Chương 741. Hai thầy trò này là quái vật! (2)
Sau đó trắng trợn thu nạp đệ tử, đại chiến với ma đạo, danh tiếng Trần Uẩn Đạo đúng là có một không hai.
Được khen là đệ nhất tông môn.
Mà Trần Uẩn Đạo chính là thế gian đệ nhất cường giả.
Tất cả những chuyện này Vô Thượng hoàng Thịnh Hiển đều biết.
- Trần Uẩn Đạo…
Thịnh Hiển cảm thán nói:
- Đây mới chính là nhân vật hung ác nhất.
Sự tàn nhẫn ai cũng biết, lại dám nằm gai nếm mật, nhẫn nhục chịu đựng, có mấy ai làm được.
Hơn nữa sau khi đi ra khỏi Luân Hồi cảnh, hắn giống như biến thành người khác…Mạnh kinh khủng!
Thịnh Diệp bật cười thành tiếng:
- Kết quả một kiếm của Lãnh Vô Yên cũng đỡ không nổi.
- Hiện tại Trần Uẩn Đạo đạo thể tan vỡ, đạo cơ hao tổn, còn không cảm ứng được đại đạo, có thể nói chỉ đang kéo dài hơi tàn.
- Nếu hắn đã là nhân vật hung ác, thì Lãnh Vô Yên tính là gì?
Thịnh Hiển không nói được gì.
Hồi tưởng lại hình ảnh mình vừa được xem, da đầu không hỏi căng lên.
Uy thế của ba kiếm vừa rồi, cho dù là hắn thì sợ cũng đỡ không nổi.
- Vì sao Lãnh Vô Yên mạnh đến vậy?
Thịnh Hiển không hiểu hỏi lại:
- Đây cũng không nằm trong phạm vi Nguyên Sơ nữa, chẳng lẽ nàng đến kỳ đột phá gông cùm xiềng xích của Thiên Địa?
Đây chính là gông xiềng của đại đạo, từ trước tới nay chưa ai đột phá được.
Lãnh Vô Yên dựa vào đâu là làm được?
Đơn thuần là thiên phú, không có cách nào giải thích được chuyện này.
- Trẫm cũng không rõ.
Thịnh Diệp lắc đầu:
- Nhưng có thể xác định một chút, tám đại tông môn trong thời kỳ Thịnh tộc nắm quyền, nói về thực lực các nhân, không ai bằng Lãnh Vô Yên.
Thịnh Hiển nghe vậy thần tình có chút xấu hổ.
Trước đây chưa nghe qua tên này bao giờ, bây giờ đã thành tân đế cấp lúc trước còn có chút khinh thường nàng ta.
Cuối cùng phát hiện có khi mình cũng đánh không lại người ta…
…
- Rốt cuộc Lãnh Vô Yên này có lai lịch gì?
Thịnh Hiển nhăn mày,
Nếu như Trần Uẩn Đạo là thiên kiêu một thời, thì đúng là hắn có biết.
Thịnh Diệp nhún vai:
- Trẫm chỉ biết Lãnh Vô Yên là truyền nhân của U La Điện, còn lại không biết…Thái tổ nếu thấy hứng thú. Không ngại thì tự mình đi hỏi nàng?
- …
Thịnh Hiển nhịn lại, sau đó hắng giọng nói:
- Ha, hay cứ thôi đi, lòng hiếu kỳ của ta cũng không lớn lắm.
Tuy hắn sống đã lâu, nhưng cũng không vội đi tìm đường chết.
Thịnh Hiển lại hỏi:
- Nàng sao lại xuống tay với Trần Uẩn Đạo?
- Ngoại trừ vì Lý Nhiên thì còn có thể vì cái gì?
Thịnh Diệp bất đắc dĩ nói:
- Trần Uẩn Đạo cũng không có làm cái gì, chỉ là ăn nói lỗ mãng với Lý Nhiên mà thôi, vậy mà đã bị Lãnh Vô Yên chém ba kiếm…kể cả Minh Kính Thượng cũng bị chém hỏng cả áo cà sa.
- …
Thịnh Hiển nuốt nước bọt, không tin nói:
- Cũng chỉ vì chút chuyện này? Đây cũng quá…Nàng không sợ dẫn tới chính tà đại chiến sao?
Thịnh Diệp lắc đầu:
- Thái tổ mà biết chuyện nàng đã làm thì sẽ không hỏi câu này.
Trận chiến chính tà lúc trước chính là do nàng tạo ra, chứ có phải ai khác đâu!...
- Vậy đơn giản mà nói, Lãnh Vô Yên và Lý Nhiên đôi thầy trò này chính là quái vật, các đại tông môn khác cũng không dám đắc tội họ.
- Có gây ra động tĩnh lớn thế nào thì các cường giả của mấy đại tông môn cũng chỉ biết nhìn xuống.
Thịnh Diệp lời nói thật lòng.
Lãnh Vô Yên còn dễ đối phó, tuy thực lực mạnh mẽ nhưng chỉ cần không đụng vào nàng, nàng sẽ lười đi tìm người khác gây phiền phức.
Nhưng Lý Nhiên thì khác.
Tên kia không những thiên phú cao, còn vô cùng giảo hoạt, không cẩn thận đắc tội với hắn không biết sẽ bị hắn gài bẫy gì nữa.
Đây là kết luận về Lý Nhiên của Thịnh Diệp sau khi được tiếp xúc với hắn.
Là người nắm giữ giang sơn là bậc Cửu Ngũ Chí Tôn, Thịnh Diệp cũng được xem là một lão hồ ly, nhưng lại không chiếm được lợi gì khi gặp Lý Nhiên, lại còn bị đối phương hành một phen.
Đối phương cầm bảo bối của Thịnh tộc đi, còn tiện tay cầm luôn thanh Ma Kiếm Cô Tà cấp thánh phẩm.
Mà Thịnh Diệp không thể phát hỏa với đối phương, lại còn phải cám ơn hắn vì đã cứu vớt người tộc mình.
Được rồi, còn phải đưa cho hắn hai đưa con gái của mình…
Nghĩ đến đây cả người hắn khó chịu.
Thịnh Hiển nghĩ một lúc lên tiếng hỏi:
- Thế Dịch Thanh Lam và Sở Linh Xuyên đâu? Các nàng không phải sớm chứng đế rồi sao. Chẳng lẽ lại để Lãnh Vô Yên làm càn?
Lần thịnh thế trước, mỗi đại tông môn đều có một kiêu hùng nổi lên,
Thiên tài mọc lên như nấm sau mưa.
Nhưng mạnh nhất trong số đó, không ai sánh bằng hai người Dịch Thanh Lam và Sở Linh Xuyên này.
Các nàng là truyền nhân của Vạn Kiếm Các và Thiên Xu, lúc còn chưa Chứng Đạo đã chèn ép các thiên kiêu khác.
Hai người đều là người có căn cốt và thực lực trăm năm không tìm thấy.
Lúc đó tất cả mọi người đều nghĩ đây là người dẫn dắt thời đại.
Dù là Trần Uẩn Đạo đi ra từ Luân Hồi cảnh, dù thực lực có mạnh lên thật, nhưng vẫn không thể so với hai người này.
Nhưng cách làm của hai nàng cũng qua cực đoan, Dịch Thanh Lam thì chặt đứt hồng trần không màng thế sự, Sở Linh Xuyên thì hết đánh nhau rồi uống rượu. Không có hứng thú với bất kỳ cái gì.
Cho nên ở giới tu hành, danh tiếng lại không bằng Trần Uẩn Đạo.