Chương 709. Trong nháy mắt tụt nhiệt huyết (2)
Oanh!
Vừa dứt lời, trong hư không truyền tới một tiếng vang.
Vạn dặm núi rừng mênh mông bị u ảnh bao trùm, đạo tắc vô biên làm kinh động thiên địa, sát khí kinh người làm người ta dựng tóc gáy!
Lúc này không ai dám đến khiêu khích nữa, đám người nhanh chóng tản đi, không dám ở lại thêm chút nào.
Nam nhân và La Mông để thần thức núp ở xa, nhìn thấy u ảnh bao trùm núi rừng, trong đầu nhất thời cũng chưa rõ chuyện gì.
- Đây là…đạo gì?
Nam nhân lên tiếng hỏi.
La Mông đáp:
- Hình như Sâm La, nhưng hơi thở này cũng phải mạnh ngang?
- Vẫn là trở về trước đã.
Mắt thấy u ảnh sắp lan tới nơi này, hai người không chút do dự thu thần thức lại.
Ao đầm ở Cực Tây.
Bầu không khí là một mảnh an tĩnh.
Người nam nhân trung niên và La Mông liếc nhìn nhau, im lặng một hồi lâu.
Qua một hồi lâu, người nam nhân không nhịn được hỏi:
- Từ bao giờ mà lại có một cường giả mạnh như vậy?
La Mông nuốt một ngụm nước bọt:
- Lão hủ cũng không rõ. Chẳng lẽ lâu như vậy chưa ra ngoài, nhân tộc không chịu gông cùm xiềng xích của Long ấn nữa?
- Không thể.
Nam nhân lắc đầu:
- Nếu thật sự như vậy, thì sao lại có mỗi nàng ta mạnh như vậy?
Nhớ lại u ảnh mang theo đạo tắc vừa nãy, hắn cũng có chút dựng tóc gáy.
Quá mạnh rồi!
Nhưng khí tức những người khác, đều kém xa.
- Cũng đúng.
La Mông suy nghĩ rồi nói:
- Từ khí tràng vừa rồi, đã qua kỳ Nguyên Khải. Hình như chạm tới cảnh giới trong truyền thuyết…Không biết thiên phú như thế nào mới không để ý để sự tồn tại của Long ấn, tu luyện được đến mức này?
- Nhân tộc chả lẽ muốn lên cấp thánh?
Hai người không khỏi tự hoài nghi cuộc đời.
Mặc dù có thể kéo dài sinh mệnh, nhưng cũng không đủ để họ hiểu rõ chuyện này.
- Cái kia, ta thấy…
La Mông thận trọng lên tiếng:
- Chúng ta vẫn nên quay lại đi, Long ấn vẫn còn có sức ảnh hưởng, hiện tại thời cơ chưa tới.
- Ừ, chắc là vậy.
Nam nhân gật đầu, cũng đồng dạng nói:
- Có ngây người ở đây cũng chả thêm được là bao… chúng ta vẫn nên đi nhanh về nhanh, tránh cho nữ nhân kia tìm được.
- An toàn là nhất, an toàn là số một.
Nhiệt huyết vừa mới tuôn trào đã bị dập tắt, uy nghiêm và khí phách cũng tiêu tan như mây khói, hai người ảo não quay về vũng bùn.
Đồng thời liệt vùng Bắc Địa vào khu cấm đến.
Long ấn còn chưa mở mà đã đột phá Nguyên Khải, nếu như không chịu gông cùm xiềng xích, nữ nhân kia chẳng phải lên trời luôn sao?
Nhân tộc lúc nào có loại quái vật như vậy?
…
U La Điện
Lãnh Vô Yên lười biếng dựa vào ghế, trong đôi mắt phượng đầy vẻ trêu tức.
- Nhiên Nhi lúc nãy gây ra động tĩnh không nhỏ, mấy loại trâu bò quỷ thần gì đều mò tới.
- Không nghĩ tới cả lão yêu quái thời kỳ Thượng Cổ cũng còn sống… Trốn kĩ thật.
- Nhưng cũng chỉ là con rùa rụt đầu thôi.
Khóe miệng nàng nhếch lên, thấp giọng lẩm bẩm:
- Tốt nhất đừng có ý nghĩ xấu xa gì, nếu không…Cho các người diệt tộc!
- Còn như Nhiên Nhi…
Kỳ Phân Thần có thể mở kim môn, giúp mấy trăm đệ tử đột phá, quả thực mạnh hơn cả bổn tọa.
- Cảm thấy hắn thích hợp làm trưởng môn hơn.
- Muốn không…Chờ thời cơ tới nhường chức cho hắn? Bổn tọa cũng chán rồi.
- Làm phu nhân chưởng môn, hình như không tồi.
Lúc này gò má nàng đỏ ửng, như là ánh hoàng hôn mê người.
Núi Huyền Linh.
Chỗ ở Thánh Tử.
Lý Nhiên ngồi khoanh chân trên bồ đoàn.
Hắn không biết vì hắn truyền đạo mà phía bên ngoài kia, đến cả lão yêu quái vạn năm cũng bị đánh cho sợ.
Trong khoảng thời gian này ngoài ăn rồi ngủ ra, hầu hết thời gian đề trong phòng đả toạ tu luyện.
Đến cả cung của chưởng môn cũng không đến.
Ngược lại tính cách hắn tự nhiên thay đổi, lại thích tu luyện, mà biến hoá trong đan điền ngày càng lớn. Cho nên không thể sao nhãng được.
Đầu tiên là Long Khí.
Từ sau khi Long Khí nhập thể, vẫn luôn im lặng ở viền ngoài đan điền an tĩnh như thể không muốn ai để ý.
Nhưng mới qua không lâu lại đột nhiên thay đổi đến kỳ quái.
Mới đầu trong đan điền, ngoại trừ hồ nước linh lực ra những nơi khác đều u ám, có lúc hư vô với thực thể còn không phân rõ.
Biểu thị cho những khu vực còn chưa được khai mở.
Nhưng bây giờ những vùng hư vô đó, lại dần dần rõ ràng.
Chỉ thấy màu “đất vàng” đầm đậm, từng chút một lan tràn trong đan điền, còn có xu thế chập chùng, chỉ khác là không có chim muông núi rừng như bên ngoài, nhưng nhìn qua đã thấy không khác là bao.
Diện tích mặc dù không lớn, nhưng tốc độ lan ra lại nhanh hơn, chả qua bao lâu sẽ bao phủ cả đan điền!
Mấy thứ này cũng là công lao của Long Khí.
Những vùng đất vàng cùng những dãy núi, thực ra là năng lượng thuộc tính Thổ lúc trước rời rạc ra, nhưng sau khi Long Khí tiến vào cơ thể mới tạo thành điều này.
Long Khí, là thứ cấu tạo Vạn dặm giang sơn, là tượng trưng vận khí của cả thiên địa.
Nói cách khác, toàn bộ nhân tài kiệt xuất, đất thiêng sinh người tài, đến cả Thịnh tộc có thể nắm giữ Giang Sơn, tất cả những thứ này đều liên quan tới Long Khí.
Bây giờ Long Khí không ngừng phát tán ra ngoài, mà Long Khí còn ở trong cơ thể hắn phát triển mạnh mẽ…
- Chả nhẽ đưa cả giang sơn vào trong đan điền?
Nhất thời Lý Nhiên cảm thấy cười không được khóc cũng không xong.