Chương 389. Lý Thánh Tử chính ma đều ăn, "tần phi hậu cung" Sở Linh Xuyên! (2)
Lý Đạo Duyên khẽ nhếch miệng, vẻ mặt chấn động.
Thiên Xu Thần Nữ hộ giá hộ tống? Tiểu tử này có cái gì đó!
Lý Nhiên nào biết tâm lý hắn ta thay đổi, dò hỏi:
- Cha, Thanh Ca đi đâu rồi? Ngày hôm qua không gặp nàng.
Lý Đạo Duyên đáp lại:
- Nàng sắp đột phá Nguyên Anh, đang ở bên trong bí địa bế quan tu luyện.
- Sắp đột phá.
Lý Nhiên hiểu rõ.
Lần trước lúc hắn rời đi, Tiêu Thanh Ca cũng đã là Kim Đan Viên Mãn.
Lấy thiên phú Siêu Phẩm của nàng, lại thêm linh khí ở bí địa Bàng Bạc, quả thật sắp đột phá Nguyên Anh.
Loại tốc độ tu hành này, tuy rằng không thể so với hắn, nhưng đã có thể nói là kinh khủng.
- Ừ, đợi nàng đột phá thành công, ta sẽ giúp nàng củng cố tu vi một chút.
Khóe miệng Lý Nhiên hiện lên một nụ cười xấu xa.
Lúc này, quản gia đi nhanh tới:
- Lão gia, nhận được thư từ hoàng cung.
- Hoàng cung?
Lý Đạo Duyên nhận lấy bao thư, mở ra nhìn thoáng qua, kết quả thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi.
Chỉ thấy trong thư chỉ viết một hàng chữ lớn:
【 Lý thánh tử, hôm nay có thể đến hoàng cung chơi với ta không? Chờ ngươi nha ~
Ký tên: Thịnh Tri Hạ. 】
Đưa tới cùng lá thư còn có một khối lệnh bài bằng ngọc, mặt trên khắc một con Giao Long, khí tượng hết sức siêu phàm.
- Gây nghiệp!
Lý Đạo Duyên ngửa mặt lên trời thở dài.
Lý Nhiên nhìn qua lá thư một chút, không khỏi lắc đầu cười khổ.
- Giao Long công chúa này còn thật thà thật, trực tiếp đưa lệnh bài tới đây? Cũng không sợ sẽ đánh mất.
- Thôi, tuy rằng không quá muốn đi hoàng cung, nhưng đã mời ta hai lần…
Đúng lúc này, Lý Đạo Duyên gắt gao cầm tay hắn, lời nói thành khẩn nói:
- Nhiên Nhi, vui đùa một chút thì có thể, nhưng nhất định phải chú ý chừng mực, ngàn vạn lần đừng chơi đến Lý gia không còn!
- ...
...
Sau khi dùng bữa sáng xong, ba người nữ đều tự quay về.
Dù sao các nàng cũng đang đi cùng các đệ tử tông mông, cũng không tiện đi suốt đêm không về.
Mà Lý Nhiên thì thu thập đơn giản một chút, đi về hướng hoàng cung Thịnh Tộc.
Vừa tới trước cửa hoàng cung, một gã thái giám bước nhanh tới tiếp đón.
Chỉ thấy hắn ta tươi cười nói:
- Lý thánh tử, ngài tới rồi.
Lý Nhiên sửng sốt:
- Ngươi biết ta?
Nơi này chính là hoàng cung trọng yếu, chẳng lẽ danh tiếng của hắn đã vang dội tới mức này rồi?
Thái giám cười nói:
- Công chúa điện hạ cố ý chào hỏi, nói có thể ngài sẽ tới đây, để cho tiểu nhân chờ ở đây trước.
- Thì ra là vậy.
Lý Nhiên gật đầu.
Không nghĩ tới tâm tư Thịnh Tri Hạ còn rất tinh tế.
Tiếp đó hắn đưa lệnh bài ra, sau khi xác định không có vấn đề, thái giám khom người đưa tay nói:
- Mời ngài
Lý Nhiên nghi hoặc nói:
- Không phải ngươi mang ta tới?
Thái giám giải thích nói:
- Ngọc Giáo Các là tẩm cung quan trọng, tiểu nhân không có tư cách đi vào, công chúa điện hạ nói ngài biết nên đi như thế nào.
- Được rồi.
Lý Nhiên gật đầu, đi vào cửa cung.
Dựa theo ký ức một đường đi tới tẩm cung công chúa.
Càng tới gần Ngọc Giao Các, nam giới càng thưa thớt hơn, cuối cùng ngay cả tiểu thái giám cũng không thấy, tất cả lui tới đều là cung nữ.
Càng nàng tò mò nhìn Lý Nhiên, nhưng cũng không có người nào đi lên vặn hỏi.
Lúc đi ngang qua một chỗ ở tẩm cung, hắn đụng phải một cô gái ở trước mặt.
Người nọ mang theo bầu rượu, mắt say lờ đờ mông lung, ngay cả đôi giày cũng không mang, chân trần giẫm trên mặt đất.
Mày Lý Nhiên hơi nhăn lại:
- Trong hoàng cung này còn có ngươi dám say rượu vào ban ngày?
Nữ nhân mơ mơ màng màng mở to mắt, sau khi nhìn thấy hắn thì cả người đều ngẩn ra.
Nàng ta dùng sức dụi mắt, không thể tin nói:
- Ngươi là... Lý Nhiên?
Lý Nhiên nghe vậy cũng sửng sốt:
- Ngươi cũng biết ta?
Lập tức phản ứng lại:
- Hẳn là Thịnh công chúa nói cho ngươi? Ngươi là phi tử của vị ấy?
Thịnh tộc tổng cộng có hai vị công chúa, dám uống rượu ở nơi này, khẳng định là tần phi của hậu cung.
Ai ngờ nàng ta lại khinh thường cười:
- Phi tử? Thịnh Diệp tính là cái rắm gì, cũng xứng để lão nương làm phi cho...
Lời còn chưa nói xong, cả người đã cứng lại.
Chỉ thấy Lý Nhiên che miệng của nàng, nhíu mày thấp giọng mắng:
- Nói nhỏ chúng, ở đây chính là hoàng cung! Ngươi muốn mắng thì nắng ở trong lòng, không muốn đầu à?
- ...
Trong nháy mắt Sở Linh Xuyên tỉnh rượu, trong lúc nhất thời có chút sững sờ.
Tiểu từ này vậy mà dám đụng vào nàng?
Sở Linh Xuyên ngơ ngác nhìn hắn.
Theo lý mà nói, lấy thực lực của nàng ta, cho dù uống nhiều rượu cũng sẽ không bị Lý Nhiên đụng tới.
Nàng ta chỉ là có chúng không thể tin được.
Không nghĩ tới người này thật đúng là dám đụng tay.
Lý Nhiên lại không nghĩ nhiều như vậy.
Hắn nào biết Sở Linh Xuyên là ai?
Nơi này chính là hoàng cung, tất cả động tĩnh đều không thoát khỏi tai mắt của Thịnh Diệp, nữ nhân này làm trò mắng Thịnh Diệp trước mắt hắn, không phải là đang tìm chết sao?
Nàng ta sống hay chết Lý Nhiên không xen vào, nhưng hắn không muốn rước lấy phiền phức.