Bá Võ

Chương 485: Các phương phản ứng (6)

Chương 485: Các phương phản ứng (6)

Lúc này, Sở Hi Thanh đang thống lĩnh mấy ngàn người, càn quét về phía tây bắc của trấn Tây Sơn.
Tây Sơn Đường đánh với Văn gia bảo, không chỉ liên quan đến thuế má năm nay, mà còn liên quan đến kênh đào, cũng quyết định sự hưng vong của các thế lực ở Tây Sơn, có thể nói là cùng một nhịp thở với tất cả mọi người ở đây.
Tất cả địa chủ cường hào ở Tây Sơn, không thể không quan tâm đến trận chiến này.
Khi Văn gia bảo bị tiêu diệt, quận quân Tây Sơn chạy tán loạn, Vân Hạc sơn trang cũng bị san bằng, Đơn gia bị ép phải đầu hàng, những tin tức này đã truyền khắp nơi trong phạm vi Tây Sơn.
Điều này khiến cho đám địa chủ cường hào bắt tay với Văn Thiên Tài, ý đồ liên thủ chống nộp thuế đều đang run lẩy bẩy, và sợ hãi.
Cho nên khi kỵ binh của Tây Sơn Đường xuất hiện, truyền đạt mệnh lệnh của Sở Hi Thanh, thì hầu như tất cả địa chủ cường hào đều dứt khoát triệu tập gia binh, đi đến hội hợp với đại quân của Tây Sơn Đường.
Còn có một ít địa chủ ở góc đông nam, kỵ binh của Tây Sơn Đường còn chưa đến, đã chủ động đưa binh ra ngoài.
Bọn họ rất sợ mình phản ứng chậm một chút, thì sẽ làm Sở Hi Thanh tức giận, khiến cho gia đình gặp tai ương ngập đầu.
Sự thật đúng như dự đoán của bọn họ, có hai nhà ở ven đường không muốn xuất binh, ý đồ chống đối lại, liền bị Tây Sơn Đường san thành bình địa.
Cũng không phải hai nhà này ngu xuẩn không biết thời thế, mà chỉ là trước kia tham dự vào quá sâu, bây giờ đã không thể quay đầu.
Hai nhà tự nhủ, dù mình có đầu hàng thì Sở Hi Thanh cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ, cho nên dứt khoát chống đối đến cùng.
Nhưng người nhà của bọn họ cũng được đưa vào trong thành Tú Thủy từ trước rồi, cố gắng dựa dẫm vào Thượng Quan gia và Thẩm gia, hy vọng tương lai có thể đông sơn tái khởi.
Mà khi Sở Hi Thanh nhìn thấy đám sơn tặc Tây Sơn kia.
Binh mã dưới trướng hắn đã bành trướng lên đến ba ngàn bảy trăm người.
Thực lực của đám gia binh nhà địa chủ này cũng không tệ lắm, đều có tu vị cửu phẩm.
Nhưng mà đội hình và kỷ luật của bọn họ lại rất kém, vừa đi vừa hò hét nào loạn, nhân mã của mấy chục nhà địa chủ tụ tập lại với nhau, loạn tung tùng phèo giống như một mớ bòng bong.
Lý Thần Sơn và Ngụy Dương đều là nhân tài thống binh, nhưng bọn họ cũng chỉ miễn cưỡng duy trì trật tự, để mọi người xếp thành đội ngũ đi về phía trước.
May mắn chính là còn không xuân canh, bằng không thì sẽ dẫm đạp vô số hoa màu ở trên đường.
Không cần phải hi vọng vào trận hình hay chiến pháp gì cả.
Lý Thần Sơn đoán là, chỉ cần có sáu trăm tên giáp sĩ biên quân, cộng thêm một vị chỉ huy thường thường, bọn họ chỉ cần xung phong một cái, là đội quân ô hợp này sẽ tan vỡ luôn.
Cho nên trận hình có cũng như không, bọn họ chỉ có thể dựa vào thực lực cá nhân để chiến đấu với đối thủ.
Tuy nhiên, Sở Hi Thanh lại có diệu chiêu khác, hắn đem 600 người của Đơn gia đặt ở phía trước quân trận. 700 người của mình và bốn trăm võ sĩ áo đỏ của Tả Thanh Vân thì phụ trách ngăn cản và giám sát ở phía sau.
Đàn chủ đàn chữ Đơn, Đơn Xích Linh có xúc động muốn chửi má nó, tên tạp chủng này, rõ ràng là coi người của Đơn gia bọn họ thành bia đỡ đạn.
Nhưng hắn nhìn mấy ngàn người tụ tập ở bên cạnh Sở Hi Thanh, còn có tay đè đao của Sở Hi Thanh, thì chỉ có thể bóp mũi mà nhận lời.
Lúc trước hắn không trở mặt, bây giờ càng không thể trở mặt.
Việc này quan hệ đến sống còn của tộc binh, nên Đơn Xích Linh không thể không lấy ra vài phần bản lĩnh, đồng thời chuẩn bị tinh thần, sẵn sàng chiến đấu.
Hắn còn lôi kéo mấy thế gia tương đối thân thiết với Đơn gia, xây dựng một cái hàng ngang ngàn người, bắt đầu quét quang về phía trước.
Có điều, binh mã của Sở Hi Thanh tự nhiên là kéo chân sau, mà đám tặc phỉ của Cửu Đao Ổ và Bạch Vân Trại kia cũng là một đám ô hợp.
Song phong còn cách nhau năm dặm, đám tặc phỉ Tây Sơn kia liền ôm vàng bạc châu báu mới cướp mà bỏ chạy bốn phía.
Bọn họ mang theo quá nhiều vàng bạc, nên không thể không bỏ lại một phần, ven đường còn có vàng bạc rơi vãi khắp nơi, khiến cho đám gia binh của đám địa chủ ra tay tranh cướp.
Sở Hi Thanh không có vội vàng truy kích, mà vẫn không nhanh không chậm tiến về phía trước như cũ.
Đối với đám gia binh đang tranh cướp vàng bạc kia, hắn cũng không thèm để ý, mà chỉ cố gắng quản lý thuộc hạ của mình.
Chỉ cần bảy trăm bang chúng dưới trướng hắn, và bốn trăm võ sư áo đỏ của Tả Thanh Vân, cộng thêm 600 người của Đơn gia không loạn, vậy thì bọn họ có thể ứng đối với bất cứ tình huống nào.
Mãi cho đến khi bọn họ hành quân đến gần Nhất Tuyến hạp, đẩy tất cả tặc phỉ Tây Sơn vào trong ngọn núi, lúc này Sở Hi Thanh mới để toàn quân dừng lại.
Hắn để 600 người của Đơn gia lại, trấn thủ lối vào khe núi, phòng ngừa tặc phỉ Tây Sơn.
Còn hắn bí suất lĩnh số binh mã còn lại, nhắm thẳng vào điền trang của Thẩm gia.
Thẩm gia là kẻ chủ mưu trong việc chống đối nộp thuế, lại là địa chủ lớn nhất trấn Tây Sơn, Sở Hi Thanh không thể buông tha cho bọn họ được.
Giống như hắn đã từng nói với Văn Thiên Tài, lần thu thuế này, hắn sẽ đối xử bình đẳng với tất cả mọi người.
Lần này, hắn cũng cần phải bình định thế lực của Thẩm gia ở Tây Sơn!
Hết chương 485.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất