Chương 394: Người trẻ tuổi phải khiêm tốn chút (2)
Ông cụ Từ mỉm cười nói: "Hai người sẽ biết nhanh thôi."
Bên trong một phòng họp trang trọng.
Lâm Phàm và ông Trương ngồi ở đó, cảnh vật xung quanh rất yên ắng, hơn nữa ngồi ở trong này, Lâm Phàm cảm thấy bọn họ có vẻ không tương thích với đám người xung quanh cho lắm.
Hoặc nên nói, anh ta là người trẻ nhất.
Rất nhiều người đều đổ dồn ánh mắt về phía Lâm Phàm.
Đó chính là cường giả trẻ tuổi đã dựa vào sức lực của mình mà ngăn chặn lực lượng tà vật xâm lấn đó sao?
Đối diện với ánh nhìn chăm chú từ phía mọi người.
Lâm Phàm nở nụ cười xán lạn đủ khiến tâm hồn của người khác cảm nhận được sự thăng hoa, thế nhưng dần dà, nụ cười của Lâm Phàm lại làm bọn họ có cảm giác không tốt, khiến người khác có chút sợ hãi.
Nụ cười u ám khác thường.
"Cười như vậy khiến người ta lo lắng." Có một cường giả dời ánh mắt, cảm thán nụ cười của Lâm Phàm.
Lúc này.
Màn hình phía sau lưng của ông cụ Từ sáng lên, hiển thị một tấm bản đồ. Đồng thời, ở phía góc màn hình hiện ra một tấm ảnh chân dung của tiền bối Bạch Vân.
"Mấy ngày trước, một con tà vật thần bí đã trốn giám sát mà lẻn vào Hạ Đô, tiền bối Bạch Vân phát hiện bóng dáng của đối phương và xảy ra xung đột..."
Lúc nói tới đây.
Phía màn hình cũng hiện ra dấu vết lưu lại sau trận đấu, một tòa cao ốc bị cắt đứt ngang chỉ còn lại một nửa, cảnh tượng có hơi khủng bố.
Xem tình huống này rất khó mà biết được, kẻ đã chặt đứt tòa cao ốc là tiền bối Bạch Vân hay là tà vật thần bí đó.
"Nơi cuối cùng mà tiền bối Bạch Vân biến mất chính là cách ngoại đô Hạ Đô khoảng 1300km."
"Dựa vào giám sát của tổng bộ, bên kia quả thật có sự xuất hiện của sóng năng lượng, chỉ là tình huống cụ thể thì tạm thời vẫn chưa biết."
Ông cụ Từ trầm giọng, rất để tâm tới chuyện bên đó. Không phải vì muốn biết nơi đó rốt cuộc có cái gì, mà là muốn tìm tiền bối Bạch Vân trở về.
Không phải tốt nghiệp trong bốn Cao Viện lớn, nhưng kiếm đạo thông thần của tiền bối Bạch Vân thật rất kinh người. Ông ấy là nhân vật truyền thừa cao nhất của Kiếm Đạo Cao Viện, thực lực cực mạnh, địa vị khá cao, danh tiếng ở trong Kiếm Đạo Cao Viện nhất định không phải kiểu người thường có thể so sánh được.
Cho dù là cường giả của bốn Cao Viện lớn đều luôn kính trọng ông ấy.
"Chúng ta qua đó tìm tiền bối Bạch Vân, nhất định không có bất cứ vấn đề gì." Người nói câu này chính là cường giả cấp Trấn Thành ở Hạ Đô, tự có lòng tin với chính mình, bọn họ hợp sức lại ra tay thì có tà vật nào có thể là đối thủ của bọn họ nữa.
Điều duy nhất khiến ông ta cảm thấy bất mãn chính là, tuyển thủ cần triệu tập tới từ thành phố Duyên Hải lại là một người trẻ tuổi.
Không phải là ông ta xem thường người trẻ tuổi.
Mà là người trẻ tuổi phải khiêm tốn chút, vậy làm sao tu luyện? Dựa vào cái gì mà người trẻ tuổi như thế lại có thể tu luyện lợi hại như vậy? Cho dù không có bất kỳ vấn đề gì trong đó, ông ta cũng không thích chung một nhóm cùng với người trẻ tuổi.
Tần Hán là một người kiêu ngạo.
Tuổi còn trẻ đã vậy rồi, lúc về già cũng là như thế, trạng thái cao ngạo đó chẳng những không tắt đi, ngược lại còn có chiều hướng tăng vọt.
"Tự tin là một chuyện rất tốt, nhưng tự tin thái quá lại chính là một mối tai họa. Tần Hán, ông phải học cách khiêm tốn đi. Giới thiệu với các vị một chút, đây chính là một cường giả trẻ tuổi tôi mời tới từ thành phố Duyên Hải, bình thường mọi người hay lướt xem video, cũng không cần tôi giới thiệu nhiều hơn nữa. Có cậu ấy gia nhập, tôi nghĩ lần hành động này sẽ rất dễ dàng."
Nhớ kỹ, mục đích chính của mọi người là tìm được tiền bối Bạch Vân, mặc kệ là có chuyện gì xảy ra, cũng đừng can thiệp nhiều. Cho dù gặp được tà vật, trong tình huống chúng nó không có làm hại tới mọi người thì đều có thể mặc kệ."
Ông cụ Từ nói rất rõ từng chuyện, ông ta sợ nhất là mọi người ở đây không nghe theo mệnh lệnh, gặp được tà vật lại giống như nhìn thấy người đẹp tuyệt trần mà điên cuồng xông tới.
Ở ngoại ô Hạ Đô là nơi tà vật hoạt động rất nhiều.
Ẩn bên trong là không ít tà vật có tính khủng bố.
Một khi rơi vào bẫy của tà vật, vật nhất định chính là gặp phải tai họa, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
Lâm Phàm không hiểu bọn họ đang nói gì, chỉ là cảm thấy họ rất giỏi.
Anh ta ghi nhớ chân dung trên màn hình.
Thì ra người này là tiền bối Bạch Vân, người cần tìm chính là ông ấy. Từ ngoại hình thì thấy có vẻ ông ấy là một người rất hiền từ, cúi đầu vuốt ve gà mái, lẩm bẩm nói:
“Nếu mày là một con chó thì tốt rồi, có thể giúp tụi tao tìm người.”
Tà Vật Công Kê kinh ngạc ngây ra, yêu cầu này thật quá đáng, ông là một người thích có mới nới cũ. Nhưng vì thân là một nội ứng chuyên nghiệp, cho dù là bị áp bức và lăng nhục thì tôi cũng phải tỏ ra bộ dạng hèn mọn, giả vờ tỏ vẻ dễ thương, lấy đầu đâm đâm lòng bàn tay Lâm Phàm.
Làm nổi bật sự đáng yêu của nội ứng Tà Vật.
Ông cụ Từ biết có nói nhiều hơn nữa cũng đều vô ích, không đến hiện trường thì mãi mãi cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, những người ở đó đều là cường giả giỏi nhất Hạ Đô.
Có thể nghe đến bây giờ là nên vỗ tay khen ngợi rồi.
Một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm.