Chương 393. Trò chơi kích thích của Sở Linh Xuyên
Lúc này Thịnh Tri Hạ đi tới giảng hòa nói:
- Vậy thế này đi! Lần này ngươi và Lý Thánh Tử một đội, hai người bọn ta một đội, cuối cùng xem tổng điểm từng đội đạt được, lúc này chắc hẳn là công bằng chứ?
Sở Linh Xuyên hừ giọng nói:
- Ngươi đã nói như vậy thì ta đây sẽ miễn cưỡng bằng lòng!
Mặc dù nàng ta không muốn chung đội với Lý Nhiên nhưng lại càng không muốn trở thành kẻ thù của Lý Nhiên.
Tên gia hỏa này thật sự quá giảo hoạt rồi!
- Lần này, ta nhất định phải thắng!
Trong lòng Sở Linh Xuyên tự cổ vũ cho chính mình.
…
Sau một nén nhang.
Sở Linh Xuyên lại bị loại bỏ lần nữa vẫn không nhúc nhích giống như một pho tượng.
Nàng ta ngơ ngác nhìn Lý Nhiên, trong mắt tràn đầy sự không tin tưởng.
- Ta là đồng đội của ngươi nhưng tại sao ngươi lại không nói cho ta biết phía trước có bẫy chứ?
Lý Nhiên nhún vai.
- Cái bẫy này không đi vòng qua được nên nếu như ngươi không đạp phải thì ta cũng đạp phải thôi.
- Cho nên ngươi để ta đi chịu chết sao?
- Đạo hữu chết chứ không phải bần đạo chết.
- Vô sỉ!
Sở Linh Xuyên siết chặt nắm tay lại, cố nén lại ý muốn đập nát vụn sọ não của hắn.
Lý Nhiên vỗ bả vai của nàng ta rồi an ủi:
- Hy sinh cái tôi để thành toàn cái lớn hơn, tổ chức sẽ không quên ngươi.
- ...
Sở Linh Xuyên nghiến răng nghiến lợi.
- Lãnh Vô Yên tìm được tên đồ đệ này ở đâu không biết, thật sự quá vô liêm sỉ.
Cuối cùng mặc dù bọn họ thắng nhưng nàng ta lại không hề có chút vui vẻ nào.
Căn bản không hề được tự trải nghiệm trò chơi!
Lý Nhiên dán một tờ giấy lên gương mặt của hai vị công chúa rồi dò hỏi:
- Thế nào, còn muốn chơi không?
Đôi mắt Sở Linh Xuyên chuyển động, vỗ bàn một cái.
- Chơi, đương nhiên muốn chơi! Tuy nhiên trò chơi này lại không có ý nghĩa nên chúng ta hãy chơi trò khác đi.
Lý Nhiên tò mò nói:
- Vậy ngươi muốn chơi cái gì?
Sở Linh Xuyên cười híp mắt nói:
- Bây giờ chúng ta hãy chơi trò gì kích thích đi.
Nàng ta lấy một bầu rượu ra đặt lên bàn, sau đó cầm lấy một viên xúc xắc màu trắng ngọc.
- Quy tắc rất đơn giản, bốn người chúng ta thay phiên nhau đổ xúc xắc. Người có điểm số thấp nhất phải trả lời một câu hỏi của người có điểm số cao nhất, điều kiện tiên quyết là nhất định phải nói thật.
- Nếu như không muốn trả lời thì uống một ngụm rượu.
Nàng ta nhìn với vẻ khiêu khích về phía Lý Nhiên.
- Thế nào, Lý Thánh Tử có dám chơi hay không?
Lý Nhiên không nói nên lời nói:
- Đây chính là kích thích mà ngươi nói sao… Cũng nhàm chán quá đấy!
Đây không phải là trò thật hay thách sao?
Sở Linh Xuyên nói:
- Ngươi không hiểu gì cả, càng đơn giản thì càng tốt.
Lý Nhiên hoài nghi nhìn nàng ta.
- Ngươi có chắc chắn không phải là do trò phức tạp thì ngươi không thể hiểu được không?
- ...
Sở Linh Xuyên có chút xấu hổ, tức giận nói:
- Ngươi mau nói xem ngươi có chơi hay không!
Lý Nhiên gật đầu.
- Chơi, ngày hôm nay phải để ngươi thua tâm phục khẩu phục mới được.
Hai vị công chúa cũng không có ý kiến gì cả.
Khóe miệng Sở Linh Xuyên xuất hiện một nụ cười giống như đã đạt được mưu đồ.
- Cho các ngươi khi dễ ta, nếu ngươi đã bất nhân thì cũng đừng trách ta bất nghĩa!
...
Trò chơi bắt đầu.
Bốn người lần lượt ném mạnh xúc xắc dựa theo thứ tự chỗ ngồi, Lý Nhiên là người đầu tiên còn Sở Linh Xuyên là người cuối cùng.
Vòng đầu tiên.
Lý Nhiên bốn điểm, Thịnh Tri Hạ ba điểm, Thịnh An Ức bốn điểm, Sở Linh Xuyên sáu điểm.
Thịnh Tri Hạ mở miệng nói.
- Vòng đầu tiên đã thua, vận khí không tốt rồi…
Sở Linh Xuyên đắc ý nói:
- Ngươi sẵn sàng chấp nhận trừng phạt chưa?
- Ừm, ngươi hỏi đi.
Thịnh Tri Hạ gật đầu.
Sở Linh Xuyên hắng giọng một cái rồi nói:
- Trong lòng ngươi, người ngươi thích nhất là ai? Không bao gồm thân nhân.
Thịnh Tri Hạ theo bản năng liếc nhìn Lý Nhiên, lắc đầu nói:
- Ta không có…
- Khụ khụ, nói thật đi.
- ...
Đáy mắt Thịnh Tri Hạ xuất hiện một tia ngượng ngùng, trầm mặc một lát rồi cầm bầu rượu lên mạnh mẽ uống một ngụm.
Rượu mạnh trôi xuống cổ họng, sắc đỏ nhạt nhanh chóng lan tràn ra khắp gương mặt giống như được thoa lên một lớp phấn nhàn nhạt.
Sở Linh Xuyên vỗ tay.
- Thịnh công chúa thật sự rất thẳng thắn!
Thịnh Tri Hạ cúi đầu, dường như không dám nhìn vào Lý Nhiên.
Trò chơi tiếp tục.
Người thua ở lượt thứ hai là Thịnh An Ức, người có điểm số cao nhất vẫn là Sở Linh Xuyên.
Lý Nhiên nhướng mày lên.
Vận khí của người này cũng quá tốt nhỉ?
Sở Linh Xuyên suy nghĩ một chút rồi hỏi.
- Chuyện xấu hổ nhất mà ngươi từng trải qua là chuyện gì?
Lý Nhiên ôm mặt.
Chuyện này đúng là có chút vấn đề gì đó!
- Vấn đề này…
Thịnh An Ức siết vạt áo, vẻ mặt vừa lo lắng vừa ngượng ngùng, ngập ngừng một lúc vẫn không trả lời được.
Sở Linh Xuyên nói:
- Đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi, rượu này được gọi là Lạc Phàm Trần nên nếu như tiên nhân uống được thì sẽ rơi xuống cõi phàm trần…