Chương 718. Thụ đồng, Lý Nhiên biến hóa!
Lời còn chưa dứt, nàng đã bị một bàn tay to lớn kéo vào trong lòng.
Giọng nói Lý Nhiên trầm thấp vang lên bên tai:
- Cái này không phải là vì sư tôn sao?
- Hiện tại đệ tử đã là Phân Thần đỉnh phong, còn cách Hợp Đạo chỉ một bước ngắn, chẳng lẽ sư tôn không nên khích lệ đệ tử một chút sao?
Gò má Lãnh Vô Yên đỏ ửng, ánh mắt hoảng loạn nói:
- Ngươi, ngươi muốn bổn tọa khích lệ ngươi thế nào?
- Ngươi đoán xem.
Lý Nhiên cười xấu xa.
- Bổn tọa không đoán!
Tim Lãnh Vô Yên đập loạn, không dám ngẩng đầu lên.
Lý Nhiên cười híp mắt nói:
- Đệ tử tiến bộ tu vi nhanh như vậy, chẳng lẽ sư tôn không nên thưởng cho đệ tử một chút sao?
Lãnh Vô Yên liếc mắt nhìn hắn, hừ hừ nói:
- Tu hành vốn là chuyện của ngươi, vì sao bổn tọa phải thưởng cho ngươi?
Lý Nhiên hùng hồn nói:
- Có thể đệ tử cố gắng như vậy, còn không phải vì sư tôn sao?
- Ta khinh!
Khuôn mặt Lãnh Vô Yên ửng hồng nói:
- Ai mà không biết ngươi là vì...Thật coi bổn tọa ngốc?
Da mặt người này thực sự là quá dày!
Sở dĩ nỗ lực tu luyện, rõ ràng chính là vì chuyện này, vẫn còn nói giống như là đại nghĩa lắm vậy...
Thực sự là hoang đường tột cùng!
- Bổn tọa mới không cần ngươi nỗ lực!
- Thực sự?
Lý Nhiên giả vờ thương tâm:
- Chẳng lẽ sư tôn không muốn...
- Câm miệng lại!
Lời còn chưa nói hết, đã bị Lãnh Vô Yên đỏ mặt cắt đứt.
Nàng biết Lý Nhiên muốn nói gì, xấu hổ đến mức cúi gằm mặt xuống.
Lý Nhiên nhẹ nhàng đẩy nàng ra, nắm tay, cười nói:
- Kỳ thực đệ tử cũng không có yêu cầu gì quá đáng, có điều ngày nào cũng cố gắng tu luyện như vậy thực sự quá khô khan, nếu sư tôn không cho ta một ít động lực, ta thật sự không tiếp tục kiên trì được nữa.
Lãnh Vô Yên tức giận trắng mặt liếc hắn.
- Cũng biết ngươi trời sinh lười biếng...
Lý Nhiên có được cảnh giới và thành tựu như hôm nay, hoàn toàn dựa vào thiên phú kinh người chứ không có quan hệ gì với chăm chỉ.
Nếu thật xét đến trình độ nỗ lực, có lẽ thua xa những đệ tử ngoại môn đó.
Đối với chuyện này, Lãnh Vô Yên vẫn giữ thái độ thờ ơ.
Tu hành mau nữa thì thế nào ?
Đến cùng điểm kết thúc đều là giống nhau, dù là hai mươi tuổi Phân Thần, hay ba mươi tuổi Hợp Đạo, đối với nàng mà nói thực sự không khác nhau gì cả.
Nàng chỉ muốn ở cùng với Lý Nhiên mà thôi.
Có thể sau khi cái tên này biết được 'điều kiện Thông quan ' nên thái độ mới quay ngoắt một trăm tám mươi độ.
Đối với sự chú tâm tu hành phá cảnh, trình độ nỗ lực so với trước đây tưởng chừng như hai người khác nhau.
Cũng vậy, tốc độ đột phá cảnh giới cũng mau đến làm người ta giận sôi.
Trước đó hắn tham gia đại hội thành tiên mới vừa đột phá đến Phân Thần Cảnh, sau đó ở Vạn Kiếm Các ngây người không tới vài ngày cũng đã là Phân Thần trung kỳ.
Rồi mới trở về không đến một tuần lễ, liền lại lần nữa tiếp nhận đột phá.
Hơn nữa còn là liên tục vượt qua hai cảnh giới, đi thẳng tới Phân Thần đỉnh phong!
- Cái tên này hình như cũng quá nỗ lực !!
Vành tai Lãnh Vô Yên đỏ bừng, khẽ cắn môi:
- Chẳng lẽ chuyện Hợp Đạo này có sức hấp dẫn đối với hắn lớn như vậy?
- Còn muốn bổn tọa khích lệ hắn...
- Thực sự là vô liêm sỉ!
Trong khi nàng đang suy nghĩ lung tung thì nghe Lý Nhiên nhẹ giọng nói ra:
- Kỳ thực đệ tử mong muốn rất đơn giản...
Sau đó tiến đến bên tai nàng thì thầm.
Lãnh Vô Yên càng nghe càng đỏ mặt, cuối cùng giống như đỏ rần rần.
- Không được...Ưm!
Lời còn chưa nói hết, miệng đã bị ngăn chặn... Sau thời gian một nén nhang, Lãnh Vô Yên vô lực đưa hắn đẩy ra, lắp ba lắp bắp giận trách:
- Nghịch, nghịch đồ, không cho phép làm bậy! Bên này thường có người đến người đi, lỡ như bị những người khác thấy được thì làm sao?
- Nói có đạo lý. Lý Nhiên gật đầu, thu liễm thần sắc. Thấy đối phương không có động tác kế tiếp, lúc này Lãnh Vô Yên mới xem như là thở phào nhẹ nhõm.
Đưa tay che gò má nóng bỏng, trong mắt hình như có sóng gợn lăn tăn.
Nàng vừa muốn nói cái gì đó, chợt nghe Lý Nhiên nói ra:
- Sư tôn, vậy thì chúng ta đi mau đi.
- Hả?
Lãnh Vô Yên sửng sốt một chút:
- Đi? Đi nơi nào?
Lý Nhiên đương nhiên nói:
- Đương nhiên là tới tẩm cung dưới đất. Nơi đó đủ an tĩnh, cũng sẽ không có người ảnh hưởng đến chúng ta.
Lãnh Vô Yên:
- ...
- Ngươi cái tên này...
...
Tẩm cung chưởng môn.
Trong phòng ngủ, cực hòe hoa chế thành Phần Hương phiêu tán trong không khí tản ra một mùi hương thấm vào ruột gan.
Trên giường hẹp phía sau màn lụa, Lãnh Vô Yên giống như con mèo nhỏ nép vào lòng Lý Nhiên.
Búi tóc nàng có chút tán loạn, bên má còn lưu lại chút đỏ nhàn nhạt.
- Nghịch đồ...
Nàng nhéo Lý Nhiên một cái:
- Bổn tọa thấy ngươi một ngày không làm bậy thì cả người khó chịu!
Lý Nhiên hít vào một hơi.
Lực tay của sư phụ vẫn kinh người như vậy...
Lúc này, Lãnh Vô Yên đã nhận ra cái gì, nhíu mày lại.
Nàng nhìn Lý Nhiên từ trên xuống dưới, nghi ngờ nói:
- Kỳ quái, sao bổn tọa cứ có cảm giác ngươi hơi khác?
- Khác?
Lý Nhiên vừa xoa eo vừa nói:
- Sư tôn là chỉ khác chỗ nào?