Chương 734. Bí mật tài phú, nhiệm vụ gian khổ của Tần Như Yên! (2)
Làm sao để Tần Như Yên và Lý Nhiên có cơ hội thân cận, làm sao mới có thể giúp Cơ Trầm Uyên giải quyết vấn đề này.
Tuy Bọn họ là bằng hữu, nhưng là chỉ là bằng hữu mà thôi.
Sao có thể so với lợi ích của tông môn.
- Đúng rồi, hình như rất lâu cũng chưa thấy Như Yên...
Ánh mắt Liễu Tầm Hoan loé lên, thân hình trong nháy mắt liền biến mất...
Núi Vô Tương.
Biệt uyển, phòng luyện công. Yên tĩnh, ánh mặt trời xuyên từ cửa sổ vào, Phần Hương chầm chậm bốc lên, bóng dáng một người con gái thướt tha chiếu lên màn. Tần Như Yên khoanh chân ngồi ở trên bồ đoàn, hai mắt nhắm chặt, áo quần bay bay theo gió.
Khuôn mặt Thánh Khiết trắng nõn mà trang nghiêm, không giống yêu nữ của Hợp Hoan Tông chút nào.
Khoảng chừng một nén hương.
Nàng phun ra một ngụm khí, tạo thành một dải khí tráng trên không trung , chậm rãi mở mắt ra.
Tròng mắt trắng đen rõ ràng lóe lên ánh sáng, giống như ngân hà rực rỡ bừng tình.
- Sắp đến trung kỳ Nguyên Anh...
Nàng lười biếng duỗi người, đường cong ở eo thật mê người.
Lúc trước ở đại hội thành tiên, nàng cũng đã là nửa bước Nguyên Anh, khoảng cách phá đan thành anh chỉ còn kém một chút.
Mà bây giờ không chỉ có phá đan thành anh, khoảng cách đến trung kỳ Nguyên Anh cũng không xa.
Trên mặt Tần Như Yên lại không chút vui mừng nào, ngược lại là một tầng xấu hổ nhàn nhạt.
- Lý Nhiên đáng chết, đi không nói lời nào? Thật là tức chết!
Lần trước sau khi đại hội thành tiên kết thúc, nàng vốn định cùng Lý Nhiên ở chung vài ngày, thế mà Sở Linh Xuyên lại đột nhiên tiến vào trong lý phủ.
Rơi vào đường cùng, nàng chỉ có thể ở chỗ gần bên, một bên đề phòng, một bên yên lặng tu luyện.
Kết quả phá đan thành anh.
Nhớ tới ước định giữa mình và Lý Nhiên, tâm tình của nàng vừa ngượng ngùng vừa khẩn trương.
Theo như tiến độ tu luyện, đã đạt thể chất ‘Tố Nữ Lưu Ly Thể’ đế cấp, trong cơ thể cũng nuôi ra mấy viên Linh Châu.
Mà khi đạt được kỳ Nguyên Anh sẽ kiến cơ thể nàng thay đổi theo ước hẹn với Lý Nhiên, sau khi phá đan thành anh, sẽ tự mình đưa hắn Linh Châu trong người mình...
Chuyện này đối với nàng mà nói cực quan trọng.
Vì vậy mấy ngày ở ngoài Lý Phủ đợi Sở Linh Xuyên rời đi, Tần Như Yên mới lấy hết dũng khi vào Lý gia.
Muốn thực hiện c lời hứa của mình.
Nhưng chưa làm được gì thì Lý Nhiên đã rời đi cùng Sở Linh Xuyên...
Tính cả lần ở Khuê Phong Thành kia, đây đã là hắn lần thứ hai đi mà không nói.
Rơi vào đường cùng, Tần Như Yên chỉ có thể trở lại tông môn.
Lúc đó trong lòng nàng cũng không có gì là buồn, mà ngược lại là lo lắng, lo lắng Sở Linh Xuyên gây bất lợi cho Lý Nhiên.
Kết quả không lâu sau thân phận của Lý Thiết Trụ bại lộ.
Lý Nhiên lại là để tử chân truyền của Dịch Thanh Lam và Sở Linh Xuyên.
- Uổng công ta lo cho hắn, tên xấu xa này!
Tần Như Yên cắn chặt răng, oán hận nói:
- Chuyện lớn như vậy, cư nhiên lại gạt ta, hại ta không công lo lắng cho hắn. Thật là hư!
Nàng tức giận quơ đôi bàn tay trắng như phấn...
Nhưng một lúc sau lại ỉu xìu như quả bóng xì hơi.
- Cũng không biết hắn hiện tại đang làm cái gì?
- Nhất định là đang cùng Nhạc Kiếm Ly ân ân ái ái, được rồi, còn có Lâm Lang Nguyệt... Thật là phiền A.. A.. A..!
Nàng xoa rối tung cả đầu mình, trong lòng ghen tức không thể chịu đựng.
Đúng lúc này, bên cạnh truyền tới một thanh âm
- Như Yên, ngươi đây là đang làm cái gì?
- Hả?
Động tác của Tần Như Yên cứng đờ, chậm rãi ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Liễu Tầm Hoan đứng ở một bên, thần tình cổ quái nhìn nàng.
- Không có gì, chính là vừa rồi trong lúc tu hành có chút vấn đề nhỏ thôi.
Tần Như Yên ăn nói lung tung
- Ồ?
Liễu Tầm Hoan hỏi:
- Vấn đề gì, nói cho vi sư nghe một chút, vi sư giúp người giải đáp.
- ...
Tần Như Yên lắc đầu.
- Không có gì, đệ tử vừa rồi đã nghĩ thông... sư tôn, ngươi lần sau có thể gõ cửa trước không? tự nhiên xuất hiện sẽ doạ người khác đó.
Nàng vội vàng đổi chủ đề
Liễu Tầm Hoan lắc đầu.
- Đây là phòng luyện công, lại không phải của khuê phòng của ngươi, còn cần phải gõ cửa?
- Không nói cái này, vi sư lần này tới tìm là có chuyện chính sự muốn thương lượng với ngươi.
Tần Như Yên nghe vậy hiếu kỳ nói:
- Chuyện gì? Sư tôn cứ nói đừng ngại.
- Ha Ha.
Liễu Tầm Hoan hắng giọng một cái, nghiêm túc nói:
- Vi sư muốn hỏi một chút, ngươi định lúc nào bắt Lý Nhiên về tay?
- ???
- Lý Nhiên... bắt vào tay?
Tần Như Yên vẻ mặt khó hiểu.
- Đây chính là chính sự mà người nói?
- Bắt Lý Nhiên vào tay?
Tần Như Yên vẻ mặt mê man nhìn về phía Liễu Tầm Hoan:
- Sư tôn, ngươi cố ý tới tìm ta, chính là vì nói chuyện này?
Đây cũng tính là chính sự?
Liễu Tầm Hoan gật đầu, nghiêm túc nói:
- Không sai, ngươi không phải cũng định vậy sao?
Tần Như Yên chân mày nhíu lại:
- Đệ tử cũng có ý này nhưng chuyện này thì liên quan gì tới sư tôn?
- Ha ha.
Liễu Tầm Hoan hắng giọng một cái, lắc đầu nói:
- Lời nói này, ngươi dù gì cũng là đệ tử chân truyền của ta, thân là sư tôn, quan tâm một cái không phải rất bình thường sao.
Tần Như Yên lắc đầu, thản nhiên nói:
- Sư tôn nếu thật sự quan tâm đệ tử, chỉ sợ sớm đã giết Hoan Hỉ lão tổ từ lâu?