Bá Võ

Chương 237: Thanh Vân Bảng phát hành (2)

Chương 237: Thanh Vân Bảng phát hành (2)

Tạ Chân Khanh nhìn mấy chữ Sở Hi Thanh, trong lòng lập tức có một chút hổ thẹn và chột dạ.
Tên này xếp hạng 89 trên Đông Châu - Thanh Vân Bảng thì thực sự là quá cao rồi. Đối với Sở Hi Thanh mà nói, thì đây là gánh nặng mà hắn không thể chịu đựng nổi.
Lúc đó là do nàng đã tức giận đến sắp nổ tung, cho nên hoàn toàn không nghĩ đến hậu quả, mà chỉ muốn cho tên kia một bài học, bởi vậy mới tâng bốc người này lên tận trời.
Chỉ có bò càng cao thì ngã mới càng đau.
Nhưng bây giờ Tạ Chân Khanh nghĩ lại thì lại cảm thấy mình hơi quá đáng.
Mình tức giận với một tên nhóc làm gì?
Hơn nữa, người ta còn cứu mạng của nàng, đây chính là vong ân phụ nghĩa.
Tuy nhiên, việc đã đến nước này thì cũng không thể cứu vãn được rồi.
Luận Võ Thần Cơ mới đều dùng bản thảo của tháng trước, bây giờ đã được bán ở khắp nơi, nàng đã không còn cơ hội để cứu vãn.
Thôi . . .
Tạ Chân Khanh nghĩ đến cao thủ thất phẩm mà mình đã gọi từ gia tộc đến đây vào nửa tháng trước.
Trước khi sức ảnh hưởng của kỳ Luận Võ Thần Cơ này biến mất, vị gia tướng thất phẩm này có thể bảo vệ Sở Hi Thanh bình yên vô sự.
Thật ra thì cho người trẻ tuổi một bài học cũng không phải là chuyện xấu, chỉ cần còn mạng nhỏ, kinh mạch và thân thể không tổn hại gì, thì sớm muộn gì tên kia cũng sẽ bò lên.
Sau đó, Tạ Chân Khanh lại dùng tay vỗ vỗ gáy của mình, lấy đó làm trừng phạt.
Vì sao mình lại vọng động như vậy chứ?
Cha mẹ luôn nói tính tình của nàng không tốt, tùy hứng làm bậy, lại còn không có não, đây thật sự là nói không sai chút nào mà.
Sau đó, Tạ Chân Khanh thu hồi tâm tư, hỏi dò Đổng Lâm Sơn: “Đã chuẩn bị kỹ càng chưa? Kỳ Đông Châu Chí này có bảy vị võ học danh gia giảng bài. Trong đó còn có vài người nổi tiếng trong quận chúng ta như Lôi Nguyên và Trương Ngọc. Bây giờ tin tức đã truyền ra ngoài, có thể làm cho người trong quận Tú Thủy tranh nhau mua, vì thế nên nhất định phải chuẩn bị đầy đủ hàng.”
“Đã chuẩn bị ổn thỏa rồi.” Đổng Lâm Sơn râu tóc xoăn tít cười nói: “Ta đã đích thân kiểm tra chuyện này. Hôm nay, 127 nhà sách trong quận Tú Thủy đều có năm trăm quyền Đông Châu Chí, hai trăm quyển Thần Châu Chí, đủ để bao trùm bảy mươi bảy vạn võ tu trong quận Tú Thủy chúng ta.”
Tạ Chân Khanh nghe thấy thế thì hơi gật đầu, nhìn về phía đám người chen chúc bên ngoài cửa: “Đã đến giờ rồi, mở cửa bán đồ đi!”
Lúc này, hai võ sĩ ở ngoài cửa đều tuân mệnh, lập tức mở cửa lớn ra. Ngay sau đó, vô số người tràn vào bên trong, tràn đầy cả tầng thứ nhất của tòa lầu này.
Quả nhiên là như Tạ Chân Khanh dự liệu, tổng cộng hơn năm ngàn quyển Luận Võ Thần Cơ - Đông Châu Chí đã bị bán sạch trong vòng không đến nửa canh giờ.
Ngay cả Thần Châu Chí cũng đã bán gần hết.
Mà sau khi đám người rời khỏi Luận Võ Lâu, đại đa số đều đi đến phòng trà quán rượu, vừa ăn trà bánh vừa lật sách xem, hoặc là về nhà để nghiên cứu.
Bọn họ mong chờ nhất là các bài giảng giải và phân tích, tiếp đó là các lời đồn đại và các chuyện thú vị trên giang hồ.
Tuy nhiên, chẳng mấy chốc đã có người chú ý đến sự thay đổi trên Thanh Vân Bảng.
“Đông Châu - Thanh Vân Bảng hạng 89: Sở Hi Thanh?”
“Người này có năng lực gì? Thế mà lại xếp hạng cao như vậy? Lâm Hải Song Hổ Lộ Trần và Ứng Hạo Bạch, kỳ này mới được tăng lên hạng 92 và 93.”
“Thủ tịch nội môn của võ quán Chính Dương? Thú vị, không ngờ võ quán Chính Dương thối nát vài năm, giờ lại có một thiên kiêu Thanh Vân Bảng.”
“Nhai Tí đao ý? Tu luyện Nhai Tí đao ý giống với Bá Võ Vương – Tần Mộc Ca, còn có khoái đao, bảo sao. . .”
“A! Có cơ hội thì phải lĩnh giáo một hơi mới được, nhìn xem Nhai Tí đao ý của kẻ này rốt cuộc là mạnh đến mức nào.”
Đại đa số người đều tin tưởng vào bảng xếp hạng của Luận Võ Thần Cơ.
Cơ cấu của Luận Võ Thần Cơ được truyền lại từ tiền triều, sừng sững 4700 năm. Các bảng danh sách bọn họ sáng lập đều có tính quyền uy rất cao, rất khi ít phạm sai lầm.
Tuy nhiên, cũng có người không tưởng tượng nổi, cảm thấy rất khó tin.
Khi Diệp Tri Thu mua một quyển Luận Võ Thần Cơ - Đông Châu Chí rồi rời khỏi nhà sáng, nàng liền ngây người một trận, suýt nữa thì làm rơi ba bình Thiêu Đao Tử vừa mua xuống đất.
“Đông Châu - Thanh Vân Bảng hạng 89? Cái này sao có thể?”
Diệp Tri Thu nghi ngờ đây là ảo giác của mình, nàng trợn mắt lên để nhìn lại một lần nữa.
Mấy chữ ở phía trên vẫn không hề thay đổi chút nào, Sở Hi Thanh đúng là đã leo lên Thanh Vân Bảng, trở thành thiêu kiêu Thanh Vân Bảng được Luận Võ Lâu xác định.
Hơn nữa, còn xếp hạng cao hơn cả Lâm Hải Song Hổ - Lộ Trần và Ứng Hạo Bạch!
Sắc mặt Diệp Tri Thu lập tức tối sầm lại, bước nhanh về phía Cổ Thị tập.
Trên mặt nàng ngậm lấy một vệt sát khí.
Xếp hạng trên Thanh Vân Bảng rất có vấn đề, nàng là giáo đầu của Sở Hi Thanh, nhất định phải đòi công bằng cho Sở Hi Thanh, không thể để cho đệ tử của nàng bị người khác hãm hại được!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất