Bá Võ

Chương 365: Làm chuyện ngươi muốn làm (5)

Chương 365: Làm chuyện ngươi muốn làm (5)

Sở Hi Thanh thì lại cười lạnh một tiếng: “Không cần phiền phức như vậy.”
Bóng người của hắn bỗng nhiên lấp lóe, mang theo một chuỗi tàn ảnh.
Chỉ một chớp mắt, Sở Hi Thanh liền phóng đến bên ngoài phố, đứng trước mặt một năm tử mặc áo bào xanh.
Người này nhìn thấy Sở Hi Thanh, sắc mặt nhất thời thay đổi, trực tiếp quay người bỏ chạy.
Vẻ mặt Sở Hi Thanh hờ hững, hắn bước nhanh về phía nam tử áo xanh ở phía trước, sau đó duỗi một chân ra.
Nam tử kia bất ngờ không kịp chuẩn bị, hắn bị ngã lăn quay ra đất, đầu đập xuống nền gạch đá ở dưới mặt đất, rồi còn lăn vài vòng về phía trước.
Chờ đến khí hắn bò dậy, đã là vỡ đầu chảy máu.
“A nha! Bảo trưởng đại nhân, sao lại đi đứng không cẩn thận như vậy?”
Sở Hi Thanh nhìn thấy lệnh bài ở bên eo của người này.
Đại Ninh lấy mười hộ làm một giáp, thiết lập ra Giáp trưởng. Mười giáp làm một bảo, thiết lập ra Bảo trưởng.
Tên nam tử áo xanh ở trước mặt hắn, chính là Bảo trưởng của một trăm hộ gia đình quanh đây.
Sau đó, Sở Hi Thanh phát hiện thần sắc của người này rụt rè, trong mắt ngậm lấy vài phần kiêng dè.
Mày kiếm của hắn cau lại, cười khanh khách mà nhìn về phía người này: “Nhìn dáng vẻ của Bảo trưởng đại nhân, tựa như là nhận ra ta?”
Trần mặt nam tử áo bào xanh toàn là máu, ánh mắt hắn lại hiện lên vẻ nịnh nọt, cười lấy lòng nói: “Nhận ra, nhận ra! Xếp hạng 60 trên Đông Châu - Thanh Vân Bảng, Sở thiếu hiệp! Cuộc thi chân truyền của võ quán Chính Dương ở cách đây không lâu, tiểu nhân cũng đi qua xem. Khi đó còn đứng ở khá gần, may mắn được chiêm ngưỡng dung nhan của thiếu hiệp.”
Cũng chính là người này, khiến cho Thượng Quan gia chủ ngông cuồng tự đại ở trong quận phải ba đao sáu động, tự chặt một cánh tay trái!
“Nếu đã nhận ra ta, vậy thì dễ nói chuyện rồi!” Sở Hi Thanh chỉ chỉ vào tiểu viện bên cạnh: “Chắc hẳn ngươi phải biết chuyện của Lưu gia này nhỉ? Nói cho ta biết đi! Ngươi là Bảo trương ở quanh đây, lúc nãy lại còn theo dõi tiểu viện này, nên đừng nói với ta là ngươi không biết gì cả nhé?”
Sắc mặt nam tử áo bào xanh nhất thời lúc xanh lúc trắng, biến ảo không ngừng, ánh mắt thì hiện lên vẻ do dự chần chờ.
Sở Hi Thanh lại nhìn hắn với vẻ tựa cười mà như không cười: “Làm sao? Sợ đắc tội với người khác? Hay là Bảo trưởng đại nhân ngươi cũng là đồng bọn đã hãm hại Lưu gia? Ta khuyên ngươi nghĩ rõ ràng, có thể đám người sau lưng ngươi không dễ trêu.”
“Nhưng mà Sở mỗ cũng không phải người mà ngươi có thể trêu vào đâu, nếu như ta điều tra ra ngươi có liên quan đến chuyện của Lưu gia, thì Sở mỗ nhất định sẽ làm cho ngươi cửa nát nhà tan, chết không có chỗ chôn!”
“Tiểu nhân không dám!’ Nam tử áo bào xanh vội vàng khoát tay: “Lưu lão gia tử là người ở nơi này, tiểu nhân sao dám làm chuyện hãm hại hàng xóm láng giềng chứ? Như vậy sẽ bị hương thân đâm xương sống mất. Chuyện của Lưu gia thật sự không liên quan gì với tiểu nhân. . .”
Giọng nói của hắn bỗng nhiên dừng lại, chỉ vì Sở Vân Vân đã đi đến trước mặt hắn.
Vị thiếu nữ xinh đẹp tầm mười bốn tuổi này, chỉ liếc mắt nhìn về phía hắn với vẻ hờ hững, nhưng nam tử áo bào xanh lại cảm giác như đang có một con hung thú hồng hoang đang nhìn chằm chằm vào mình.
Nam tử áo bào xanh không nhịn được mà mở miệng nói: “Là người của Hải Thanh Bang! Là đường chủ Thiết Thủ - Lưu Định Đường của Hải Thanh Bang, hắn vẫn nhìn chằm chằm vào ba cửa hiệu ở bến tàu phía đông thành của Lưu gia, còn có hai trăm mẫu ruộng nước ở ngoài thành của nhà bọn họ nữa. Vì thế đã lập âm mưu hại trưởng nam của Lưu gia, lừa hắn ghi nợ ba ngàn lượng bạc với lãi suất nặng.”
“Lưu Phổ Lưu lão gia tử chỉ có thể bán sản nghiệp, cầm cố nhiều thứ trong nhà, mới có thể trả được. Trưởng nam của Lưu gia tức không nhịn nổi, nửa đêm trốn ra ngoài, có người nhìn thấy hắn đi vào tổng đà của Hải Thanh Bang, chắc hẳn là đi nói đạo lý với bọn họ. Kết quả sáng sớm hôm sau, thi thể của hắn nổi ở trên sông. Người của Lục phiến môn điều tra một ngày, nói là trượt chân ngã xuống sông.”
“Lưu lão gia tử tức hận chồng chất, ói máu tại chỗ, thân thể của hắn vốn không tốt, có người nói là bị thương khi còn ở trong Thần Sách Đô ở An Bắc Quân, một thân tu vị lục phẩm đều bị phế mất, chưa đến ba ngày sau, Lưu lão gia tử liền thất khiếu chảy máu, bỏ mình tại nhà.”
“Hải Thanh Bang?”
Sở Hi Thanh rơi vào trầm ngâm.
Hắn nhớ đến mấy tháng trước, chín thiếu niên muốn ra tay với hắn ở trong Tàng Kinh Lâu cũng là người của Hải Thanh Bang. Là bang chúng tinh anh của Hải Thanh Bang đưa vào học nghệ tại võ quán Chính Dương.
Đây từng là bang phái số một của quận Tú Thủy, kinh doanh mà làm ăn ở rất nhiều phương diện, tư muối khoáng, vận hàng tàu thuyền cho đến kỹ viện, không chỗ nào là không có.
Mãi cho đến tận khi Thiết Kỳ Bang quật khởi, đánh Hải Thanh Bang trọng thương vài lần.
Tuy nhiên, bang phái này vẫn là một trong những kẻ địch mạnh mẽ của Thiết Kỳ Bang.
Long gia trong nội thành có thể chống đỡ Thiết Kỳ Bang lâu như vậy, một là dựa vào danh gia vọng tộc ở quận Tú Thủy giúp đỡ, hai là có quan hệ minh hữu với Hải Thanh Bang, song phương hỗ trợ và ô dù cho nhau.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất