Chương 510: Đúng vậy, em gái tao đang mang cốt nhục của người đó (3)
Các khoản chi tiêu hàng tháng của ông chủ đều là ông Thần Tài đóng góp, mà Thần Tài có khoảng thời gian không đến, ông đang ngày đêm suy nghĩ, suýt chút nữa đầu nổ tung rồi.
Ông Thần Tài giàu có thân yêu của tôi.
Nể mặt tôi đi.
Mau vào chơi trò chơi đi.
“Lâm Phàm, anh có muốn chơi máy chơi game không?” Tiểu Bảo tò mò hỏi, gần đây cậu ta không có hứng thú với khu trò chơi nên không muốn vào.
Nếu Lâm phàm muốn chơi, vậy cậu ta cũng chơi.
“Từ con mắt của ông chủ, tôi thấy ông chủ cần được giúp đỡ, hơn nữa hy vọng chúng ta đi vào.” Lâm Phàm nói.
Ông Trương tò mò nhìn.
Điều này cũng có thể nhìn thấy sao?
Ông chủ cười khổ, mỉm cười nịnh nọt.
Khi đối mặt với học sinh tiểu học, ông chủ mới lấy lại được tôn nghiêm với tư cách là ông chủ, vênh váo tự đắc, đám nhóc cứ ấn đi, ấn hỏng thì đền cho ông, dáng vẻ ngang ngược.
Nhưng vẻ ngoài ngang ngược như vậy chỉ dùng để đối phó với trẻ con mà thôi.
Đã chạm trán với những anh cả này.
Ông cười khổ, chỉ có thể khom lưng mời đồ uống, đưa tạp chí đặc biệt, mời các ông chủ thưởng thức.
“Vậy thì vào đi.” Tiểu Bảo nói.
“Được.” Lâm Phàm đáp.
Ông chủ khu trò chơi vui mừng khôn xiết, vội vàng chào hỏi, hệt như một người bồi bàn quán thời xưa, khom lưng, duỗi thẳng tay, mời, xin mời vào trong, ông chủ bên trong ra mời.
Các học sinh nhỏ bên trong đang chơi với khí thế ngất trời.
“Nhóc mập, hình như tôi thấy bố các cậu đang tìm các cậu, đang đi về phía này.” Vốn dĩ ông chủ có thể dùng vài đồng rồi đẩy học sinh tiểu học đi chỗ khác. Nhưng một vài đồng cũng là tiền, nếu có thể tiết kiệm được thì tiết kiệm, đành phải giải quyết theo cách này.
Nhóc mập mồ hôi nhễ nhại dường như cảm thấy kinh sợ vậy, mặt mày tái mét, chiếc máy chơi game trước mặt bỗng dưng không chơi được tiếp nữa, nhặt mấy đồng tiền game rồi cùng lũ trẻ chạy mất.
"Ông chủ, mời ngồi."
Ông chủ khu trò chơi lấy tay áo lau băng ghế, lần theo các nút bấm, sau đó tắt máy chơi game, khởi động lại, chạy đến quầy, lấy tạp chí mới nhất sớm đã chuẩn bị, đưa cho vệ sĩ phía sau, sau đó mang đồ uống và phục vụ tận nơi, một khu trò chơi nhỏ, nhưng với sự phục vụ giống như hoàng gia.
Có thể dựa vào các cấp bậc.
Thái Sơn.
Chị gái Ma Thần nhếch miệng cười, nói: "Si, tao nghe nói mày bị loài người đánh không dám láo xược, đã lâu không thấy mày bị loài người đánh thê thảm như vậy."
Đây là trung tâm thực sự của Tà Vật gần thành phố Duyên Hải.
Những Tà Vật xung quanh cảm nhận được khí tức đáng sợ từ chị gái Ma Thần, nó đều bò lăn ra đất không dám láo xược, đối với nó mà nói, đó là sự uy hiếp từ huyết mạch tiên thiên, chúng nó chỉ là con sâu cái kiến địa vị thấp kém, nào dám láo xược chứ.
Vẻ mặt Si có chút khó chịu: "Cũng sàn sàn như nhau, thật sự không ngờ loài người lại có thể sản sinh ra một cường giả như vậy."
“Cũng sàn sàn như nhau?” Chị gái Ma Thần tò mò hỏi.
Si cảm thấy cô ta đang cố tình trêu chọc mình.
Cũng không muốn nói thêm điều gì vô nghĩa về chủ đề này nữa.
“Đừng bàn chuyện này nữa, mày đến đây e rằng không chỉ để giễu cợt tao chứ.”
Si nhìn Ma Thần trước mặt, nó biết Ma Thần này rất đáng sợ, so với nó mạnh hơn rất nhiều.
“Đền Hải Thần đã xuất hiện.” Chị gái Ma Thần nói.
Si kinh ngạc nói: "Làm sao thứ chết tiệt đó lại có thể xuất hiện, không phải đã biến mất hoàn toàn rồi sao?"
Chị gái Ma Thần nói: "Thực sự đã hoàn toàn biến mất, nhưng không ngờ vẫn còn lại một ngôi đền Hải Thần ở đó, tình hình phát triển nhanh hơn tao nghĩ rất nhiều."
Về những lời mà chị gái Ma Thần nói, không ngờ Si lại lộ ra vẻ lo lắng.
"Tình hình còn lại còn phải xem con người có làm những chuyện ngu ngốc không thội, cái thứ chết tiệt kia còn có người kế nhiệm nữa." Si có chút lo lắng sự phát triển với chuyện này, đối với nó mà nói, không nên phát triển nhanh như vậy.
Chị gái Ma Thần cười nói: "Có lẽ là chúng ta suy nghĩ quá nhiều, bên trong điện Hải Thần cũng không có cái gì, chỉ là cung điện trống rỗng mà thôi, Si, khi không có việc gì có thể đi đến thế giới loài người chơi, rất thú vị, đúng rồi, gần đây tao đã xem phim truyền hình dài tập về con người, thực sự rất hay, mỗi ngày chỉ phát hai tập, thực sự muốn loài người phát cả bộ phim cùng một lúc. "
Si đảo mắt: "Nếu là mày, e là không phải chuyện dễ dàng."
“Không, sau này tao nghĩ rồi, cảm giác tiếp tục xem càng tốt.” Chị gái Ma Thần cười híp mắt nói.
Lúc này.
Si nghĩ tới chuyện này: "Tao cảm nhận được máu của em gái mày từ cơ thể loài người, không phải là do em gái mày kết hợp với loài người sao?"
“A?” Chị gái Ma Thần lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nói: “Đúng vậy, làm sao mày biết, em gái tao đã mang cốt nhục của con người đó rồi, không biết kết tinh cuối cùng sẽ như thế nào, sự kết hợp giữa Ma Thần và con người, mày nói xem sẽ là ma nhân hay là nhân ma đây? "
Nghe những lời này, thật không muốn nói thêm lời nào.
Trước mắt những lời mà Ma Thần nói, nó đều không muốn tin.
Nhưng... Nếu không phải như vậy thì tại sao lại có máu của Ma Thần trong cơ thể con người.
Đây là chuyện đáng để suy nghĩ.
Ngày hai mươi tháng năm!
Trong ký túc xá.
Sau khi thức dậy, Lâm Phàm ngồi trên giường ngẩn người.
Ông Trương thấy Lâm Phàm ngồi ngẩn người giống như đang suy nghĩ về cuộc đời, cảm xúc của ông ta cũng bị lây theo, học theo Lâm Phàm ngồi yên ở đó.
Ánh mắt của bọn họ đều nhìn về phía Tà Vật Công Kê.