Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 54: U minh, thanh thiên lưỡng bất kiến

Chương 54: U minh, thanh thiên lưỡng bất kiến


Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong trấn Tiểu Lâm, sau khi Ngụy Nghiễm nhóm tín hương đỏ cũng không dừng lại, mà lập tức cầm trường đao chém ngang, ánh đao sắc nhọn dường như xé rách không khí, sau đó tiêu tan ở phía trên cổng chào.
Đúng vậy, không một tia gợn sóng, cứ vô thanh vô tức mà biến mất như vậy.
Những công kích sau đó cũng vậy, dù là liệt hỏa hay cuồng phong, bất kỳ đạo thuật nào đập tới, cũng đều như đá chìm đáy biển. Thậm chí, Lăng Hà đã đánh bội kiếm của mình qua đó, thế nhưng cũng biến mất không thấy bóng dáng.
Thật giống như là nó không tồn tại. Không, không chỉ có nó là không tồn tại, mà tất cả sự vật tiếp xúc với nó cũng không tồn tại.
Hoàng A Trạm đứng trước Quỷ Môn Quan do dự một lúc lâu, hắn ta vô cùng cố chấp tự tin với nước tiểu đồng tử của mình, nhưng sau khi nhìn thấy kiếm của Lăng Hà cũng biến mất, thì lại tiếc nuối mà lựa chọn từ bỏ.
"Cái vòng xoáy này… hẳn là liên kết với U Minh. Tại vì nó mà nhiều người oan uổng bỏ mạng ở nơi này như vậy … Công kích của chúng ta đều rơi vào trong U Minh như không hề tồn tại." Vương Trường Tường nhíu mày, phân tích nói: "Thứ xuất hiện trước mặt chúng ta có lẽ là ảnh ngược phản chiếu của Quỷ Môn Quan, hay nói đúng hơn là ảnh ngược chưa ngưng tụ thành."
Chưa ngưng tụ thành?
Trong Thái Hư Huyễn Cảnh, Khương Vọng từng gặp qua kiểu chữ bên trên tấm biển kia, biết đó là Đạo văn, là văn tự trình bày pháp tắc thiên địa. Hắn vẫn cứ suy nghĩ Quỷ Môn Quan xuất hiện ở trấn Tiểu Lâm đại biểu cho cái gì, đến lúc này nghe được phân tích của Vương Trường Tường, hắn mới sợ hãi giật mình.
Vậy thì, ảnh ngược của Quỷ Môn Quan chân chính khi nào mới có thể ngưng tụ thành, dùng cách nào ngưng tụ? Cuối cùng đem đến thứ gì cho nơi này?
Rất nhanh mọi người đã có đáp án.
Đó là số du hồn khó mà đếm được tràn ngập trong trấn Tiểu Lâm, giết mãi không hết, trừ hoài không dứt. Lại ngay lúc này chen chúc ùa đến, tề tụ ở trung tâm.
Cả đoàn người không quan tâm được gì nữa, chỉ có thể dùng lại chiêu cũ, lùi lại một khoảng dùng đạo thuật hệ Hoả vạch ra một vòng, đám người ở trong vòng tự thủ.
Nếu có người có thể xuyên qua sương mù mà quan sát từ không trung là có thể trông thấy vô số du hồn đang bị lực lượng nào đó thu hút mà xông đến. Như một con sông mênh mông cuồn cuộn làm từ du hồn, trăm sông cuồn cuộn vào một biển!
Đám đệ tử đến từ Đạo viện thành Phong Lâm Thành, cùng với Ngụy Nghiễm, Triệu Lãng như những viên đá ngầm bị nước sông xối rửa, vô cùng khổ sở.
Không thể di chuyển, không cách nào phản kháng, cũng không biết đâu mới là cuối cùng!
"Toàn bộ du hồn thành vực Phong Lâm đều bị thu hút đến. Chúng ta thật sự phải chết ở đây sao?" Vương Trường Tường cười khổ.
Những du hồn vốn không được xem là cường đại, trong những trận đánh trước đó, bọn họ cũng xem như là tiến lui tự nhiên. Nhưng trên tiền đề là, những du hồn kia chỉ đang thơ thẩn du đãng, khi tiếp cận người sống mới công kích theo bản năng. Bây giờ những du hồn này tụ lại một chỗ, còn bọn họ lại vừa vặn cản đường.
Vô cùng nhiều, gần như không thấy tận cùng!
Thậm chí trong tầm mắt mà Vương Trường Tường gắng sức phóng đại, bọn họ cũng không nhìn thấy du hồn cuối cùng.
Bọn họ không biết là, nếu như là lúc trước nơi này chỉ tụ tập du hồn người chết bao năm qua của trấn Tiểu Lâm và thu hút một vài hồn phách nơi hơi xa một chút. Thì bây giờ chính là du hồn chưa tán của cả thành vực Phong Lâm đều tụ tập đến nơi này. Dùng tốc độ hơn xa tốc độ mà bản thân chúng có thể đạt được.
Một đường du hồn chi chít xoẹt phá bầu trời, tạo thành những đường đan nối như mạng nhện trong thành vực Phong Lâm vốn đã phủ kín linh thị, khiến vô số cường giả biến sắc.
"Sẽ không đâu." Giọng nói của Ngụy Nghiễm hơi rét lạnh, y cũng nghĩ vậy nhưng lại nói: "Thành chủ sẽ đến nhanh thôi."
Không ai biết, y không muốn nhóm nhánh tín hương đỏ kia đến cỡ nào, không muốn khiến người kia nhìn thấy dáng vẻ y yếu đuối cầu trợ. Thế nhưng không thể, đối mặt Quỷ Môn Quan tồn tại trong truyền thuyết này, không thể nào vì tự tôn của mình, mà đánh cược an nguy của toàn bộ thành Phong Lâm.
Khương Vọng cũng nhìn chăm chú đám du hồn đang gào thét mà vòng qua "đá ngầm" để xông đến Quỷ Môn Quan rồi lại bị hấp thu tiêu hóa trong nháy mắt. Tâm tình của hắn phức tạp, không cách nào hình dung.
Những du hồn này chắc là đều không có thần trí. Cho nên cũng không giãy dụa, khóc lóc, giống như không hề tiếc nuối, thống khổ.
Nhưng chúng đều đã từng là người sống sờ sờ. Mỗi một người vốn đều nên yên nghỉ, đó là hồn người sống!
Trong số đó, hoặc là có người hắn từng thoáng gặp qua, hoặc là người hắn từng quen biết, hoặc là hàng xóm, ông bà, thậm chí cả phụ thân của hắn.
Khương Vọng mở to mắt nhìn những du hồn chi chít dày đặc này, tìm kiếm người phụ thân đã bệnh chết trên giường của mình. Ông cũng không cao lớn nhưng lại luôn chống đỡ bầu trời cho hắn.
Những du hồn đó đều lóe lên một cái rồi biến mất, như một tia lửa xẹt qua, bốn phương tám hướng đều có. Hắn chỉ nhìn chằm chằm phương hướng từ trấn Phượng Khê, ánh mắt đã trừng đến đỏ nhưng căn bản nhìn không thấy.
Sống một mình đến nay, hắn không muốn lộ vẻ yếu đuối. Sau khi sống cùng với An An, hắn càng muốn mình trở thành một ca ca kiên cường. Hắn gần như chưa từng nói qua, nhưng thật sự, hắn rất muốn!
Khương Vọng rất muốn nhìn thấy phụ thân mình lần nữa, nhưng lại sợ hãi phải nhìn thấy.
Hắn sợ hãi sự bất lực trước Quỷ Môn Quan.
Đột nhiên, ngay một điểm giới hạn nào đó trong con sông du hồn trùng trùng điệp điệp, một luồng lực lượng trong chớp mắt diệt sạch đám du hồn xung quanh. Mà hư ảnh Quỷ Môn Quan ở trên vòng xoáy, đã vô cùng rõ ràng và cụ thể.
Ngay chớp mắt đó, Thành chủ thành Phong Lâm - Ngụy Khứ Tật đã mang theo gió lốc giáng xuống từ trên trời. Nhưng hư ảnh Quỷ Môn Quan cũng lóe lên rồi biến mất!
Trong thấp thoáng, Khương Vọng dường như cảm nhận được một làn gió nhẹ lướt qua gương mặt hắn, nhưng sau khi lấy lại tinh thần, tất cả mọi thứ trước mắt đều thay đổi.
Không thấy vòng xoáy khổng lồ, sương mù tụ ở trấn Tiểu Lâm cũng lập tức tan đi.
Mọi thứ đều tiêu tán, u minh thiên thanh lưỡng bất kiến!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất