Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2310: Thân Phận Bại Lộ

Chương 2310: Thân Phận Bại Lộ

Trong nội tâm Lâm Hiên đã có ý thối lui. Sở dĩ hắn mạo hiểm lẻn vào lòng đất chỉ là muốn xem có chỗ gì tốt hay không thôi. Hắn tuyệt không nghĩ tới nơi đây lại phong ấn một vị Cổ Ma Thánh Tổ. Mặc dù thân thể đối phương đã bị phá huỷ từ lâu, hôm nay chỉ còn lại một đám tàn phách, hơn nữa nó lại vội vàng đoạt xá nên tu vi bị thân thể giới hạn đến Động Huyền hậu kỳ mà thôi nhưng với Lâm Hiên thì đối phương là đại địch khó có thể tưởng tượng nổi.
Chống lại tồn tại bậc này Lâm Hiên không nắm chắc một chút nào cả.
Điểm mấu chốt nhất là cho dù Lâm Hiên có đánh thắng thì cũng không chiếm được chỗ gì tốt. Hắn cân nhắc lợi hại một hồi rồi quyết định rời đi mới là lựa chọn chính xác nhất. Trong mắt Lâm Hiên quang mang kỳ lạ chớp động, hẳn là hắn đã có kế hoạch chu toàn.
Nhưng đúng lúc này, thanh âm ầm ầm truyền tới. Ma vụ trước mắt cuồn cuộn một hồi rồi bị gia hỏa tự xưng Thánh Tổ kia hút toàn bộ vào trong thân thể. Ma vụ tan đi lộ ra chân diện của cổ ma. Vốn dĩ là cổ ma hai đầu bốn tay, dáng người cao lớn thì nay lại bị co nhỏ đi rất nhiều, thoạt nhìn không hề khác người bình thường chút nào. Đầu cũng chỉ còn lại một cái, hơn nữa lại tinh mỹ lãng mục. Rõ ràng từ một quái vật xấu xí biến thành một thiếu niên anh tuấn.
Chỗ khác người bình thường duy nhất là giữa trán cổ ma có một khe hở. Nó không phải vết sẹo, Lâm Hiên thấy rất rõ ràng đó chính là con mắt thứ ba, chỉ có nó điều không mở ra mà thôi. Mới qua một lát công phu mà cổ ma hai đầu cứ như hoàn toàn biến thành một người khác vậy.
Thiếu niên thần bí làm động tác duỗi người một cái, thân thể dãn ra, trên mặt gã cũng lộ ra vài phần vui vẻ: "Không tệ, không tệ, thân thể này tuy hơi kém một tí nhưng cũng không tệ lắm. Xem ra bản Thánh Tổ vẫn chưa đến đường cùng. Có thể dễ dàng tìm được một cỗ thân thể có thể thừa nhận được ma công của ta như vậy. "
Lâm Hiên lộ ra một nụ cười khổ. Đối phương quả thực xem mình không là cái gì. Nhưng công bằng mà nói thì đối phương chắc chắn có tư cách như vậy. Lâm Hiên đã biết mình đối mặt với Cổ Ma Thánh Tổ thì hắn đương nhiên sẽ không hành động thiếu suy nghĩ. Lúc này hắn chọc giận đối phương thì chắc chắn không hề có lợi. Lâm Hiên chỉ hy vọng tìm được sơ hở để mau mau rời khỏi đây mà thôi. Tính toán của hắn dù không sai nhưng trời lại không chiều lòng người.
Thiếu niên thần bí quay đầu lại nói: "Tiểu gia hỏa, ngươi là nhân loại Tu tiên giả, lẻn vào Thánh Giới chúng ta là có ý gì?"
Lâm Hiên khóe miệng không khỏi một hồi run rẩy, quả nhiên hắn đã bị nhìn thấu thân phận rồi. Lâm Hiên giả mạo khí tức Cổ ma chỉ có thể qua mặt được cổ ma bình thường chứ trong mắt lão quái vật cấp bậc Thánh Tổ này chỉ là một truyện cười mà thôi. Cho dù tu vi vị Thánh Tổ này đã tổn hao nhiều nhưng cũng có thể liếc mắt phát hiện ra cách giả mạo của hắn.
"Được rồi, mặc kệ ngươi tới Thánh Giới vì mục đích gì, hôm nay đã gặp lão phu thì cũng nên đi chết đi. Lão phu tiễn đưa ngươi đi âm tào địa phủ". Thanh âm thiếu niên kia bình tĩnh truyền tới, ngữ khí quả thật ngang ngược càn rỡ a! Quả thật trong mắt gã thì Lâm Hiên chẳng qua chỉ là một con sâu cái kiến mà thôi.
Vừa dứt lời, tay phải cổ ma đã nâng lên. Mười ngón tay ào ào trở nên sắc nhọn, tay gã bấm một cái rồi chỉ ra một chưởng, một đoàn hỏa diễm cỡ quả trứng gà bay ra. Ngọn lửa màu tím sậm mang theo một cỗ khí tức hủy diệt tràn ra bốn phía.
Đồng tử Lâm Hiên hơi co lại nhưng trên mặt hắn cũng không lộ vẻ sợ hãi cho lắm. Dùng hỏa sao? Thần thông khác thì có lẽ hắn không nắm chắc nhưng sử dụng hỏa diễm lại đúng là sở trường của hắn. Lâm Hiên phất tay áo một cái. Một đoàn hỏa diễm cũng trạc quả trứng gà bay vút ra. Hỏa diễm tứ sắc lưu ly bất đồng thuộc tính lưu chuyển không thôi.
Oanh!
Sau một khắc, hai đoàn hỏa diễm hung hăng lao vào nhau. Chỉ thấy linh quang chói mắt, phạm vi vài dặm đều sáng lên mỹ lệ vô cùng. Hai loại hỏa diễm ở giữa không trung cùng quấn lấy nhau mà thôn phệ. Nhất thời nửa khắc khó có thể phân ra thắng bại.
Trên mặt Lâm Hiên tràn đầy vẻ ngưng trọng. Hắn đương nhiên hiểu rõ thần thông của mình. Huyễn Linh Thiên Hỏa là tuyệt kỹ sở trường của hắn, đối phương cũng chỉ là Động Huyền Kỳ mà tiện tay xuất ra một đạo hỏa diễm mà có thể cùng Huyễn Linh Thiên Hỏa đấu cân sức cân tài. Lâm Hiên ngoài kinh ngạc ra thì trong lòng kêu khổ không thôi. Nhưng biểu hiện ra ngoài của Lâm Hiên đương nhiên sẽ không yếu thế, vẫn là vẻ mặt đờ đẫn như cũ. Hắn phất nhẹ một cái, Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn hiện ra. Đối mặt lão quái vật đẳng cấp này thì hắn không cầu thắng chỉ cầu không bại, hắn cứ bố trí phòng ngự kín kẽ đã rồi tính sau. Ngay sau đó, chín chín tám mươi mốt chuôi Cửu Cung Tu Du Kiếm từ trong tay áo hắn lướt ra, bay múa phòng ngự quanh thân thể Lâm Hiên.
Thiếu niên thần bí quả nhiên cũng đã biến sắc, sau đó gã cẩn thận nhìn kỹ lại rồi đột nhiên lộ ra thần sắc cổ quái: "Ồ, đây là Cửu Cung Tu Du Kiếm, chẳng lẽ ngươi đến từ Mặc Nguyệt Tộc. Lại là ngũ linh căn thân thể, ngươi tu luyện Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết sao?"
Lấy sự trầm ổn của Lâm Hiên mà cũng không khỏi biến sắc mặt. Đối phương chỉ nhìn hắn tế ra một kiện bảo vật mà đem thân thế của Lâm Hiên nói ra không sai điểm nào. Chẳng lẽ vị Cổ Ma Thánh Tổ này cùng Mặc Nguyệt Tộc có quan hệ gì sao?
Trong đầu hắn vô vàn ý niệm hiện ra, thanh âm cuồng tiếu của đối phương lại truyền tới: "Hắc hắc, thật sự là trời không quên ta. Ngũ linh căn thân thể, lão phu có thể khôi phục pháp lực thật sự ở trong tầm tay rồi. Đáng tiếc ngươi là nhân loại Tu tiên giả. Nhưng không có vấn đề gì, thân thể ngươi về sau chỉ cần ma hóa là được."
"Thật sao?" Trên mặt thiếu niên thần bí kia tràn đầy vẻ tham lam, Lâm Hiên giận quá cười: "Muốn đoạt xá Lâm mỗ sao, khẩu khí các hạ thật lớn, coi chừng tự bạo mà chết đó!"
Lời còn chưa dứt, Lâm Hiên đã phất tay áo một cái. Chỉ nghe tiếng xé gió ào ra, Cửu Cung Tu Du Kiếm linh quang lóe lên, một hóa thành ba, hơn hai trăm đạo kiếm quang như gió táp mưa rào hướng về địch nhân mà bắn đi.
Tiên hạ thủ vi cường!
Thiếu niên tự xưng Thánh Tổ lại không né không tránh. Tay phải gã vươn ra, móng tay dài ra đến nửa xích, mặt ngoài của chúng lóe lên ánh sáng âm u rồi nhẹ nhàng khẽ múa. Ngay lập tức lệ mang đại phóng, vô số móng vuốt màu tím nhọn hoắt hiện lên ở giữa không trung.
Công kích của hai người lập tức ầm ầm đâm vào nhau. Nhưng Lâm Hiên lại làm một cử động ngoài dự đoán, chỉ thấy hai tay hắn bấm niệm pháp quyết, đồng thời đầu vai nhoáng lên một cái, không gian đột nhiên chấn động, sau đó Lâm Hiên biến mất tại chỗ. Cùng lúc đó những phi kiếm kia rào rạt lóe lên, không tiến lại lui bị Lâm Hiên thu trở về. Tiếng xé gió "Xuy xuy" nổi lên, toàn bộ những trảo ảnh màu tím rơi vào khoảng không.
"Ồ?"
Thiếu niên thần bí ngẩn ngơ, quả thực gã không hề nghĩ tới điều này. Lâm Hiên lộ ra một tia chê cười, hắn và Cổ Ma Thánh Tổ sống mái với nhau ở chỗ này thì thật là ngốc quá a! Cho dù đối phương chỉ là Động Huyền Kỳ thôi nhưng hắn có thể thủ thắng hay không cũng rất khó nói. Tóm lại sự tình không có lợi Lâm Hiên tuyệt sẽ không làm, bôi mỡ đế giày mà chạy mới là lựa chọn chính xác nhất.
Với thực lực của hắn hôm nay thì Cửu Thiên Vi Bộ càng huyền diệu vô cùng. Linh quang lóe lên, Lâm Hiên đã ở ngoài mấy ngàn trượng. Bổn mạng pháp bảo cũng về tới bên cạnh. Sau đó thanh mang toàn thân Lâm Hiên nổi lên, hắn nhằm thẳng đường cũ bay trở về.


Bách Luyện Thành Tiên

Huyền Vũ
www.dtv-ebook.com


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất