Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 95. Cảm tạ Phương công tử

Chương 95. Cảm tạ Phương công tử


Lúc trước hắn ta đã chém chết Ly tiên sinh, đoạt được 800 công đức. Nhưng trước đó hắn đã liên tục dùng công đức chuyển hóa thành nội tức, mượn nó để Phi Đằng, dẫn dụ trại phỉ đến giải vây. Trong thời gian ngắn tiêu hao một lượng công đức lớn, hầu hết không còn sót lại bao nhiêu. Suy cho cùng, kiểu chuyển đổi tạm thời công đức thành pháp lực này tu hành không giống nhau, sự lãng phí tiêu hao trong đó thật sự là quá lớn, không đến vạn nhất không thể sử dụng.
Chỉ là, bây giờ nhìn lại, cũng không đến mức phải xót xa, vừa quay đầu một cái đã kiếm lại được 4600 công đức rồi.
"Du Tiền trấn ít nhất cũng mất tích hơn hai trăm bách tính, nhưng bây giờ chỉ có ba mươi sáu người sống sót sao?"
Phương Thốn thở dài trong lòng, lại nghĩ thầm: "Cứu được một bách tính cũng chỉ có được một trăm công đức. Nhưng bởi vì dẫn được đám người này phát hiện ra chuyện của nhân tiêu luyện đan, ngay lập tức liền có được 1000 công đức, có thể thấy được chuyện này rất lớn..."
"Chỉ là… trảm nhân tiêu..."
Phương Thốn không khỏi cười khổ, Thiên Đạo Công Đức Phổ này đúng là không chê chuyện lớn mà!
Trên đầu hắn ta vẫn còn gánh một nhiệm vụ trừ ổ phỉ, nhiệm vụ tuyệt yêu tích, cả hai vẫn còn chưa hoàn thành, lại tự nhiên có thêm một cái trảm nhân tiêu sao?
Điều quan trọng nhất là công đức của trảm nhân tiêu này, không hề kém hai cái kia tí nào?
Có thể thấy được, cái vị "nhân tiêu" này là một sự tồn tại đáng sợ như thế nào, hắn ta làm gì có cái bản lĩnh trảm người ta chứ?
Hoặc có thể, thư viện hay thành thủ tìm ra được người cũng có thể tính là của hắn ta thì sao?
...
...
Khi Phương Thốn đang suy nghĩ về điều đó thì nghe thấy tiếng bước chân từ bên ngoài ngôi miếu đổ nát truyền tới. Người dẫn đầu là Mạnh Tri Tuyết, là người đầu tiên đẩy cửa ngôi miếu ra, nhìn thấy Phương Thốn đang ngồi ở trong đó, bên cạnh còn có một con tiểu hồ nữ đang co rúm lại. Lúc này trên mặt nàng mới thả lỏng ra nói người phía sau nói:
-Hắn ta không sao!
Sau đó nàng bước vào trong miếu nói:
-Phương nhị công tử, hôm qua ngươi...
-Này, sao các ngươi đi ra ngoài vậy hả?
Phương Thốn lộ ra vẻ tò mò, nở một nụ cười hỏi.
-Không phải ngươi đã cứu bọn ta sao?
Các học tử kia nghe xong đều giật mình nói:
-Tối hôm qua, ngươi… ngươi đi đâu vậy hả?
-Ta vẫn luôn ở trong miếu mà...
Phương Thốn liếc nhìn họ thản nhiên mỉm cười.
Ánh mắt của các học sinh thư viện đột nhiên trở nên kỳ quái. Trên đường tới đây, bọn họ đã thảo luận làm thế nào mà những tên trại phỉ kia lại đột nhiên xuất hiện tình cờ cứu mạng bọn họ. Nếu mà nói có người cố tình dẫn dụ bọn họ tới, vậy thì người duy nhất vào tối hôm qua kịp thời trốn thoát không bị rơi vào bẫy của yêu trận chỉ có mỗi Phương Thốn. Không phải hắn ta thì còn ai?
Nhưng không ngờ Phương Thốn lại phủi sạch mọi chuyện, khiến bọn họ đều nghi hoặc.
Hơn nữa là khi nghe Phương Thốn nói, bọn họ không khỏi liên tưởng đến đám phỉ trại cách nơi này bốn mươi lăm dặm. Dựa vào tu vi của Phương Thốn thì đi đến được đó cũng khó khăn, còn phải giết người, còn phải dụ đám phỉ trại đó qua đây, có vẻ không khả thi lắm.
Trong lòng có chút bối rối: "Lẽ nào hôm qua chỉ là trùng hợp ư?"
Trong trạng thái mơ màng của tất cả mọi người, Mạnh Tri Tuyết bất ngờ nhìn Phương Thốn nói:
-Ngày hôm qua Phương nhị công tử luôn ở trong miếu sao?
Phương Thốn cười đáp:
-Đúng vậy!
Mạnh Tri Tuyết nói:
-Vậy sao không quay về thư viện sớm một chút?
Phương Thốn đáp:
-Trời tối mà, vừa tối vừa trơn, lỡ vấp té thì phải làm sao?
Một vài học tử đột nhiên cảm thấy bực bội, có người trong lòng còn đang mơ hồ, nhưng cũng có người thì sững sờ, lúc này cũng đã tức giận nói:
-Hôm qua bọn ta đi thám yêu cốc, suýt nữa là chết rồi. Phương nhị công tử thì cả đêm đều trốn trong miếu, ngươi cũng thật là...
-Không cần nói nữa!
Mạnh Tri Tuyết đột ngột ngắt lời hắn ta nói:
-Cùng qua đó đi, tiên sinh trong thư viện cũng đang đến đấy!
-Tiên sinh trong thư viện à?
Phương Thốn nghe vậy, không khỏi ngạc nhiên, vội vàng bước theo bọn họ ra ngoài.
Khi đến yêu cốc, liền nhìn thấy chúng học sinh thư viện đã có mặt ở trong cốc. Có người đang vây quanh tà đỉnh bàn tọa ở trong cốc, một là để điều tức, khôi phục nội tức đã tiêu hao, hai là để chặn tà đỉnh ở chính giữa để tiện canh hộ.
Ở phía bên kia thì có vài học sinh đang phân phát đan dược cho bách tính của Du Tiền trấn còn sống sót.
Lúc này có thể thấy ba mươi sáu người dân của Du Tiền trấn còn sống sót này chỉ còn da bọc xương, sắc mặt vàng vọt, gần như không nhìn thấy một tia sinh khí. Chỉ có thể dựa vào đan dược mà chúng học sinh đưa cho mới có thể miễn cưỡng giữ mạng. Tâm trạng của Phương Thốn có chút nặng nề, hắn thầm nghĩ: "Tuy rằng công đức phổ báo rằng ta đã cứu những người này, nhưng nhìn bộ dạng của bọn họ, tiên thiên khí mất sạch, cứ cho là cứu được thì sợ rằng cũng không sống được bao lâu..." Lại nhìn tà đỉnh: "Đây chính là thứ để nhân tiêu luyện đan sao?"
-Phương nhị công tử đến rồi...
Dẫn Phương Thốn đi tới, đám học tử từ trong miếu trở về lạnh giọng nói:
-Hôm qua hắn ta trốn về miếu núp ở đó!
Chúng học simh dùng ánh mắt phức tạp nhìn Phương Thốn, có người cười nói:
-Tốt rồi, không chạy mất là được!
-Tối qua lâm trận, Phương nhị công tử trốn thoát cũng coi như là chúng ta không ai bị chết...
-...
-...
Giữa những lời nói lạnh lùng đó, Mạnh Tri Tuyết quay đầu lại nhìn mọi người, sau đó đột nhiên nói:
-Chúng ta nên cảm tạ Phương nhị công tử mới đúng!
Chúng học tử nghe vậy đều giật mình hỏi:
-Sao?
Mạnh Tri Tuyết nhìn Phương Thốn, không biết đang suy nghĩ gì, sắc mặt có chút nặng nề, lạnh giọng nói:
-Chúng ta đến núi này là để điều tra sự mất tích của bách tính của Du Tiền trấn. Tuy là tràn đầy nhiệt huyết, nhưng lại quá lỗ mãng, nếu không nhờ Phương nhị công tử, thậm chí chúng ta còn không phát hiện ra yêu cốc này. Trực tiếp xem yêu quái ở Thanh Hồ Sơn làm kẻ thế tội, chuyện nhân đan cũng không phát hiện được. Quan trọng hơn là hôm qua, trước khi vào yêu cốc, chúng ta đã bị dụ, nếu không phải do hắn nhắc nhở để trước khi vào yêu cốc chúng ta có sự cảnh giác, sợ rằng chúng ta đã sớm chết hết rồi...


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất