Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 391. Sở Linh Xuyên không bao giờ chịu thua!

Chương 391. Sở Linh Xuyên không bao giờ chịu thua!



Trong tẩm cung.
Phía sau bảo trướng lăng la.
Thịnh Tri Hạ nằm trên đùi Thịnh An Ức, lẩm bẩm nói:
- Tỷ tỷ, ngươi nói hôm nay Lý thánh tử có tới hay không?
Thịnh An Ức lắc đầu:
- Loại chuyện này sao ta biết được?
- Chắc là sẽ tới, hôm qua hắn đã đồng ý với ta.
- Hình như Lý thánh tử rất bận rộn...
- Đúng vậy, hồng nhan tri kỷ của hắn dường như rất nhiều.
Hai nàng liếc nhìn nhau, khe khẽ thở dài.
Ngày hôm qua ở Lý gia, chỉ là thiên kiêu của hai đạo Chính Ma đã tới ba người rồi, mà còn đều là thủ tịch của tông môn đỉnh cấp.
Hơn nữa quan hệ với hắn đều rất thân mật.
Lý Nhiên còn có thể có thời gian tìm đến các nàng sao?
Khác với muội muội, tâm tình Thịnh An Ức có chút phức tạp.
Nàng ta muốn gặp mặt Lý Nhiên, gặp mặt lại thấy xấu hổ không chịu được, dù cho mình nắm "nhược điểm" của đối phương trong tay.
- Đều do Tri Hạ, lưu loại hình ảnh này lại, thật là xấu chết rồi!
Trên mặt Thịnh An Ức có chút nóng rần lên.
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận tiếng bước chân.
Thịnh Tri Hạ nhướng mày, ngạc nhiên nói:
- Ai?
Nàng ta đã sai cung nữ đi rồi, cái này sẽ còn có ai tiến vào?
Ngoài bảo trướng truyền đến một giọng nam:
- Là ta.
Sau khi hai người nghe được liền sửng sốt, sau đó trong mắt lóe lên hưng phân tung tăng.
Là Lý thánh tử!
Các nàng từ trên giường bò dậy, sửa quần áo ngay ngắn, bước nhanh xuyên qua bảo trướng.
- Lý thánh tử, ngươi đã đến rồi!
Ý cười trên mặt hai người long lanh, khi nhìn đến nữ nhân phía sau Lý Nhiên, không khỏi sửng sốt một chút.
Thịnh Tri Hạ khó hiểu nói:
- Vị cô nương này chính là?
Lý Nhiên nhưỡng mày:
- Các ngươi không biết nàng?
Hai người không đồng lắc đầu:
- Không biết, chưa gặp qua.
- ...
Lý Nhiên nghiêng đầu, khiếp sợ nhìn nàng ta:
- Khá lắm, không ngờ ngươi là lén xông vào hoàng cung?
Lý Nhiên nghi ngờ nhìn về phía Sở Linh Xuyên.
Dám trắng trợn say rượu ở trong hoàng cung, còn trước mắt mọi người nhục mạ Thịnh Diệp.
Hắn vốn cho là người này không phải quý phi thì cũng có thể là thân thích của Thịnh Diệp.
Kết quả hai vị công chúa này cũng không biết nàng ta?
- Lén xông vào hoàng cung?
Sở Linh Xuyên nắm cằm bóng loáng, gật đầu nói:
- Nói đúng ra, quả thật là ta xông vào.
Lý Nhiên nhướng mày.
Hơi động bước chân, không dấu vết chắn trước người công chúa.
Quả nhiên, nữ nhân này không quá thích hợp.
Con ngươi kim quang nhộn nhạo, Phá Vọng Chi Đồng chạy đến cực hạn, nhưng vẫn không nhìn ra khác thường gì như cũ.
Nàng ta không có chút linh lực dao động, thoạt nhìn hoàn toàn chính là một người bình thường.
Nhưng người thường có thể xông vào hoàng cung, còn đến tẩm cung quan trọng?
Sở Linh Xuyên thấy được động tác của hắn, cười nói:
- Xem ra Lý thánh tử và công chúa quan hệ không tồi, việc này Thịnh Diệp có biết không?
Ánh mắt Lý Nhiên nặng nề:
- Rốt cuộc ngươi là ai?
Sở Linh Xuyên cầm bầu rượu uống một ngụm, phóng khoáng lau miệng:
- Ngươi đoán?
- ...
Khóe miệng Lý Nhiên căng ra.
- Quên đi, thích thì nói, ta cũng không có hứng thú biết.
Hắn xoay người nói với hai vị công chúa:
- Đi thôi, chúng ta không cần phải để ý nàng.
Mặc dù hai nàng có chút lo lắng, nhưng vẫn nhu thuận gật gật đầu.
Sở Linh Xuyên sửng sốt một chút, hiếu kỳ nói:
- Ngươi sẽ không lo lắng ta có ý đồ gây rối?
Lý Nhiên đưa lưng về phía nàng ta, lắc đầu nói:
- Nơi này là hoàng cung, Thịnh Diệp cũng không quản ngươi, ta quản nhiều như vậy làm gì?
Hoàng cung Vô Ương là hang ổ của Thịnh Diệp, không có khả năng có người tiến vào ở dưới mí mắt của hắn ta.
Nữ nhân này khẳng định là lai lịch bất phàm.
Tuy rằng nhìn là người bình thường, nhưng chênh lệch giữa hai người có thể là quá lớn, khiến cho hắn căn bản nhìn không thấu đối phương.
Mà ánh mắt nữ nhân này nhìn hắn là lạ.
Có chút thán phục, có chút khó chịu, cũng có chút tiếc hận, giống như lúc trước có biết hắn.
Trực giác nói cho Lý Nhiên, cách xa nàng ta một chút.
Sở Linh Xuyên cười cười:
- Lý thánh tử không quá giống trong tưởng tượng của ta.
Lý Nhiên hỏi:
- Vậy ngươi cảm thấy ta nên là bộ dáng gì?
Sở Linh Xuyên nghĩ nghĩ, nói:
- Loại người thiên tài giống như ngươi, hắn là không coi ai ra gì, cậy tài khinh người mới đúng. Kết quả lại không ngờ là...lý tính?
Đối mặt với cố ý khiêu khích của nàng ta, Lý Nhiên vẫn đều rất khắc chế, không có chút ý tứ động thủ.
Đó là một lựa chọn chính xác.
Nhưng dưới điều kiện không biết thân phận của nàng, không khỏi có chút quá mức cẩn thận.
Lý Nhiên lắc đầu:
- Ngươi suy nghĩ nhiều, ta chỉ là mặc kệ ngươi mà thôi.
Sở Linh Xuyên:
- ...
Gân xanh trên trán nàng ta giật một cái, vừa định nổi giận, ba người đã xoay người rời khỏi.
- Giống với sư tôn của hắn, một chút cũng không biết nói chuyện phiếm!
Nhớ lại Lãnh Vô Yên kia từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt khinh miệt nhìn xuống, trong lòng nàng ta sẽ không thoải mái tới cực điểm.
Sở Linh Xuyên âm thầm cắn răng:
- Ta nhất định sẽ bồi dưỡng đệ tử siêu việt Lý Nhiên, để cho ma nữ kia xem thật kỹ, võ tu mới là mạnh nhất!
- Thiên tài đệ nhất hạo thổ? Ta cũng không tin ngươi không có khuyết điểm!
Nàng ta hừ một tiếng, chắp tay sau lưng đi theo.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất