Bá Võ

Chương 212: Thần quỷ yêu ma

Chương 212: Thần quỷ yêu ma

Khi Sở Hi Thanh dẫn đoàn người Chu Lương Thần đi qua một con đường nhỏ dài tầm hai mươi trượng, chỉ thấy phía trước lại là một mảnh mênh mông.
Chu Lương Thần không khỏi nhướn mày lên khi nhìn thấy tình hình phía trước.
“Bốn còn đường, Thần, Quỷ, Yêu, Ma?”
Sở Hi Thanh cũng đang quan sát phía trước.
Chỉ thấy dưới chân bọn họ lại là một quảng trường rộng rãi bằng đá cẩm thạch.
Nơi hai mươi trượng trước mặt bọn họ, là bốn tòa bia đá to lớn cao tầm năm trượng.
Trên bia đá lần lượt viết mấy chữ triện như rồng bay phượng múa “Thần, Quỷ, Yêu, Ma”.
Phía sau bia đá là bốn còn đường nhỏ hẹp như ruột dê.
Các con đường dẫn đến các phương hướng khác nhau, có mây mù quấy nhiễu nên không thể nhìn rõ ràng.
Nơi này cũng có một “Thần Ngao Tán Nhân” đang đứng trên bia đá chữ Thần.
Cùng lúc đó, một đoạn ý niệm được truyền vào trong đầu óc của hắn.
“Cửa ải này là thử cơ duyên! Cái gọi là cơ duyên thiên bẩm, phải tranh mới lấy được. Trong một một canh giờ, người có thể đi xuyên qua bốn con đường Thần, Quỷ, Yêu, Ma này, là người hữu duyên với ta.”
Khóe môi Sở Hi Thanh nhất thời co quắp lại.
Thần Ngao Tán Nhân trong truyền thuyết là một người thô bạo bá đạo, không nói đạo lý, mặc kệ chuyện gì cũng sẽ chú ý đến sức mạnh.
Hắn cho rằng “Khí vận” của một người chính là sức mạnh, có sức mạnh thì cũng có “Khí vận”.
Cho nên, cả đời Thần Ngao Tán Nhân cướp đoạt vô số, không biết đã cướp bao nhiêu cơ duyên và khí vận của người khác.
Từ nội dung của cửa ải này, có thể nhìn thấy được quan niệm về cơ duyên và khí vận của vị này ra sao.
Sau đó, Sở Hi Thanh lại nhìn về phía dưới của bốn tòa bia đá.
Năm trăm tên võ tu cửu phẩm tiến vào bí cảnh, bao quát cả đám thiên kiêu Thanh Vân Bảng là Lộ Trần, Ứng Hạo Bạch. . . đều tụ tập ở đây.
Bọn họ đang vây quanh một thiếu niên mặc trang phục thuật sư, tất cả đứng thành nửa vòng tròn, hoặc là nghị luận sôi nổi, hoặc là yên lặng không nói gì.
Thiếu niên thuật sư kia tầm mười lăm tuổi, xung quanh hắn là một tòa trận pháp giản dị được bố trí từ các loại phù lục.
Hắn một tay nắm linh quyết, linh lực toàn thân dâng trào, tay áo bay phấp phới.
Sở Hi Thanh nhẹ nhàng liếc mắt nhìn qua, lại hơi tò mò hỏi: “Bọn họ đang làm gì vậy?”
“Chắc là đang đợi người này ‘vọng khí’.” Chu Lương Thần nhìn người này một chút, liền tỏ vẻ bừng tỉnh: “Đó là một tên thuật sư cửu phẩm của Hải Diêm Bang – Bạch Mi Ứng gia chiêu mộ được, tên là Mộ Linh, có người nói kẻ này rất có thiên phú. Tu vị cửu phẩm mà đã tinh thông ‘Vọng khí thuật’, có thể thông quỷ thần, biết hung cát. Có lẽ là mấy nhà khác cũng biết năng lực của người này, cho nên chuẩn bị leo lên cơn gió Ứng gia này.”
Ánh mắt của Chu Lương Thần hơi động: “Chúng ta không ngại chờ một chút, nhìn xem Ứng Hạo Bạch đi con đường nào. Bạch Mi Ứng gia bọn họ nuôi hơn ba mươi tên thuật sư cửu phẩm biết ‘vọng khí’, có thể dẫn dắt thuyền của Hải Diêm Bang yên ổn trên đại dương nguy hiểm trùng trùng, mà người này là người xuất sắc nhất trong số đó.”
Bốn con đường trước mắt, hiển nhiên là cửa ải mà Thần Ngao Tán Nhân thử thách bọn họ.
Mà bốn chữ Thần, Quỷ, Yêu, Ma này, có thể mang ý nghĩa là nội dung thử thách khác nhau.
Mức độ khó khăn của bốn con đường này, cũng có thể là không giống nhau.
Sở Hi Thanh lại cảm giác được nguy hiểm.
Trong đầu hắn xuất hiện một đoạn tin tức.
---Võ tu cửu phẩm trở lên ôm ấp sát ý với ngươi đã vượt quá ba trăm người, Nhai Tí đao ý của ngươi tăng lên đến trình độ cao đẳng!
Hai chữ Nhai Tí trên thanh trạng thái của màn hình huỳnh quang hư ảo đã biến thành màu mận chín.
Khi Tư Hoàng Tuyền đến, thì Nhai Tí đao ý của hắn đã hạ xuống một bậc.
Nhưng lúc này nó lại tăng lên, biến thành màu mận chín một lần nữa.
Mà không ngờ có tận hơn ba trăm người ôm ấp “Sát ý” với hắn.
Sở Hi Thanh lập tức cảnh giác, ngưng thần quan sát phía trước.
Sở Hi Thanh hát hiện đám võ tu cửu phẩm này, ánh mắt bọn họ như đang quan sát tên thuật sư kia thi pháp, nhưng thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn qua bên này.
Những ánh mắt đó, hoàn toàn là âm u lạnh lẽo, giấu diếm sát cơ.
Bốn tên thiên kiêu Thanh Vân Bảng kia cũng đang bí mật quan sát bọn họ.
Tên Tư Hoàng Tuyền kia thì đang đứng ở một ngã rẽ, tràn đầy hứng thú mà nhìn cảnh này.
Nội tâm của Sở Hi Thanh nhất thời trầm xuống.
Chu Lương Thần đã suy đoán đúng, đám người này rất có thể đã liên thủ với nhau, muốn vây giết hoặc là đá hắn cho khỏi bí cảnh này.
Nếu như tiếp tục chờ ở chỗ này, có thể sẽ xảy ra chuyện!
Sắc mặt Sở Hi Thanh thì lại bình tĩnh như không.
Hiện giờ hắn đã quen với chuyện giả vờ làm cao thủ rồi.
Huống hồ, hiệu quả của thẻ nhân vật Tần Mộc Ca 10 tuổi vẫn còn trên người Sở Hi Thanh, hắn không sợ hãi chút nào.
Hắn cũng không thể sợ, nếu như hắn tỏ ra sợ hãi hoặc hoảng hốt, thì sẽ chết nhanh hơn.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất