Chương 591. Lý thánh tử hai vị thân mật!
Lý Nhiên sửng sốt một chút, sau đó dở khóc dở cười.
Vừa rồi còn nói để Hạng Trạch thượng vị, không nghĩ tới chính chủ đang ở phía sau nghe... Việc này thực sự có chút xấu hổ.
Thạch Ngọc Thừa là một nhân tinh, chủ động hoà giải nói:
- Thực ra ta và Tiểu Trạch là huynh đệ lâu năm. Vẫn coi hắn là thân đệ đệ để đối đãi. Lần này hắn tới Đông Hải, chính là vì tìm nơi nương tựa mà đến.
- Vậy sao?
Lý Nhiên nhìn về phía Hạng Trạch.
Hạng Trạch gật đầu nói:
- Không sai, Thạch đại ca đối với ta rất tốt, đúng là hảo đại ca. Cho nên chuyện đổi thành chủ... ân tình của Lý thánh tử, tại hạ chỉ có thể lĩnh tâm.
Ngụ ý chính là, cái chức thành chủ này vẫn phải để đại ca tới ngồi.
- Hảo huynh đệ!
Thạch Ngọc Thừa cảm kích nhìn Hạng Trạch.
Tuy hắn là thành chủ, cũng là cường giả Hợp Đạo đỉnh phong, nhưng ở trước mặt Vạn Kiếm Các cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi.
Quan hệ của Lý Nhiên kéo dài qua chính ma lưỡng đạo, phía sau còn có ba vị Nữ Đế làm sư tôn, đổi một thành chủ còn không phải là như chơi đùa sao ?
Nếu như Hạng Trạch thực sự động tâm, sợ rằng ngày hôm nay phủ thành chủ sẽ đổi chủ!
Thạch Ngọc Thừa cẩn thận nói:
- Xin Lý thánh tử yên tâm, ta sẽ thu xếp ổn thỏa cho Hạng Trạch, vừa lúc ghế Phó Thành Chủ còn để trống, huynh đệ ta tới là thích hợp nhất.
- Thạch ca, cái này...
Ánh mắt Hạng Trạch có chút kinh ngạc.
Phó thành chủ Giang Li Thành, độ màu mỡ còn phong phú hơn Thanh Châu Thành, không ngờ Thạch Ngọc Thừa nguyện ý cắt thịt ?
Thạch Ngọc Thừa vỗ vỗ bả vai của hắn, cười nói:
- Đừng quên, chúng ta là huynh đệ.
Hắn nói lời này trong lòng cũng không quá vui vẻ.
Nhưng bây giờ không nhắc tới, chỉ sợ cái vị trí này cũng không giữ được!
- Thạch đại ca!
- Hạng lão đệ!
Hai người bốn mắt nhìn nhau, tình cảm tràn đầy.
- ...
Lý Nhiên ngáp một cái, đối với loại "Tình huynh đệ" này hoàn toàn không cảm giác.
- Được chưa, nếu như vậy, ta cũng không để ý nữa.
Thạch Ngọc Thừa nghe vậy thở phào nhẹ nhõm.
Biết vị trí chủ thành này xem như được bảo vệ.
Hạng Trạch bái một cái, cảm kích nói:
- Đa tạ Lý thánh tử, nếu không phải ngươi xuất thủ, chỉ sợ bây giờ ta vẫn đang bôn ba chạy trối chết!
- Không có gì.
Lý Nhiên khoát tay áo:
- Việc này nói như thế nào nguyên nhân cũng bắt nguồn từ ta. Hơn nữa chúng ta coi như quen biết đã lâu. Không cần phải khách khí như vậy.
- Vâng!
Hạng Trạch nghiêm túc gật đầu.
Ánh mắt Thạch Ngọc Thừa hơi kinh ngạc.
Dường như vị Lý Nhiên này hoàn toàn bất đồng với trong tin đồn!
Thánh tử ma đạo trong truyền thuyết tính khí nóng nảy, tính cách quái đản, một lời không hợp ngay cả thủ tịch đại tông cũng dám giết!
Nhưng hiện tại lại hoàn toàn khác biệt.
Có trách nhiệm, có đại khí, hơn nữa cũng cực kỳ giảng đạo lý.
- Xem ra lời đồn đãi có sai lầm...
Thạch Ngọc Thừa nhìn về phía nữ nhân bên người Lý Nhiên.
Chỉ thấy khuôn mặt hai nữ nhân kia mơ hồ, dùng bí pháp che phủ dung mạo, nhưng không che được khí chất. Khắp nơi đều lộ ra vẻ bất phàm.
Hắn cười nói:
- Hai vị này là Lý phu nhân sao ? Lý thánh tử thật đúng là có phúc!
Sở Linh Xuyên và Dịch Thanh Lam một tả một hữu, nắm thật chặt tay Lý Nhiên, hiển nhiên quan hệ rất thân mật.
Lại tăng thêm Thẩm Nịnh phấn điêu ngọc trác, thoạt nhìn chính là một nhà bốn người đi dạo phố.
Tuy U La Điện có lệnh cấm, cấm môn hạ đệ tử có tư tình nam nữ.
Nhưng Lý Nhiên phong lưu thành tính, ở Vô Ương Thành còn có một vị hôn thê, đây cũng là sự thật không thể chối cãi.
Cho nên Thạch Ngọc Thừa nghĩ như vậy cũng rất bình thường.
- ...
Trong nháy mắt không khí trở nên an tĩnh.
- Lý, Lý phu nhân ? !
Mặt Sở Linh Xuyên nhanh chóng đỏ lên, mắt phượng trợn tròn, lắp bắp nói:
- Ngươi, ngươi nói nhăng nói cuội gì đấy ? Ta và hắn không phải là loại quan hệ đó đâu!
Ngay cả Dịch Thanh Lam cũng xấu hổ cúi đầu.
Lực sát thương của ba chữ "Lý phu nhân" này quá lớn!
Cho dù hai người đã xác định quan hệ, nhưng sau khi nghe thấy vẫn có chút không chịu được.
- Không phải phu nhân ?
Thạch Ngọc Thừa sửng sốt một chút, sau đó bừng tỉnh đại ngộ, cười híp mắt nói:
- Quả nhiên Lý thánh tử phong lưu, lúc này mới tới Đông Hải vài ngày, đã có hai tình nhân... Nam nhân mà, hiểu được hiểu được!
Nói xong còn ghé sát Lý Nhiên, thấp giọng nói:
- Lý thánh tử yên tâm, tiểu nhân hiểu biết, chắc chắn sẽ không nói việc này ra bên ngoài.
- ...
Lý Nhiên che khuôn mặt:
- Ngươi nói thối lắm...
- Bộ dạng, tốt ? !
Sở Linh Xuyên siết chặt nắm tay, cả người đều đang khẽ run rẩy.
Nàng xấu hổ đến mức sắp bốc khói, trong lòng vừa hoảng loạn vừa ngượng ngùng, căn bản không dám nhìn nam nhân bên người. Nỗ lực khống chế chính mình không có trốn bán sống bán chết.
Lúc này, chỉ nghe Thẩm Nịnh nghiêm túc nói:
- Sư tôn không phải tình nhân của ca ca.
- Sư tôn ? Ca ca ?
Chân mày Thạch Ngọc Thừa hơi nhíu lại, cảm giác có chỗ nào không đúng lắm, nhưng trong lúc nhất thời lại không nghĩ ra.