Bá Võ

Chương 419: Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân (4)

Chương 419: Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân (4)

Sở Hi Thanh cầm chén rượu trong tay, hắn không đáp ứng cũng không từ chối.
Tào Hiên nói rất đường đường chính chính, không thể chỉ trích.
Mình cứ tạm thời nghe, yên lặng nhìn xem.
Nếu như người này muốn hắn bán Thiết Kỳ Bang, thì lật bàn cũng không muộn.
“Chuyện thứ hai, chính là chuyện dư nghiệt của nghịch đảng Thần Sách Đô.”
Lúc này, thần sắc của Tào Hiên nghiêm túc: “Ngày trước, quận úy Thẩm Chu Thẩm đại nhân đã báo cáo với Cẩm y vệ ta, dưới trướng ngươi có hơn một trăm người là dư nghiệt của Thần Sách Đô, đặc biệt là vị đường chủ tên Lý Thần Sơn kia, kẻ này còn là Trí Quả giáo úy của Thần Sách Đô, không biết có việc này hay không?”
Sở Hi Thanh không khỏi mỉm cười, vẻ mặt thản nhiên uống rượu: “Xìn hỏi có bằng chứng gì không? Con mắt nào của hắn nhìn thấy thuộc hạ của ta là dư nghiệt Thần Sách Đô? Thuộc hạ dưới trướng ta đều là thợ săn Tây Sơn, hoặc là đến từ quận Lâm Hải.”
“Còn nữa, Thẩm Chu hắn đường đường là một quận úy, nếu như có bằng chứng cụ thể, vì sao không trực tiếp đến bắt người? Thời gian gần đây ta và Thẩm gia có chút xung đột trên phương diện làm ăn, không ngờ đường đường là quận úy mà lại có lòng dạ hẹp hòi như vậy, còn không có chứng cứ mà đã vu oan hãm hại ta.”
Hắn không lo lắng chút nào.
Lý Thần Sơn và hơn trăm người kia đã lập hộ tịch ở bên Lâm Hải, hiện giờ đều là người có lai lịch đàng hoàng.
Nếu như làm chuyện này ở quận Tú Thủy thì nhất định là rất khó khăn, còn có thể bị quan phủ nắm lấy chân sau.
Nhưng đổi sang quận Lâm Hải, thì lại dễ như trở bàn tay.
Năm đó, quận Thái Sơn gặp hồng thủy, phải có hơn 200 ngàn người tị nạn trốn sang quận Lâm Hải, nên hộ tịch bên đó cực kỳ rối loạn.
Tào Hiên bình tĩnh nhìn Sở Hi Thanh, sau đó hơi gật đầu: “Thì ra là như vậy! Nhưng ta nghe nói ngươi cứu một cô gái từ trong tay Lưu Định Đường, tên là Lưu Nhược Hi đúng không? Còn cho nàng nắm giữ trọng trách, để nàng làm trong phòng thu chi của ngươi đúng không? Mà nữ tử này có quan hệ với dư nghiệt Thần Sách Đô, cha của nàng từng là Trí Quả giáo úy của Thần Sách Đô.”
“Nhưng đó là chuyện của bao nhiêu năm trước rồi chứ? Cha của nàng là Lưu Phổ, chín năm trước đã rời khỏi Thần Sách Đô rồi, triều đình còn định truy cứu cả người đã về hưu rồi hay sao?”
Sở Hi Thanh lại bật cười một tiếng, sau đó thản nhiên nhìn Tào Hiên: “Nói đến Lưu Nhược Hi thì ta cũng không dối gạt Thiên hộ đại nhân. Nữ tử này là sư muội ở võ quán Chính Dương của ta, nửa năm qua đã tiếp xúc vài lần. Ta cực kỳ coi trọng nữ tử này, cho rằng thiên phú của nàng không kém hơn ta.”
“Thiên tư và ngộ tính của Lưu Nhược Hi có thể bước vào năm ví trí đầu của Đông Châu - Thanh Vân Bảng! Thậm chí tương lai còn có hy vọng lên Thiên Bảng, chỉ vì tu hành không đúng phương pháp, cho nên làm mai một thiên tư. Bởi vậy, Sở mỗ không tiếc tất cả, cũng phải lung lạc nàng, làm cho nàng trở thành cánh tay của ta! Nghe nói nữ tử này còn có một thúc phụ tên là Ngụy Dương bị Cẩm y vệ chúng ta bắt được, Thiên hộ đại nhân có thể nể mặt ta một lần, giao hắn cho ta hay không?”
Tào Hiên nghe đến đây, chỉ cảm thấy vô cùng hoang đường.
Lưu Nhược Hi cũng có thiên phú leo lên năm vị trí đầu của Đông Châu - Thanh Vân Bảng? Đây há không phải chuyện cười sao?
Hơn nữa, người này không chỉ không rũ bỏ quan hệ của thuộc hạ với Bá Võ Vương, mà trái lại còn gan to bằng trời, còn yêu cầu hắn thả trọng phạm của triều đình?
Dù tính tình Tào Hiên có tốt đến đâu, lúc này sắc mặt cũng âm trầm, thả chén rượu xuống: “Không thể! Ngụy Dương chính là trọng phạm bị triều đình truy nã, ít ngày nữa sẽ bị giải đến châu thành chém đầu. Tiểu Sở, ta cũng khuyên ngươi một câu, không nên dính líu đến đám dư nghiệt Thần Sách Đô, chuyện này không có lợi cho ngươi đâu.”
Sở Hi Thanh lại không chịu bỏ qua: “Người này không tính là dư nghiệt, ta nghe nói người này đã rời khỏi Thần Sách Đô từ bốn tháng trước, nói cách khác hắn là đào binh của Thần Sách Đô. Đại nhân ngươi giao hắn cho ta, ta đảm bảo hắn sẽ không tham dự việc mưu phản hay phạm pháp.”
Hắn nhìn mặt Tào Hiên, nhìn thấy mặt Tào Hiên âm trầm, không hề dao động. Sở Hi Thanh cũng cười gằn một tiếng, nhẹ nhàng đặt chén rượu xuống: “Cũng được, nếu như Thiên hộ đại nhân không có chuyện gì khác, vậy thuộc hạ xin cáo từ, rượu này có uống cũng không thoải mái.”
Hắn đứng dậy ôm quyền, quay người về phía về phía cửa gian phòng.
Tuy nhiên, khi hắn sắp đi ra ngoài, lại nghe thấy Tào Hiên nói: “Chờ đã!”
Sở Hi Thanh còn tưởng rằng vị này nghĩ thông rồi, đã chuẩn bị thả người rồi, nhưng khi hắn quay đầu lại, chỉ thấy Tào Hiên lấy một lệnh bài bằng bạc, một quyển sách và một bình thuốc ra.
Lệnh bài bằng bạc này là lệnh bài Bách hộ, bình đan dược kia thì không biết là thứ gì.
Quyển sách này có mấy chữ Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân.
Hết chương 419.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất