Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 590. Muốn không, cho ngươi làm vị thành chủ làm cái ? (2)

Chương 590. Muốn không, cho ngươi làm vị thành chủ làm cái ? (2)


Hạng Trạch gãi đầu một cái, nói:
- Ta bây giờ là người tự do, đã sớm không phải thành chủ Thanh Châu Thành.
- Hả ?
Lý Nhiên nghe vậy sửng sốt:
- Có chuyện gì xảy ra vậy ?
- Nói đến dài lắm...
Hạng Trạch tóm tắt lại chuyện đã xảy ra sau đại hội trừ ma một lần, đồng thời cẩn thận đánh giá sắc mặt Lý Nhiên.
Rất sợ chọc giận đối phương.
- Lại còn có việc này ?
Chân mày Lý Nhiên nhíu chặt hơn, cười lạnh nói:
- Đám phế vật bắt nạt kẻ yếu này, không ngờ lại trút giận lên người ngươi!
Hắn vỗ vỗ bả vai Hạng Trạch, nói:
- Yên tâm, nguyên nhân việc này bắt nguồn từ ta, ta sẽ giúp ngươi giải quyết tốt. Ngươi nói tên những môn phái chính đạo gây chuyện cho ta biết, lão tử tới từng nhà làm khách!
Lúc trước hắn đại náo Thanh Châu Thành, không chỉ phá hủy đại hội trừ ma, mà còn phá hủy tửu lâu lớn nhất trong thành.
Kết quả Hạng Trạch không chỉ không bắt hắn bồi thường tiền, còn nhiệt tình chiêu đãi mấy ngày.
Bây giờ đối phương bị tông môn chính đạo trả thù, bị tai bay vạ gió, đương nhiên hắn sẽ không ngồi yên mặc kệ.
- Lý thánh tử...
Trong mắt Hạng Trạch lóe lên một tia cảm kích.
Tuy Lý Nhiên là một ma đầu danh chấn Hạo Thổ, nhưng trải qua mấy ngày ở chung, Hạng Trạch biết hắn căn bản không bừa bãi giống như trong tin đồn.
Ngược lại, còn vài phần chính trực và hào sảng.
Đây cũng là nguyên nhân Hạng Trạch dám qua đây chào hỏi.
- Đa tạ Lý thánh tử. Thế nhưng ngài đã giúp ta giải quyết sự tình rồi, ta tới đây chính là muốn cám ơn ngài.
- Ta giải quyết ?
Lý Nhiên sửng sốt một chút:
- Xin chỉ giáo cho ?
Hạng Trạch cười nói:
- Bởi vì người cầm đầu gây ra chuyện này, là đệ tử Vạn Kiếm Các, tên gọi là Trần Trục Thiên...
- Hóa ra là hắn.
Lý Nhiên thoáng suy tư, trong lòng nhất thời hiểu rõ.
Trần Trục Thiên trọng thương hôn mê, Trần Bắc Hà bị phế tu vi, toàn bộ chuyện này đều là hắn ban tặng.
Cho nên nói hắn giải quyết dường như cũng không có vấn đề gì.
Sở Linh Xuyên cúi đầu ở một bên, trên gương mặt trắng nõn có chút hoảng sợ.
- Trần Trục Thiên không dám đối phó Lý Nhiên, liền muốn lấy người khác ra xả giận... Thực sự là mất hết mặt mũi Vạn Kiếm Các ta!
- Nuôi không dạy, là lỗi của cha! Có cần cấm đoán Trần Bắc Hà thêm mười không?
Trong lòng nàng âm thầm suy tư.
...
Lúc này, Lý Nhiên nghĩ tới điều gì, hỏi:
- Vậy chức thành chủ của ngươi làm sao bây giờ ? Nếu như đã từ chức, chỉ sợ là không tiện trở về nữa.
- Không quay lại được.
Hạng Trạch lắc đầu, mạnh mẽ cười nói:
- Thế nhưng cũng không sao. So với tính mệnh, chức thành chủ cũng không là cái gì... Đúng lúc tiểu nhân cũng chán ghét, hiện tại khôi phục tự do, cũng là một chuyện vui.
Tuy ngữ khí nghe rất nhẹ nhàng, nhưng Lý Nhiên vẫn nhận ra một tia không cam lòng.
Vui vẻ ?
Mặc dù Thanh Châu Thành không lớn, nhưng nói như thế nào cũng ở trung tâm Hạo Thổ. Tọa lạc dưới chân thiên tử, ăn bổng lộc của Thịnh tộc, không phải những cái thâm sơn cùng cốc này có thể so sánh.
Hiện tại mất đi thân phận thành chủ, chẳng khác gì biến thành tán tu, tài nguyên và tài phú nhận được căn bản không có cách nào đánh đồng.
Đổi thành người nào cũng không có khả năng vui vẻ đứng lên.
Lý Nhiên suy nghĩ một chút, nói:
- Việc này cũng là nguyên nhân bắt nguồn từ ta... Hay là, cho ngươi làm thành chủ Giang Li Thành?
Sở Linh Xuyên gật đầu nói:
- Đúng đó.
Dù sao cũng chỉ là đổi một vị thành chủ mà thôi, nàng thân là chưởng môn Vạn Kiếm Các, chút chuyện nhỏ này không coi vào đâu, chỉ cần nói một câu.
- ...
Hạng Trạch nghe vậy ngây ngẩn cả người:
- Giang, Giang Li Thành... Thành chủ ?
"???"
Thạch Ngọc Thừa ở một bên giật mình, biểu tình cứng ngắc, chân mày cuồng loạn một hồi.
- Để Hạng Trạch làm thành chủ ?
- Vậy ta làm gì ? !
Thạch Ngọc Thừa ngơ ngác
Hắn chỉ sang đây xem náo nhiệt, tại sao chỉ nhìn nhìn, mà ngay cả chức thành chủ cũng mất ?
- Thành chủ Giang Li Thành?
Giọng nói của Hạng Trạch có chút căng lên:
- Lý thánh tử không nói đùa chứ ?
Tuy Giang Li Thành ở biên thùy Đông Hải, nhưng bất kể tài phú hay là tài nguyên, đều không phải là chuyện Thanh Châu Thành có thể so sánh!
Lý Nhiên cười cười:
- Ngươi cảm thấy ta không làm được ?
Hạng Trạch trầm mặc.
Nếu lời này từ trong miệng người khác nói ra, tối đa hắn cũng coi như là một chuyện cười, nhưng bây giờ người nói lời này nhưng là Lý Nhiên.
Lấy thân phận của vị thánh tử này, nếu dám nói, vậy nhất định có thể làm được!
- Nhưng...
Hạng Trạch còn chưa nói lời hết, Thạch Ngọc Thừa đã thật sự không nhịn được.
Nếu như tiếp tục nhìn, chức thành chủ này sẽ thật sự mất!
- Tại hạ Thạch Ngọc Thừa, bái kiến Lý thánh tử.
Thạch Ngọc Thừa tiến lên một bước, cung kính thăm hỏi.
Chân mày Lý Nhiên cau lại:
- Đây là vị nào?
Vừa rồi hắn cũng chú ý tới người này.
Thực lực không kém,... ít nhất ... Cũng là Hợp Đạo đỉnh phong, nhưng không hơn.
Thạch Ngọc Thừa cười nói:
- Ta gọi là Thạch Ngọc Thừa, Lý thánh tử gọi ta là Tiểu Thạch Đầu cũng được. Khụ khụ, ta chính là thành chủ Giang Li Thành đương nhiệm.
- ...
- Ngươi là thành chủ ?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất