Chương 315: Tôi ra đời trong một đêm mưa gió
Lâm Phàm xách bốn chi gấu giao cho bọn vệ sĩ, mỉm cười nói: "Phiền các người lấy nước nấu một chút, kiểu chưng lên đó. Còn phải quét trứng gà lên nữa."
Anh đi tới trước mặt Gà Mái, nhặt trứng gà dưới đất lên.
"Mày thật là giỏi, nếu như không phải là mày, chúng ta chắc chắn không ăn được đồ mỹ vị như vậy."
Tà vật Công Kê cúi đầu.
Tận lực thể hiện chút hèn mọn.
Rốt cuộc nó đang làm gì đây?
Trong lòng bọn cận vệ rất hoảng. Bọn họ dùng vũ khí nóng đến một cọng lông của tà vật cũng không bắn đứt được. Thậm chí đều đã tính ổn thỏa rằng không muốn chết một cách đau đớn nên sẽ dùng viên đạn cuối cùng cho mình.
Chẳng qua là tình huống bây giờ có chút phức tạp.
Ừ, rất phức tạp.
Bọn họ dọn đồ tới, thả chân gấu vào trong nồi chưng. Đừng nghĩ bọn họ là vệ sĩ mà tưởng bọn họ không còn kĩ năng gì khác. Bọn họ vẫn có chút khả năng làm bếp.
Nếu như không có chút khả năng này.
Thật cho là một tay lái Ferrari là có thể hấp dẫn phụ nữ hay sao?
Sai, hơn nữa còn là sai hoàn toàn.
Giống như bọn họ bây giờ đi chợ hải sản mua hải sản, tỷ như bào ngư, chỉ cần liếc một cái, là có thể ngửi ra là tươi hay không.
Tà vật Công Kê ngẩn ra nhìn phương xa.
Cái mỏ gà của nó còn đang chảy máu. Nó rất muốn nói cho đồng bào rằng nó thật sự Nó gà miệng còn đang chảy máu, rất muốn nói cho đồng bào, tôi thật không phải là nội ứng! Mới nãy chẳng qua là hiểu lầm! Bất kể chúng có tin hay không, nó đều đã nói chân tướng cho chúng nghe rồi!
Tà vật Cương Hùng chết quá thê thảm, chết không toàn thây.
Bên trong thành phố Duyên Hải.
Lẳng lặng chờ đợi đối với mọi người mà nói chính là một loại hành hạ.
Người thích tập thể hình vóc người to con, bắp thịt không ngừng hiện lên cuồn cuộn kiêu ngạo tỏ ra quá mệt nhọc. Tà vật có tới hay không đây? Nếu còn chưa tới thì người ta còn muốn tiếp tục đến phòng tập gym rèn luyện thân thể.
Độc Nhãn Nam đứng trên sân thượng một tòa nhà, đón gió, mắt nhìn về phương xa, yên lặng hút thuốc. Không khí theo làn khói thuốc cũng trở nên thong dong hơn nhiều.
Người thích hút thuốc lá, cũng đốt một điếu thuốc.
Bắt đầu phun mây nhả khói, sau đó liền mắng mỏ.
"Tà vật rốt cuộc có tới hay không đây? Đừng để đến cuối cùng lại là chuyện hiểu lầm đấy!" Lâm Đạo Minh hy vọng đây là một hiểu lầm, khoảng thời gian này số hoàng phù ông ta luyện chế bằng đến cả mấy tháng.
Nếu như có thể tránh, đó là tình huống tốt nhất.
Lưu Hải Thiềm nói: "Tà vật rất có thể đang nghỉ dưỡng sức, chờ đội hình nghỉ dưỡng sức xong, chắc chắn sẽ đồng loạt tiến công."
Chỉ có các đại lão mới có thể tùy ý lên tiếng nói ra suy đoán của bọn họ. Những thành viên bình thường yên lặng không nói gì. Không phải bọn họ không muốn nói, mà là tạm thời vẫn không có tư cách nói gì.
Không chỉ có bọn họ chờ đợi có chút gấp, phía các cư dân thành phố đang xem truyền hình trực tiếp của truyền thông chính phủ cũng rất gấp.
Có cư dân thành phố bởi vì thành phố Duyên Hải là nhà của bọn họ, nên rất nóng lòng muốn biết kết quả. Nếu như tà vật không đến nhất định là kết quả tốt nhất. Nếu là tà vật đến, bọn họ cũng hy vọng thành viên Bộ phận đặc biệt có thể đuổi tà vật chạy, bảo vệ nhà của bọn họ.
Tốt nhất chính là đừng hư cửa nát nhà.
"Kim Hòa Lị, theo dõi xem có tình huống gì không? Tà vật sao còn chưa tới?" Độc Nhãn Nam dò hỏi. Ông ta là tổng chỉ huy cuộc chiến đấu này, dẫn cường giả cấp Trấn Thành ở thành phố Duyên Hải đối kháng với cường giả trong tà vật.
Thời gian trôi qua, trong lòng cũng có chút hoảng.
Rất nhanh.
Giọng nói của Kim Hòa Lị truyền tới.
“Đội quân tà vật dừng ở ngoài thành, tạm thời không có hành động. Vẫn không biết rốt cuộc bọn họ đang làm gì. Có điều cũng không rời đi, cần phải tiếp tục quan sát."
Độc Nhãn Nam cau mày, tà vật kỳ quái, rốt cuộc giở trò quỷ gì?
Thật ra thì bọn họ có thể đi ra bên ngoài thành phố chiến đấu cùng tà vật, nhưng căn cứ chiến thuật phỏng theo, đủ để phát hiện, nếu như là ở ngoại ô không có bất kỳ nhà cửa gì ngăn cản, bọn họ sẽ rơi vào cảnh khốn.
Tà vật đông đúc chen nhau tới, kết quả sẽ rất kinh khủng.
Kim Hòa Lị vẫn chưa thấy livestream của Tôn Hiểu.
Hơn nữa tạm thời cũng không thể nào thấy được.
Ở loại thời khắc mấu chốt này, làm gì có ai chú ý đến livestream, mà là toàn thân toàn ý vùi đầu vào theo dõi số liệu. Ngay vừa mới rồi, các cô theo dõi ra có tà vật năng lượng đạt tới cấp bảy, nhưng năng lượng này rất nhanh liền biến mất không thấy.
Hiển nhiên là bên tà vật kia có âm mưu quỷ kế, nếu không tại sao mới vừa xuất hiện dao động năng lượng cấp bảy, lại đột nhiên biến mất không tung tích?
...
"Mùi thơm quá." Lỗ mũi của ông Trương vô cùng bén nhạy, hệt như lỗ mũi chó vậy. Mặc dù hình dung như vậy có không được hay lắm, nhưng đại khái chính là ý này.
Mắt Lâm Phàm sáng lên, nhìn chân gấu nóng hổi trong nồi, khóe miệng chảy nước miếng.
"Tiểu Bảo, đây là bàn chân gấu. Trước kia chúng tôi ăn rồi, mùi vị thật rất ngon, lát nữa cậu ăn nhiều chút, có thể cao hơn chút đó."
Anh rất thích chia sẻ những thứ tốt cho bạn bè.
Tiểu Bảo nhìn bàn chân gấu nóng hổi. Nói thật, cậu ta không dám ăn. Khi nãy cậu ta tận mắt thấy bàn chân gấu này làm sao mà có được. Đó là tà vật kinh khủng. Sau đó bị Lâm Phàm đánh bể đầu, lại cầm dao chặt đứt tứ chi người ta, máu dầm dề. Cảnh này đánh rất mạnh vào thần kinh non nớt của Tiểu Bảo.
Cậu ta không dám ăn.
Thậm chí ngay cả một chút ý tưởng cũng không có.