể nghĩ đến kết quả của mình sẽ thê thảm biết bao.