Chương 206: Phần thắng ở ta!
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Chênh lệch tuyệt đối về tu vi có nghĩa là y không được phép có bất kỳ sai sót nào.
Đối với một người tu hành mà nói, bị nhốt trước cánh cổng Thiên Địa là một chuyện vô cùng đau khổ. Và chậm chạp mãi không nhìn cánh cổng Thiên Địa hàng năm đã khiến cho rất nhiều tu sỉ phải phát điên.
Triệu Lãng đã dùng tố chất tâm lý mạnh mẽ để vượt qua khó khăn đó.
Không thể thăng tiến trên cảnh giới, y đã chuyên tâm vào thuật.
Y đã dùng những giọt mồ hôi để hun đúc cường đại ở một hình thức khác.
Trong phạm vi cả Trang Quốc, từ Đạo viện đến trong quân đội, tất cả những đạo thuật sơ cấp có thể học được, y gần như đã nắm giữ thuần thục toàn bộ.
Y đã dựa vào những tổ hợp đạo thuật sơ cấp không được quá nhiều người trong trọng để chèo chống trước một cường giả Đằng Long cảnh đỉnh phong cho tới bây giờ.
Đã đến cực hạn rồi.
Y biết rõ đã đến cực hạn rồi.
Hệ thống đạo thuật phức tạp biến hóa là tiêu chí của y từ xưa đến nay. Thường xuyên thay đổi tổ hợp đạo thuật trong chiến đấu nên y hiểu rõ tình hình của mình hơn người mang mặt nạ xương chó.
Một khi đạo thuật phức tạp này đã bị thích ứng thì trên cơ bản đã tuyên cáo kết thúc trận chiến rồi.
Nhìn từ dáng vẻ càng ngày càng ung dung của người mang mặt nạ xương chó thì y biết giờ khắc này chẳng mấy chốc sẽ đến thôi.
Nhưng sắc mặt Triệu Lãng không thay đổi.
Y chỉ có thể tỉnh táo.
Đối mặt với hồn ác khuyển đang cắn xé cuồng bạo, đối mặt với người mang mặt nạ xương chó sẽ áp sát trong giây lát, tay phải Triệu Lãng ôm lấy tay trái, y chỉ đưa đầu ngón tây trái ra, sau đó ngồi xổm xuống, dùng đầu ngón tay kia dán sát vào mặt đất!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trên mặt đất vang lên những tiếng ầm ầm, một bức tường đá trải ngang ngăn cách người mang mặt nạ xương chó với toàn bộ hồn phách ác khuyển kia.
Đây chính là đạo thuật y tự sáng tạo ra, tường đá mê cung.
Trước khi bắt đầu trận đấu y đã đặt sẵn điểm mốc, lúc này đột nhiên phát động trong nháy mắt đã chia cắt chiến trường và cũng đã một lần phá bỏ được nguy cơ ắt phải chết.
“Đạo thuật khá lắm, nếu để ngươi được mặc sức trưởng thành, có lẽ tương lai sẽ trở thành một uy hiếp.” Người mang mặt nạ xương chó nói với giọng ồm ồm: “Nhưng... bây giờ ngươi quá yếu!”
Lời vừa dứt, đạo quyết đã xong, hắn ta đột nhiên há miệng: “Gừ!”
Một hồn khuyển với hai con ngươi đen như mực sau lưng y nhảy ra, dường như đang xé rách giới hạn âm dương để tới. Cái đầu tuy nhỏ nhưng thực lực đáng sợ, chỉ cần vọt tới là có thể đụng nát tất cả tường đá trong phạm vi trước mặt!
Vì bị tu vi giới hạn nên bản thân tường đá không đủ kiên cố, đây chính là vấn đề lớn nhất của đạo thuật này.
Trong chiến đấu đồng cấp, Triệu Lãng có thể dựa vào bổ sung nhanh chóng để hoàn thành biến hóa, nhưng đối mặt với cường giả cấp bậc như người mang mặt nạ xương chó, y căn bản không kịp bổ sung.
Tuy nhiên, vốn y cũng không trông mông một đạo thuật này là có thể vây khốn được cường giả Đằng Long cảnh.
Tường đá vỡ nát, ánh mắt người mang mặt nạ xương chó triệu Minh khuyển đến ngưng tụ lại.
Bởi vì hắn ta không nhìn thấy bóng dáng Triệu Lãng ở vị trí cũ.
Không thấy Triệu Lãng đâu rồi!
Y đang ở đâu?
Người mang mặt nạ xương chó giẫm lên mặt đất lao thẳng về phía kẽ đất đang mở rộng phía trước.
Hắn ta tin Triệu Lãng không thể bỏ chạy ngay dưới mắt hắn ta.
Vậy nơi ẩn nấp duy nhất ở đây cũng chỉ có kẽ đất này.
Từ vị trí của người mang mặt nạ xương chó đuổi tới kẽ đất kia thậm chí không mất tới một hơi thời gian. Nhưng để đề phòng bị đánh lén, hắn ta giảm dần tốc độ đề cao cảnh giác, tốn hai hơi thời gian.
Hắn ta tuyệt đối không cho tiểu tử này cơ hội.
Trong kẽ đất đang dần dần mở rộng, trên dung nham cuồn cuộn, quả nhiên hắn ta nhìn thấy tiểu tử kia đang lẩn trốn.
Lúc này mấy sợi dây leo đang quấn lấy nhau, ngang qua kẽ đất. Phó tướng Thành Vệ quân Triệu Lãng đang đứng trên dây leo, hai tay đã bấm xong pháp quyết.
Mục tiêu của y chính là chiến trường của Phương Đại Hồ và người mang mặt nạ xương chuột!
Dây leo đếm không hết từ dưới chân Phương Đại Hồ mọc lên, nhanh chóng quấn nhau, tạo ra một bức tường kiên cố đỡ một đòn hung ác của người mang mặt nạ xương chuột!
Khống chế chiến cục đến như vậy không thể không khiến cho người ta sợ hãi thán phục, cũng không thể không khiến đối thủ của y phẫn nộ.
“Muốn chết!” Người mang mặt nạ xương chó giận tím mặt, tiểu tử như sâu kiến này trong lúc chiến đấu với hắn ta mà còn dám phân tâm!
Đây chính là một sự sỉ nhục to lớn đối với hắn ta.
Nói không chừng người mang mặt nạ xương chuột cũng sẽ không nghe theo sự sắp xếp của hắn ta nữa.
Người mang mặt nạ xương chó nổi giận phừng phừng, đạo nguyên mãnh liệt.
Sức mạnh mênh mông đồng thời cũng đẩy những hồn phách ác khuyển đang tới gần ra một đoạn.
Còn hắn ta thì lăng không nhảy xuống.
Ầm!
Dung nham dưới chân Triệu Lãng bỗng nhiên bị thôi thúc, điên cuồng dâng lên.
Đây chính là thủ đoạn ngọc nát đá tan của y.
Người mang mặt nạ xương chó nhìn ánh mắt bình tĩnh của Triệu Lãng trong lòng đột nhiên sinh ra hàn ý. Đương nhiên hắn ta sẽ không chịu đồng quy vu tận với Triệu Lãng nên thân hình lập tức dừng lại, nhảy ngược ra khỏi kẽ đất.
Trước khi dung nham vồ đến, Triệu Lãng cũng theo sát phía sau, đáp xuống bên kia của kẽ đất.
“Gừ!”
Người mang mặt nạ xương chó cũng không phải không sự chuẩn bị gì, Minh khuyển kia đã ở bên kia của kẽ đất chờ đợi từ lâu.
Lúc này vừa vặn gặp Triệu Lãng, nó há miệng cắn mất nửa cái đùi của Triệu Lãng!
Nham thạch đang phun trào mất đi sự hỗ trợ của đạo thuật mau chóng rơi xuống.
Người mang mặt nạ xương chó trong nháy mắt cũng đã xuyên qua kẽ đất, gần sát trước người Triệu Lãng, dùng tư thế nửa ngồi xổm, chưởng thẳng đứng như dao xuyên thẳng qua tim.
Nhưng vào lúc hắn ta xuyên nát tim đối thủ, dập tắt sinh cơ thì hắn ta cảm nhận được một cỗ ba động đạo nguyên yếu ớt.
Cái tên tiểu tử sắp chết này... y vẫn còn đang sử dụng đạo thuật!
Hơn nữa mục tiêu... không phải mình!
Người mang mặt nạ xương chó bỗng nhiên quay đầu lại!