Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 86: Bộ khoái cùng tiểu thâu (2)

Chương 86: Bộ khoái cùng tiểu thâu (2)
Đám khách nhân bất đắc dĩ, đành phải thành thành thật thật đi về phía sau xếp hàng.
- Ha ha, rốt cục xếp tới chúng ta, lão bản ta lại dẫn các huynh đệ đến rồi.
Mấy tên quan sai mặc y phục màu đen hàng ngày đi vào quán đồ nướng, bên hông bọn hắn treo lệnh bài thân phận cùng trường đao, rất có lực uy hiếp.
Những người xếp ở phía sau bọn họ đều không nguyện ý cách bọn hắn quá gần, trong lòng có sợ hãi tự nhiên.
- Vệ bộ đầu, các ngươi tới rồi.
Lục Dương cười nói, dường như rất quen thuộc với mấy người kia.
Mấy người kia là bộ khoái của quận Diên Giang, cầm đầu họ Vệ, râu quai nón, nói chuyện rất có khí thế, người tặng ngoại hiệu Thiết Diện bộ đầu, tu vi không thấp, có tu vi Trúc Cơ kỳ, không chỉ là lưu manh, cho dù người của Ma giáo cũng không nguyện ý đối mặt với bọn hắn, sợ bị để mắt tới, chọc tới một thân phiền phức.
Mấy vị bộ khoái đằng sau cũng đều không phải người bình thường, thấp nhất đều là Luyện Khí tầng sáu.
Làm bộ khoái trong thế giới tiên hiệp, không có chút tu vi thì không thể.
Đây đã là lần thứ tư mà Vệ bộ đầu tới đây, một tới hai đi, Lục Dương cũng coi như quen thuộc hắn.
Lúc đầu còn có người ỷ vào thân phận tu vi của mình không giống với người thường, muốn chen ngang, biết được Vệ bộ đầu thường xuyên đến nơi này ăn khuya, liền không còn dám ra vẻ ta đây nữa.
- Vừa kết thúc phiên trực, mới đổi ca, ta liền mang theo các huynh đệ đến chỗ này của ngươi.
Ngươi khoan hãy nói, xâu nướng của tiệm nhà các ngươi thật là có chút ý tứ, ăn qua thì không quên được.
Vệ bộ đầu chẹp chẹp miệng, nghĩ đến xâu nướng trong tiệm này đã chảy nước miếng.
- Công sai cũng không dễ dàng, hai ngày giá trị một lần ca đêm.
Lục Dương một bên cảm khái, một bên đưa bọn hắn đến phòng.
Đến phòng, bọn người Vệ bộ đầu cởi áo khoác.
- À, nhắc tới mới cảm thấy đáng ghét, đoạn thời gian gần đây không biết chuyện gì xảy ra, không ít tu sĩ tràn vào quận Diên Giang, mà giống như đều không phải thứ gì tốt, tạo thành áp lực không nhỏ cho trị an.
- Quận trưởng ba khiến bốn sai phải bảo đảm không thể xảy ra sai lầm, không có biện pháp, ta không thể làm gì khác hơn là mang theo các huynh đệ tuần tra nhiều hơn.
Tuần tra xong liền đến nơi này của ngươi khao các huynh đệ.
Vệ bộ đầu nhìn Lục Dương đang rất bận, cũng không có nói thêm cái gì, bắt đầu gọi món ăn.
- Vẫn là các món như lần trước? Lục Dương hỏi, ba lần trước, Vệ bộ đầu đều ăn những loại xâu nướng giống nhau.
- Hôm nay chọn các món khác, lần trước đến muốn thử một chút, bị các huynh đệ ngăn cản, cho ta mười xuyên mắt nướng, mười xuyên nhộng nướng, mười xuyên rết nướng.
Vệ bộ đầu nói xong cũng để Lục Dương nhanh đi chuẩn bị, không cho các huynh đệ cơ hội phản ứng.
Các huynh đệ kêu rên một mảnh, những thứ này nghe qua đã không giống như có thể ăn.
- Nhìn từng tên được nuông chiều từ bé các ngươi, để ngày nào ta mang theo các ngươi đi dã ngoại chấp hành nhiệm vụ nửa tháng, không cho mang theo Tích Cốc đan, nhìn các ngươi ăn cái gì.
Dợi rượu ngon xâu nướng được đưa lên, bọn người Vệ bộ đầu ăn như gió cuốn, ăn đến dầu mở đầy mồm.
Ăn đến cao hứng, mấy huynh đệ bắt đầu hùng hùng hổ hổ kể khổ.
- Mẹ nó, gần đây đám trộm cướp tiểu tặc bốn phía thật cao tay, một chút manh mối gây án cũng không có lưu lại.
- Khẳng định là tu sĩ gây nên, nếu không thì cho dù người già dặn kinh nghiệm cũng không có khả năng lưu loát như thế.
- Ta xem chừng là đám tu sĩ đến từ nơi khác kia.
- Chờ bắt được đám cháu trai này, lão tử nhất định cầm roi quất 180 cái, lại nhốt vào bên trong thủy lao.
Đạo tặc gây sóng gió, lại chậm chạp bắt không được người, Vệ bộ đầu thật mất mặt:- Quận trưởng đại nhân còn ra lệnh cho ta trong vòng một tháng nhất định phải phá án và bắt giam những tên này, hắn có bản lĩnh như vậy, để chính hắn đi làm! Hôm nay, đám tiểu tặc này còn trộm hai nhà giàu Lý Đại hộ cùng Lữ gia, Lý Đại hộ còn là thân thích của quận trưởng đại nhân, ngày mai quận trưởng đại nhân khẳng định lại tìm ta tạo áp lực.
Phòng sat vách.
Một vị đại hán bộ dáng khách nhân đặt thu hoạch hôm nay lên trên bàn ăn:- Một vố hôm nay làm rất suôn sẻ, vẫn quy củ cũ, ta bốn thành, còn lại thì các huynh đệ chia đều.
Các huynh đệ đều vui vẻ ra mặt, hôm nay có thể nói là thu hoạch lớn:- Trước khi đến ta còn nghe nói Vệ bộ đầu lợi hại như thế nào như thế nào, còn danh xưng Thiết Diện bộ đầu, hiện tại xem ra, bất quá chỉ là như thế, ngay cả cái rắm của chúng ta đều dò không ra! - Nói lời này thì hơi quá rồi, ít nhất gì thì người ta cũng có thể ngửi cái rắm thúi chứ.
- Nhà họ Lý và họ Lữ thật quả thật là nhà có tiền, nhất là nhà họ Mã, tu vi không cao, đồ tốt lại không ít.
- Tới tới tới, hôm nay ăn thả ga, uống thả ga, ta mời, ai cũng không được phép dùng tu vi hóa giải men say, hôm nay chúng ta muốn uống không say không nghỉ.
Bọn đạo tặc uống nhẹ nhàng vui vẻ lâm ly, một người trong đó ra ngoài đi vệ sinh, về đến phòng không xem rõ lại đi nhẩm cửa, đi đến gian phòng của Vệ bộ đầu.
- Ngô — — đại ca, các ngươi làm sao thay đổi bộ dáng rôig, còn trở nên xấu hơn? - Tên ma men ở đâu ra, mau mau cút.
Một tên bộ khoái nhịn không được nói, bọn hắn đang buồn rầu đi nơi đâu bắt người, còn có ma men tới đây quây rối.
Người kia giận dữ, muốn động thủ đánh người, nhưng hắn không phải đối thủ của một đám bộ khoái, đối phương nhanh gọn ném hắn ra ngoài.
Bọn bộ khoái nhìn ra người kia có chút tu vi, bất quá không có để ở trong lòng, tiếp tục trở về uống rượu phàn nàn.
Người kia cảm thấy bị ủy khuất, trở về kêu oan với lão đại.
Bọn đạo tặc uống say không thấy trời trăng mấy gió, vừa nghe nói huynh đệ nhà mình bị người khi dễ, máu nóng xông lên đầu, lão đại càng trượng nghĩa, hắn vỗ cái bàn, phách lối nói:- Hảo gia hỏa, còn dám khi dễ đến trên đầu lão tử, ngươi đi nói cho đám người sát vách, có giỏi thì đến bên phòng của lão tử nơi này, ai không đến người đó là cháu trai.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất