Chương 478: Đi theo bên cạnh anh, chúng tôi rất yên tâm (3)
Hơn nữa trải qua lần đại chiến với đám Tà Vật xuất hiện trong thành phố, bộ phận đặc biệt đã từng gặp vài trường hợp Tà Vật và con người có thể chung sống hòa thuận.
Bàn về tình huống của Tà Vật ở thành phố Duyên Hải.
Cuối cùng phải đưa ra chính sách mới, nếu Tà Vật và con người thật sự chung sống hòa hợp thì bộ phận đặc biệt sẽ phát giấy chứng minh cho Tà Vật, nhưng cần phải báo cáo lại cho bộ phận đặc biệt mỗi tuần.
Đương nhiên.
Loại Tà Vật này nói cho cùng chỉ là số ít mà thôi.
Đại Sư Vĩnh Tín bình tĩnh nói: "Đúng vậy, con Tà Vật này đang nói ** với Tà Vật U Sói."
Ông ta vô cùng tò mò.
Không biết đám Tà Vật rốt cuộc đang nói gì với nhau.
Quả thật đã có từng có người muốn nghiên cứu về môn học ngôn ngữ của Tà Vật, nhưng đáng tiếc là có quá nhiều khó khăn, bởi vì tiếng kêu của mỗi loại Tà Vật đều khác nhau, nhưng cho dù tiếng kêu khác nhau thì Tà Vật đều có thể nghe hiểu, nhưng con người không lại không hiểu.
Tiếng kêu của Tà Vật Công Kê là cục cục.
Tiếng kêu của Tà Vật U Sói là gào gào…
Rất khó giải thích.
Nhưng vào lúc này.
Mặt đất trồi lên một bọc nhỏ, bùn đất nứt ra, Tà Vật Chuột Chũi xuất hiện.
"Nó là Tà Vật phản bội." Tà Vật Chuột Chũi có dòng họ bầy đàn trải rộng, cho dù mấy con chuột chũi đã chết đi, nhưng tư tưởng truyền bá thông tin của chúng nó cho đến bây giờ vẫn chưa từng biến mất.
Đàn Tà Vật U Sói hung ác nhìn chằm chằm Tà Vật Công Kê.
"Mày đang nói bậy bạ gì đó?" Tà Vật Công Kê gào lên, chuyện nó không thể tha thứ nhất là có người vu oan cho nó, nó không để ý đến an nguy của bản thân mà ẩn náu bên cạnh con người chính là vì sáng tạo ra cuộc sống tốt đẹp cho Tà Vật.
Lại có đồng loại không hiểu nó.
Nó biết đây chỉ là hiểu lầm mà thôi, hiểu lầm rồi cũng sẽ được làm sáng tỏ.
Nhưng bây giờ Tà Vật Chuột Chũi xuất hiện ở nơi này, tuyên bố rằng nó là kẻ phản bội, nó không thể tha thứ được.
Tà Vật Chuột Chũi gào khóc nói: "Tao chỉ có thể nói cho bọn mày biết, nó thường xuyên dụ dỗ đồng loại đến chỗ con người, cuối cùng đều chịu khổ và bị tiêu diệt sạch, bọn mày tốt nhất là chạy mau đi, nếu không bọn mày sẽ gặp phiền phức đấy."
"Tao rút lui trước, nhớ kỹ tên phản bội trước mặt, tuyệt đối đừng để những anh em khác gặp phải tên ác độc này."
"Tao muốn công bố những hành động ti tiện của nó ra bên ngoài."
Lúc này Tà Vật Chuột Chũi giống như chúa cứu thế vậy, ngẩng đầu, vẻ mặt ngạo mạn không hề giả dối.
"Tao rút đây."
Sau đó chui đầu vào trong lòng đất, chán chường chạy mất.
Nói những lời tàn nhẫn nhất.
Chạy cũng nhanh nhất.
Nó chỉ là Tà Vật Chuột Chũi chuyên vạch trần sự thật, chiến đấu luôn không phải là sở trường của nó.
Giờ phút này.
Bầu không khí tại hiện trường rất nghiêm trọng.
Tà Vật Công Kê và Tà Vật U Sói nặng nề nhìn nhau.
Tà Vật Công Kê nghiêm túc nói: "Tao không phải kẻ phản bội."
Tà Vật U Sói: "Kẻ phản bội."
Chết tiệt!
Cảm giác bị người khác hiểu lầm thực sự rất khó chịu.
Có một cảm giác tủi thân không nói nên lời.
Hú!
Tà Vật U Sói ngẩng đầu tru lên.
"Rút!"
Tới vội vàng mà đi cũng vội vàng.
Đàn Tà Vật U Sói quay đầu chạy như điên, lời nói của Tà Vật Chuột Chũi rất chân thực, chúng nó thật không ngờ suýt chút nữa là đã mắc bẫy của một đám phản bội.
Lúc Tà Vật U Sói quay đầu nhìn lại.
Lập tức nhìn thấy kẻ phản bội đang được loài người khen ngợi, thật đáng giận, quả nhiên là kẻ phản bội, vì lấy lòng con người mà ngay cả bản thân là ai cũng không biết sao?
Chúng nó hận nhất là tình huống này.
Đại Sư Vĩnh Tín dịu dàng nhìn Tà Vật Công Kê, hai tay tạo thành hình chữ thập, nói: "Thí chủ gà trống biết sai biết sửa, quay đầu là bờ, thật sự là chuyện đáng mừng. Lần này nếu không phải nhờ thí chủ gà trống, chỉ sợ không thể tránh khỏi một trận chiến đổ máu."
Tà Vật Công Kê ngây người nhìn lão già đầu trọc: "Cút con mẹ ông đi."
Chỉ là tiếng kêu của nó đối với Đại Sư Vĩnh Tín mà nói thì giống như là tiếng của người trời vậy.
Đại Sư Vĩnh Tín mỉm cười nói: "Thí chủ gà trống khiêm tốn quá."
Tà Vật Công Kê: "?"
Tôi đang mắng mẹ ông đấy, ông còn nói tôi khiêm tốn ư, khiêm tốn em gái ông ấy.
Mọi người xung quanh đều nhẹ nhàng thở ra.
"Thú cưng mà Lâm Phàm nuôi quả nhiên rất lợi hại,ngay cả đàn Tà Vật U Sói mà cũng có thể quát lui, nói không chừng chuyến đi này của chúng ta sẽ thuận buồm xuôi gió thôi."
"Chính xác là như thế."
"Tuy bầy Tà Vật U Sói này không đáng nhắc tới nhưng không thể tránh khỏi một trận chiến ác liệt, buổi tối hôm nay chúng ta cũng không thể nghỉ ngơi."
Nghe đám người kia nói như thế.
Tà Vật Công Kê ngoại trừ cười ha ha thì không còn cách nào khác.
Thú vị đấy.
Tao con mẹ nó là kẻ phản bội sao?
Tao làm những chuyện này rốt cuộc là vì ai?
Sống hèn mọn như thế, mỗi ngày đẻ năm cái trứng gà, còn phải tự mình ăn một quả, đây là chuyện mà Tà Vật có thể làm được sao? Nó chỉ đi ra nhắc nhở đồng loại rằng nơi này rất nguy hiểm, bọn mày đi nhanh lên.
Không ngờ được.
Lòng tốt lại bị vứt cho chó ăn.
Tà Vật Công Kê vẫn luôn nằm vùng bên cạnh con người lại dao động trong lòng, có một cảm giác đau khổ không nói nổi thành lời, nó cảm thấy mình không thích hợp làm một gián điệp, thật sự quá khó khăn.
Không có đồng loại nào cảm thông với nó.
Nhưng dao động một lát, trái tim của Tà Vật Công Kê lại kiên định.