Đại Quan Nhân

Chương 22:1lồ dán (2)

Chương 22:1lồ dán (2)

Cũng ngày ngóng đêm trông như vậy còn có vương Hiển.
_“ . .í/.JnỊĩỂẾ A L -
Từ trân Tam sơn trờ vè. hăn an an ôn ôn ở trong nhà chờ đợi, môi ngày đọc sách phục hồi than thể, Sinh hoạt lại khôi phục như binh thường.
Duy nhất có thay đổi, là thái độ của Ngàn Linh. Nấng hiện tại biết, Nhị ca là vì lật lại bản án cho phụ thân, mới bị đà thương. Một trái tim nhò bé trực tiếp bị hổ thẹn và hối hận bao phủ, tiểu nha đầu khóc lóc nước mắt đằm đia, muốn vương Hiền đánh nàng một trận, dùng trừng phạt bản thân đế chuộc lại lỗi lầm đã vu oan cho người tốt.
Lại từ chỗ Làm Thanh Nhi, nghe nói Nhị ca khăng khăng cho ràng, đại tấu nàng còn sống, vừa khéo thi hành diệu kế, từ trong nhà Hà viên ngoại, đào Triệu thị ra... Được rồi. để Lảm Thanh Nhi nói, đều thành công lao của vương Hiển. Chăng qua cũng khó trách, bời vì nàng không biết sự tôn tại của lá thư của vương lào cha kia.
Dù thế nào chăng nữa, câm giác của Ngân Linh đối với Nhị ca nàng, hoàn toàn là bước ngoặt lớn, từ xem thường trước kia, đến hiện tại rửa mắt mà nhìn, thậm chí có chút sùng bái. Ánh mắt nhìn vương Hiền đều lấp lánh lóe sáng...
Chính là có một điếm, nàng gần đây luôn cằm then cửa, ước lượng đầu minh, suy nghĩ làm như vậy, cùng có thế khai thông trí nào cho mình hay không?
"Ai..." Nấng đang do dự có nên nhẵn tâm chút không, đột nhiên nghe thấy Nhị ca thờ dài một tiếng, vội vàng ném then cửa, như con tho nho nhảy đến Tây sương phòng, vội vàng nọi^’
"Nhị ca, ngươi khát sao? Có phải buồn chán, muội muội hát một tiểu khúc cho ngươi nghe ha?”
"Khụ khụ..." vương Hiển tnồhôi tuôn trào, cười khổ nói:
.... ..______
"Ngân Linh, ngượi thay đôi lớn như vậy, ta thực sự có chút không quen."
"Trước kia là muội muội không hiểu chuyện, để ca ca chịu thiệt thòi."
Ngân Linh chớp chớp đôi mát to đen láy nói: "Ngươi để ta tốt với ngươi một chút đi, nếu không sè áy náy chết mất.”
"Ta bị ngươi làm cho buồn nôn chết mất trước rồi."
vương Hiền vùi đầu trên bàn, bất đắc dĩ nói: "Ra ngoài đi, ta cần yên tĩnh." "Tuân lệnh."
Ngân Linh mau chóng vọt ra, vương Hiền mới vừa ngẩng đầu, lại thấy nàng ló đầu ra nhìn. Hai người ánh mắt chạm nhau, Ngân Linh híp mắt cười nói: "Một chuyện cuối cùng, buổi trưa muốn ăn gi?' "Được chọn sao?"
vương Hiền trợn mắt nói. Trong nhà một ngày ba bữa đều là cơm gạo lức, canh rau xanh, hắn hiện tại cũng chẳng có ưu đãi, ăn đến bụng cũng hóp đi.
"Đương nhiên, ngươi có thể chọn cơm nhão một chút, hay là khô một chút...” Tiểu muội muội tha thiết nói.
"Đi ra!" vương Hiền trực tiếp ném sách đến cửa, Ngân Linh mới hoàn toàn biến mất, chi để lại một chuỗi âm thanh lanh lảnh:
"vậy thì không khô không nhão vậy... ■
ĐẠI QUAN NHÂN


'Tác giả: Tam giới đợi sư
Gập phải muội muội ồn ào như thế, bảo người ta làm sao sống nổi đây? vương Hiền lắc đầu cười khổ, đỡ bàn đứng dậy, chậm rãi đi đến bên cửa, chậm rãi cúi người nhặt quyển sách trên đất lên, nhất thời một trận đau đầu.
Thật ra Ngân Linh đáng thương đụng vào họng súng, vương Hiền vừa rồi đang phiền não. Mà nguyên nhân hán buồn bực, chính là quyển Luận Ngữ trong tay này, đây là hắn hòi xin Lâm Thanh Nhi.
Niềm phấn khởi tìm thấy Triệu thị sau khi đi qua, vương Hiền bỗng cảm thấy mờ mịt. Là một người quen tiết tấu nhanh, có mục đích sống rõ ràng, vương Hiền đặc biệt không chịu nổi những ngày tháng chậm rãi không mục đích, không việc gì làm.
Trước kia toàn bộ chú ý của hắn, đều đặt vào lật bản án của phụ thân, hiện tại Triệu thị tìm được, lật án đà thành chác chắn, vương Hiền phát hiện không biết bước tiếp theo nên đi như thế nào...
Chính mình bước tiếp theo nên làm gì? Đọc sách đương nhiên là tốt nhất, tuy rằng hiện tại hơi lớn tuổi, nhưng dù cho dùng thời gian mười năm, vừa học vừa làm, thi được tú tài, cũng rất tốt.
vương Hiền đã bước đầu cảm nhận được, cái gì gọi là đẳng cấp xã hội, triều Đại Minh này chính là Kim tự tháp từng bậc tùng bậc. Ngươi đứng cao hơn một tầng, sẽ được hường thụ đặc quyền một tầng, lên trên một tầng nữa, địa vị liền tăng lên thêm một tầng, gia tăng đặc quyền cũng như toàn phương vị. Còn người ở tầng dưới, càng bị tầng trên giẫm đap dưới chân, coi là chuyện hiển nhiên, đương nhiên các loại bóc lột áp bức cũng là chuyện bình thường.
vương Hiền không muốn ức hiếp ai, nhưng hắn càng không muốn bị ai giâm đạp dưới chân. Hiện tại gia đình hắn, có thể từ tội dân tầng thấp nhất vùng vẫy bước ra, khôi phục thân phận bình dân. Tuy rằng bách tính bình dân vẫn là đối tượng bị chà đạp, nhưng ít ra có quyền theo đuổi quyền lực tầng cao hơn!
Triêu vi điền xá lang, mộ đăng thiên tử đường (Buổi sáng vân còn là hương thôn dã phu, bời vì đọc sách, bời vì cơ duyên, đến tối có thể vào triều nhập tướng bái tướng, ăn bổng lộc của vua, ý bào khích lệ mọi người phải quyết chí tự cường, thông qua cố gắng bàn thân thay đổi vận mệnh, cuối củng có được danh dự). Cảm tạ Tùy Dạng Đế, mở ra một con đường tiến cấp cho con cháu bình dân. Thực hiện con đường đó, chính là đọc sách thi khoa cử!
Tuy rằng triều vĩnh Lạc địa vị võ tướng cao hơn quan văn, nhưng đi lính là đặc quyền của quân hộ, cho dù hắn có muốn đi “đoạt quan ải năm mươi châu” người nhà cũng không cho hắn cơ hội “nam nhi sao không mang Ngô Câu”, vậy thi làm sao đi chứ?
Đối với con cháu bình dân mà nói, khoa cừ là đường lớn sáng lạn chí cao vô thượng. Hơn nữa vương Hiền biết, sau này địa vị của người đọc sách sẽ càng ngày càng cao, qua thèm mấy chục năm nữa, thậm chí sẽ cười trên đầu võ tướng!
Có con đường này, vương Hiền dì nhiên sè suy nghĩ đọc sách trước. Dựa theo suy nghĩ của hắn, vương Nhị tuy rằng vô học, nhưng các tiền bối trên mình tốt xấu gi cùng đọc sách mười mấy năm. Cho dù không phải một chuyện, học lại từ đầu cùng không đến mức quá vắt vả.
Cho nên hắn tràn đầy phấn khới chuẩn bị một quyển Luận Ngừ, chuẩn bị vấn tóc đọc sách, lội ngược dòng một cách ngoạn mục.
Nào ngờ vừa xem... Ách, sách ướt một mảng, hờ, ta tại sao lại ngủ rồi? vừa rồi mới xem vài trang? Không được không được, mau chóng xem tiếp, 'Từ vân: Ta không thứ. có nghệ.' Ách, lời này nghía là gì? 'Tử vân, ta không phải cố ý?' chẳng lè ta đang xem tiểu thuyết ngôn tình hay sao?
Rốt cục thời điếm nào đó, hắn Hk*j nbợ tơi mình năm đó thi đai học, ngừ văn mới thi 105 điểm... điêm cao nhất là bao nhiêu? Hinh như 150 điểm.
Cái này, trên căn bản,


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất