Bá Võ

Chương 290: Nghịch sát (2)

Chương 290: Nghịch sát (2)

Lúc này, Thượng Quan Nguyên cúi đầu thi lễ, nhanh chân đi ra khỏi Tùng Trúc Quán.
Khi hắn đi đến chuồng ngựa ở lầu chính Túy Hoa Lâu, tâm thần hắn hơi động, lập tức nhìn về mảnh rừng rậm ở phía xa xa.
Thượng Quan Nguyên ngờ ngợ có một bóng đen vừa lấp lóe trong khu rừng kia.
Sau đó, hắn liền bật cười một tiếng, cho rằng đó là ảo giác của mình.
Tuy rằng Túy Hoa Lâu này nằm ở ngoài Cổ Thị tập, nhưng được phòng thủ rất nghiêm ngặt, có hai vị cao thủ cấp độ lục phẩm hạ tọa trấn, còn có 200 thủ vệ.
Hơn nữa, đây là sản nghiệp của quận úy đại nhân, người nào dám gây sự ở đây?
Mà ngay khi Thượng Quan Nguyên quất ngựa chạy nhanh về phía Cổ Thị tập, hai người Sở Hi Thanh và Sở Vân Vân đã đi đến bên ngoài Tùng Trúc Quán.
Sở Vân Vân đứng trên chỗ cáo, quét mắt nhìn bốn phía một chút, giọng nói lạnh lẽo: “Cái Tùng Trúc Quán này Thượng Quan Long Tiển thuộc về ngươi, còn đám người còn lại sẽ do ta giải quyết.”
Nàng đã khôi phục một ít chân nguyên, thần thức và lực cảm ứng cũng tăng lên rất nhiều.
Lúc này, nàng đã không cần pháp thuật trợ giúp, mà cũng có thể hiểu được tình hình xung quanh.
Thượng Quan Long Tiển mang theo ba mươi tên hộ vệ theo người, trong đó còn có hai tên võ tu thất phẩm.
Có điều, quá nửa đám người này đều ở rìa ngoài của Tùng Trúc Quán.
Đặc biệt là hai tên võ tu thất phẩm tai thính mắt tinh kia, có lẽ là vì sợ quấy rầy hứng thú của Thượng Quan Long Tiển, cho nên bọn họ đều ở căn phòng nhỏ nằm cách Tùng Trúc Quán mười hai trượng.
Mà đám hộ vệ ở dưới thất phẩm kia, thì một mình Sở Hi Thanh đã có thể ứng phó.
So với những người này, đáng chú ý nhất chính là hai tên cao thủ lục phẩm ở trong Túy Hoa Lâu các đây tám mươi trượng.
Một khi chiến đấu xảy ra, hai người này nhất định sẽ chạy đến đây đầu tiên.
Tuy nhiên, cục diện ngày hôm nay lại tốt hơn lần ở kho hàng Long gia kia.
Kho hàng của Long gia ở trong thành, bên cạnh còn có binh lính giữ thành, các kho hàng chung quanh cũng là cao thủ như mây. Chỉ cần lộ chút động tĩnh là sẽ có một đám cao thủ chạy đến.
Còn tòa Túy Hoa Lâu này lại nằm ở bên ngoài Cổ Thị tập, yên tĩnh thì rất yên tĩnh, nhưng lại không có sự trợ giúp nào khác.
Có thể nói là địa điểm tuyệt vời để bọn họ ra tay.
Sở Hi Thanh không do dự chút nào, hắn trực tiếp nhảy lên, nhẹ nhàng tiến vào trong khu vườn ở phía sau, sau đó bước nhanh về phía tòa lầu các hai tầng lung linh xinh đẹp kia.
Đám hộ vệ của Thượng Quan gia rất tận chức trách, bọn họ lập tức phát hiện ra bóng người của hắn, dồn dập kêu lên.
“Ngươi là ai?”
“Có thích khách!”
Lúc này, sáu vị võ tu phòng thủ trong viện đều rút binh khí ra, sau đó lập tức bao vây Sở Hi Thanh.
Sở Hi Thanh mặt không đổi sắc, mãi đến khi đám người này chạy đến gần thì hắn mới rút đao, sặc một tiếng.
Một thức Không Huyệt Lai Phong của hắn trực tiếp chém đầu của hai người xuống, một thức Phong Chi Ngân lại gọn gàng lau qua cổ họng của bốn người còn lại.
Sáu người đều là máu bắn tung tóe, nhưng lại không thể dính lên áo của Sở Hi Thanh chút nào.
Bước chân của Sở Hi Thanh cũng không dừng lại một chút nào, hắn trực tiếp xông vào cửa Tùng Trúc Quán.
Theo một chỉ của hắn, trên cánh tay lập tức có tia điện lập lòe, một chỉ đột ngột này đã đánh nát cánh cửa lớn của Tùng Trúc Quán.
Mà lúc này, hai tên võ tu thất phẩm ở trong phòng nhỏ đã nghe thấy động tĩnh, cả hai đều vội vàng chạy từ trong phòng ra ngoài.
“To gan!”
“Cuồng đồ nơi nào dám mạo phạm thiếu chủ nhà ta?”
Hai người giận không nhịn nổi, lớn tiếng gào thét.
Nhưng đúng lúc này, hai cái bóng đen nhỏ bé đã bay thẳng đến trước mặt họ.
Hai người còn chưa kịp phản ứng, thì đã bị hai cái bóng đen này đâm vào giữa trán.
Đó là hai cành trúc được Sở Vân Vân tiện tay gỡ xuống, nàng ném từ một nơi cách đó hai mươi trượng, một đòn xuyên thủng trán của bọn họ.
Sở Vân Vân nhìn vào trong Tùng Trúc Quán một chút, sau đó không để ý nữa, nàng đưa mắt nhìn về phía lầu chính của Túy Hoa Lâu.
Quả nhiên là hai vị võ tu lục phẩm kia đã đang chạy về phía bên này.
Sở Hi Thanh tiến vào Tùng Trúc Quán lại chém thêm hai người, giết đến gian phòng của Thượng Quan Long Tiển.
Vị Thượng Quan công tử này đang đứng trước giường với bộ quần áo xốc xếch, một tay cầm kiếm, ánh mắt thì nhìn chằm chằm vào Sở Hi Thanh với vẻ lo lắng và đề phòng.
“Ngươi là kẻ nào? Lại có biết bổn công tử là ai? Gan cho thật lớn!”
Thượng Quan Long Tiển nhìn kỹ hai mắt của Sở Hi Thanh, sau đó con ngươi của hắn trợn trừng lên, không dám tin mà nói: “Ngươi là Sở Hi Thanh?”
Mặc dù đối phương che mặt, nhưng Thượng Quan Long Tiển vẫn có nhận ra đó là Sở Hi Thanh.
Người này. . . hắn còn chưa kịp đưa đối phương đi nuôi cá, không ngờ đối phương đã giết đến trước mặt hắn!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất