Chương 390. Tâm tử của Sở Linh Xuyên!
Hai mắt Sở Linh Xuyên phun lửa, tức giận nói:
- Dám đụng vào lão nương, ngươi muốn chết sao?
Lý Nhiên nhướng mày.
Người đàn bà này có bệnh à?
Hắn lấy khăn tay ra xoa xoa tay, khó chịu nói:
- Một thân mùi rượu, ngươi cho là ta nguyện ý đụng ngươi?
Sở Linh Xuyên nghiến răng nghiến lợi:
- Ngươi!
- Ngươi cái gì mà ngươi?
Lý Nhiên lạnh lùng nói:
- Bản thân muốn chết cũng đừng kéo theo người khác! Ngươi cũng biết một câu mình nói vô tâm như vậy, đều có thể khiến mạng của những cung nữ này bồi cùng không?
Ở bên trong nơi phàm tục này, Thịnh Diệp chính là trời, là Cửu Ngũ Chí Tôn.
Dám mắng hắn ta trong hoàng cung, bị người có tâm nghe được, đó chính là phải liên lụy cửu tộc!
Sở Linh Xuyên cười nhạo một tiếng:
- Người trong ma giáo còn có thể quan tâm sống chết của người khác? Nói cho cùng là bản thân ngươi sợ Thịnh Diệp!
Lý Nhiên lắc đầu, lười nói nhảm cùng nàng, lập tức muốn rời đi từ bên cạnh.
Kết quả thân ảnh Sở Linh Xuyên lóe lên, trực tiếp ở chắn trước mặt hắn.
Lý Nhiên lại đi qua, Sở Linh Xuyên lại chắn.
- ...
Lý Nhiên xoa xoa mi tâm:
- Rốt cuộc ngươi muốn như thế nào?
Sở Linh Xuyên hừ lạnh nói:
- Ngươi đụng ta, phải xin lỗi ta.
- Thật xin lỗi.
- ???
Sở Linh Xuyên nghi hoặc nhìn hắn.
Đây là thánh tử ma đạo tà khí quyến cuồng trong tin đồn kia?
Cũng quá dễ nói chuyện rồi!
Lý Nhiên lười dây dưa cùng nàng ta, trực tiếp đi qua từ bên người nàng ta.
Sở Linh Xuyên nhìn bóng dáng hắn, con ngươi hơi chớp động, chắp tay sau lưng đi cùng.
Lý Nhiên nhíu mày nói:
- Ngươi đi theo ta làm gì?
Sở Linh Xuyên lầm bầm nói:
- Hoàng cung này cũng không phải nhà ngươi, ta đi thế nào ngươi quản được sao?
- Quả thật không xen vào.
Lý Nhiên cúi đầu liếc mắt một cái:
- Có điều ngươi cứ đi chân trần như vậy, cũng không sợ bị tiêu chảy?
- ...
Sở Linh Xuyên thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu.
Ngươi này có biết nói chuyện hay không! Nàng cắn răng nói:
- Ta đây là đang cảm nhận mạch đập của đất đai, tiểu tử ngươi biết cái gì!
Lý Nhiên buồn cười nói:
- Thì ra cái này ngươi cho là bắt mạch đất đai? Việc này đất đai có biết không?
- ...
Sở Linh Xuyên bình tĩnh lại, không biết vì sao tán gẫu với người này vài câu, khiến cho nàng ta có một loại xúc động muốn đánh người.
"Đây xác định là đồ đệ của Lãnh ma nữ? Tính cách khác biệt cũng quá lớn rồi!"
"Còn dám che miệng lão nương? Nếu không phải nhìn hắn xuất phát từ hảo ý, đã vặn đầu hắn xuống rồi!"
Kỳ thật chủ yếu nàng ta vẫn xem "mặt mũi" của Lãnh Vô Yên…
Dọc đường đi, Sở Linh Xuyên đều lặng lẽ đánh giá hắn.
Lý Nhiên bị nàng nhìn có chút sợ hãi:
- Ngươi có thể đừng nhìn chằm chằm ta không? Chưa thấy qua người đẹp sao?
- Chưa thấy qua người không biết xấu hổ như vậy.
Sở Linh Xuyên ngược lại không phải là cảm thấy hứng thú với hắn, mà là đang nỗ lực tìm khuyết điểm của hắn.
Muốn bồi dưỡng được đệ tử siêu việt Lý Nhiên, chỉ dựa vào thiên phú là không quá thực thế, dù sao thiên phú Thánh Phẩm đã là cao nhất.
Cho nên nhất định phải mở một con đường khác, đánh bại đối phương bằng điểm yếu của hắn.
- Không thể không nói, căn cốt của người này mạnh, cho dù là ta cũng chưa từng thấy qua.
- Đạo Thể thông thấu, linh khí tràn đầy, mấu chốt nhất chính là khí huyết này thịnh vượng, quả thật là thể chất võ tu cao cấp nhất.
Căn cốt của Lý Nhiên viên mãn không sứt mẻ, trong lúc nhất thời nàng ta không tìm ra tỳ vết nào cả.
- Trên đời thật sự có thể chất như vậy tồn tại? Trách không được có thể song tu Đạo Võ!
Võ tu và Đạo tu là hai thái cực.
Đạo tu chú trọng câu thông thiên địa, cảm ứng thiên cơ, lấy tâm cảnh cường đại chưởng khống đạo tắc.
Mà võ tu còn lại là phải rèn luyện tự thân, đào móc tiềm lực, lấy tinh thần võ ý điều động sức mạnh to lớn của thiên địa.
Trên đời này người song tu Đạo Võ không phải là không có, nhưng phần lớn mọi người đều không khác gì so với người thường.
Nguyên nhân rất đơn giản, thiên phú không đủ.
Giai đoạn trước còn tốt, chỉ cần có thể cố gắng đề thăng, nhưng tới cảnh giới phía sau, hoàn toàn chính là xét ở thiên phú.
Giống như Lý Nhiên vậy, Đạo Tâm và Võ Thể cùng tồn tại, cho tới bây giờ nàng ta cũng chưa thấy qua.
Đơn giản mà nói, chính là đồng thời sở hữu thiên phú của Lâm Lang Nguyệt và Nhạc Kiếm Ly, sau đó sẽ cường hóa mấy lần.
- Đáng tiếc không phải đồ đệ của ta...
Sở Linh Xuyên nói thầm trong lòng.
Hai người cứ như vậy một đường đi tới Ngọc Giao Các...
Lý Nhiên dừng bước, quay đầu nhìn nàng:
- Ngươi còn định đi vào chung với ta?
Sở Linh Xuyên phục hồi tinh thần, ngẩng đầu nhìn bảng hiệu Ngọc Giao Các, lắc đầu cười nói:
- Ta nói sao ngươi lại chạy đến hoàng cung, thì ra là vì hẹn hò cùng công chúa?
Lý Nhiên trừng mắt liếc nàng:
- Ngươi gặp qua hẹn hò nào quang minh chính đại như thế?
Nói xong liền trực tiếp đi vào.
Sở Linh Xuyên hừ một tiếng, cũng chắp tay sau lưng đi theo vào.