Chương 589. Muốn không, cho ngươi làm vị thành chủ làm cái ?
Ánh mắt Hạng Trạch trợn trừng:
- Lời này là thật ? Trần Bắc Hà thực sự bị phế ?
- So với linh thạch càng chân thực hơn.
Thạch Ngọc Thừa cười híp mắt nói:
- Mà hết thảy chuyện này, đều là do Lý Nhiên ban tặng.
Tiếp theo kể lại những chuyện phát sinh gần đây, từ Lý Thiết Trụ xuất hiện, mãi cho đến Trần Uẩn Đạo trọng thương nói một lần.
- ...
Hạng Trạch ngơ ngác.
Gần đây hắn ẩn nấp hành tung, chạy trốn tứ phía, thật vất vả mới đi tới Đông Hải
Căn bản không nghe nói qua việc này.
- Tốt lắm, mới qua mấy ngày ngắn ngủi, tại sao cả thế giới đều thay đổi vậy ? !
Hạng Trạch gãi đầu một cái:
- Nói như vậy, ta được Lý Nhiên cứu ?
Hắn bởi vì Lý Nhiên bị người đuổi giết, kết quả lại được Lý Nhiên cứu... Đây rốt cuộc là vận khí tốt hay là không tốt ?
Thạch Ngọc Thừa dặn dò:
- Thế nhưng ta khuyên ngươi một câu, về sau đừng nhắc đến cái tên này. Ngay cả Trần Uẩn Đạo đều trọng thương gục ngã. Còn có ai có thể đắc tội nổi hắn ?
- Chuyện này ta biết.
Hạng Trạch rót đầy rượu cho Thạch Ngọc Thừa, chân thành nói:
- Đa tạ lão ca nhắc nhở, huynh đệ ghi nhớ trong lòng.
- Đừng nói như vậy, mọi người đều là huynh đệ.
Hai người nâng ly cạn chén, bầu không khí lại nhiệt liệt.
Lúc này, dưới lầu truyền đến thanh âm của tiểu nhị:
- Khách quan, mời lên lầu!
Hắn lơ đãng liếc mắt một cái, trong nháy mắt cả người cứng lại.
Tay phải run nhè nhẹ, rượu vãi xuống đất.
- Lý, Lý Nhiên ?!
...
Hạng Trạch ngơ ngác nhìn xuống dưới lầu, tay phải không khống chế được nhẹ nhàng run rẩy, rượu vẩy cả lên người cũng chưa tỉnh.
Thạch Ngọc Thừa thấy vậy, không hiểu nói:
- Hạng lão đệ, ngươi làm sao vậy ?
Hạng Trạch phục hồi lại tinh thần, đưa tay chỉ xuống dưới lầu, lắp bắp nói:
- Lý, lý lý...
- Lý cái gì ?
Thạch Ngọc Thừa nhìn theo phương hướng ngón tay, kết quả cả người lập tức ngây dại, tay phải cũng bắt đầu run lên.
Chỉ thấy bốn người đi vào đại môn tửu lâu.
Một nam hai nữ và một cái tiểu nha đầu.
Hai nữ nhân khuôn mặt mơ hồ, dường như có một tầng sương nhàn nhạt bao phủ, căn bản không nhìn rõ tướng mạo.
Nhưng thân thể yểu điệu, dáng đi siêu nhiên, khắp nơi tản ra khí chất siêu phàm thoát tục.
Hiển nhiên lai lịch không nhỏ.
Mà nam nhân đi ở chính giữa, khuôn mặt tuấn lãng, vẻ mặt không chịu gò bó, trên vai còn có một tiểu cô nương ngồi.
- Đây không phải là Lý Nhiên sao? !
Miệng Thạch Ngọc Thừa hơi mở ra, trong ánh mắt tràn đầy chấn động.
Hai nữ nhân khác hắn không nhận ra, nhưng người nam nhân khí vũ hiên ngang ở giữa, không phải là thánh tử ma đạo Lý Nhiên sao?
Hình của Lý Nhiên lưu truyền rộng rãi ở Hạo Thổ, Thạch Ngọc Thừa cũng không chỉ xem qua một lần.
Nhất là khi biết được đối phương đang ở Vạn Kiếm Các, trong lòng hắn càng lo sợ bất an, hận không thể khắc bức tranh này vào trong trí nhớ.
Tuyệt đối không có khả năng nhận sai.
Thạch Ngọc Thừa nuốt một ngụm nước bọt, vẻ mặt có chút khẩn trương.
Sao ma đầu này lại chạy tới Giang Li Thành?
...
Đại sảnh Đông Hải Lâu.
Bốn người chậm rãi đi đến.
Sau khi tiểu nhị nhìn thấy, liền bước nhanh lên đón:
- Khách quan, ngài đã tới ?
Hắn có ấn tượng rất sâu với Lý Nhiên.
Lúc trước mấy người đã tới nơi đây, khi đó Dịch đạo trưởng còn ăn giấm chua, bầu không khí băng lãnh tiêu điều, đến nay vẫn làm cho hắn ngỡ như vừa mới xảy ra.
Tiểu nhị dò hỏi:
- Người xem, vẫn dùng gian phòng trang nhã lúc trước sao?
Lý Nhiên gật đầu:
- Được.
- Vâng.
Tiểu nhị cười nói:
- Mấy vị mời lên lầu, cẩn thận bậc thang dưới chân.
Nói xong liền chỉ dẫn bọn họ đi lên lầu.
Mấy người vừa mới đi lên lầu hai, đột nhiên bên tai truyền tới một giọng nam:
- Lý thánh tử!
Lý Nhiên dừng lại, nghe tiếng ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy hai nam nhân đang đi về phía bọn họ.
Một người trong đó có dáng vẻ khôi ngô, nhìn còn có mấy phần quen mắt.
Hạng Trạch đi tới trước mặt Lý Nhiên, cung kính bái một cái:
- Bái kiến Lý thánh tử. Lâu ngày không thấy, ngài vẫn phong thái như trước!
- Ngươi là...
Chân mày Lý Nhiên hơi nhíu lại:
- Có phải chúng ta đã gặp qua ở đâu không ?
Hạng Trạch đứng lên, cười nói:
- Lý thánh tử thực sự là nhiều việc hay quên. Tiểu nhân gọi là Hạng Trạch, trước đây, từng có duyên gặp qua một lần ở Thanh Châu Thành...
- Thanh Châu Thành ?
Lý Nhiên thoáng nhớ lại, chợt nói:
- Ta nhớ ra rồi, ngươi là vị thành chủ kia ?
Hạng Trạch xoa xoa tay, cười nói:
- Không sai, chính là tiểu nhân.
- Hóa ra là ngươi.
Lý Nhiên cũng nở một nụ cười.
Hai người cũng không chỉ gặp mặt một lần đơn giản như vậy.
Lúc trước ở đại hội trừ ma, hắn "Ấu đả" Lâm Lang Nguyệt một trận, lúc Huyết Ma Thể không khống chế được, thiếu chút nữa thì hạ sát thủ, vẫn là vị Hạng Trạch này xuất thủ ngăn lại.
Sau lại tiếp đãi hắn mấy ngày, coi như là rất chu đáo.
- Ngươi không ở Thanh Châu Thành nghỉ ngơi, tại sao lại chạy đến Đông Hải?
Lý Nhiên tò mò hỏi.
Thanh Châu Thành ở nội lục, cách nơi này không biết bao nhiêu vạn dặm, đối phương xuất hiện ở đây khiến hắn rất ngạc nhiên.