Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 52: Sơn Dương Tiểu Linh Chủng (2)

Chương 52: Sơn Dương Tiểu Linh Chủng (2)
“Tứ ca ca.” Vương Lạc Tĩnh tốn hơn một canh giờ để thuần hóa ba con Thảo Linh Trùng Vương, một con Cửu Tinh Trùng Vương, tinh thần vô cùng mỏi mệt: “Bởi vì thời gian quá mức gấp gáp, những Trùng Vương này chỉ có thể thuần phục chốc lát, có thể miễn cưỡng chỉ huy bọn chúng hành động, bảo gia tướng thả hết Thảo Linh trùng và Cửu Tinh trùng hoang dại đi.”
“Lạc Tĩnh, khổ cực cho ngươi quá.” Vương Thủ Triết có chút đau lòng vuốt đầu nàng, từ trong ngực móc ra linh quả thuận tay lấy được: “Ngươi trước nâng cao tinh thần một chút, chuyện cứu tế không thể trì hoãn được.”
“Tứ ca ca yên tâm.” Vương Lạc Tĩnh khéo léo gật đầu, ăn linh quả xong thể lực khôi phục không ít: “Chỉ cần có thể khống chế Trùng Vương, Thảo Linh trùng và Cửu Tinh trùng cũng sẽ không chạy loạn. Nhưng mà muốn cho chúng tự động đi triệu tập tiểu trùng, sau đó lại bay trở về thì không được.”
Sau đó, Vương Lạc Tĩnh nhìn mèo vẽ hổ, miễn cưỡng chỉ huy các Trùng Vương tiến vào trong mấy ngàn mẫu ruộng lúa mạch. Sau một phen vất vả, sắc trời đã tối.
Lúc này, Công Tôn Mặc đích thân tới hiện trường, còn mang đến đầu bếp nữ và không ít linh thực, nấu bữa tối ngay tại chỗ, cũng xếp ra một gian phòng trong nông trường cho tộc trưởng và thiếu tộc trưởng, cùng một tộc nhân Công Tôn Chung và thê tử Vương Lưu Ngọc theo cùng.
Vương Lưu Ngọc là tộc nhân Vương thị, lúc này nàng đã bốn mươi tuổi, nhưng do bảo dưỡng khá nên trông như ba mươi, từ cách ăn mặc của nàng có thể thấy cuộc sống rất khá.
“Thủ Triết bái kiến Tam cô cô, tam cô phụ.” Vương Thủ Triết đầu tiên là chắp tay hành lễ.
“Ấy ấy, Thủ Triết đa lễ.” Công Tôn Chung lớn lên tương đối thô đen, nghe nói là người quản lý công tác tại quặng mỏ Công Tôn gia tộc, địa vị trong các tộc nhân trực mạnh cũng không thấp, chỉ là cá tính tương đối giản dị không giỏi giao tiếp.
Vương Lưu Ngọc cũng liên tục trả lễ, thể hiện sự kính trọng vô cùng với Vương Thủ Triết. Mặc dù bối phận của nàng lớn hơn Vương Thủ Triết một bậc, nhưng Vương Thủ Triết lại thuộc đích mạch, tộc trưởng của Vương thị.
Ngược lại thì Vương Lạc Tĩnh lập tức nhào vào trong ngực Vương Lưu Ngọc, ngọt ngào mà gọi: “Cô cô.”
So quan hệ máu mủ, Vương Lưu Ngọc chính là thứ nữ của Tứ lão thái gia Vương Tiêu Chí. Cũng là cô cô ruột của Vương Lạc Tĩnh, quan hệ tự nhiên rất thân mật.
Vương Lưu Ngọc cũng ôm Vương Lạc Tĩnh hỏi han, rõ ràng nàng cũng rất đau lòng cho chất nữ nhu thuận còn nhỏ đã mất cha, còn đặc biệt kín đáo đưa cho nàng một tấm kim phiếu 10 càn kim.
“Cô cô, Tĩnh nhi không thể nhận, ta nghe nói Chước biểu ca bây giờ đang xung kích Luyện Khí cảnh tầng 3, ngài đề dành cho hắn đi.” Vương Lạc Tĩnh khoát tay lia lịa, sao cũng không chịu.
Thường tài nguyên tu luyện của tộc nhân trẻ tuổi chủ yếu sẽ do gia tộc cung cấp. Trừ đó ra, một số thân thích có quan hệ máu mủ gần gũi như là phụ mẫu thường sẽ nghĩ biện pháp trợ giúp chút cho các thế hệ trẻ.
Nhưng mà phụ thân Vương Lạc Tĩnh - Vương Định Bang đã chết vào 5 năm trước, bởi vậy Lạc Tĩnh phải chịu thiệt thòi ở phương diện này.
“Tĩnh nhi, cô cô bảo ngươi cầm thì cứ cầm.” Vương Lưu Ngọc có hơi tức giận nói: “Cha ngươi không còn, ta là cô cô ruột sao lại không thể giúp đỡ ngươi một chút?”
“Lạc Tĩnh ngươi cứ cất đi.” Vương Thủ Triết ở một bên vừa cười vừa nói: “Ngươi chớ cô phụ tấm lòng thành của Tam cô cô.”
Hắn đương nhiên biết rõ đây là do sau khi Vương Lạc Tĩnh và Vương Thủ Triết đã đều thể hiện ra giá trị cực lớn của bản thân. “Ngoại tổ phụ tiện nghi” Công Tôn Mặc đặc biệt đưa Tam cô cô Tam cô phụ kéo tới ngồi cùng, là có ý muốn tăng sự gần gũi giữa hai bên, lại đánh thêm bài tình cảm người thân.
Hơn nữa tương lai Vương Lạc Tĩnh là Linh Trùng sư, lúc này không lôi kéo thì còn lúc nào? Mà Vương Thủ Triết tất nhiên cũng sẽ vui lòng khi nhìn thấy quan hệ hai bên trở nên thân mật, dù sao thực lực tổng hợp của Công Tôn thị vẫn lớn hơn nhiều so với Vương thị.
“Vâng tứ ca ca, cảm tạ Tam cô cô.” Vương Lạc Tĩnh khéo léo tiếp nhận.
Sau đó hai nhà vui vẻ hòa thuận ngồi ăn cơm cùng nhau.
Nhưng mà lần này nhân vật chính được tâng bốc không phải là Vương Thủ Triết, mà là Vương Lạc Tĩnh.
“Lạc Tĩnh.” Công Tôn Mặc mang khuôn mặt hòa ái tự mình bới thêm một chén cơm bạch ngọc linh mễ cho nàng, đặt lên trên một miếng thịt Linh Giác Li Ngưu và một miếng thịt Linh Ngư lớn: “Hôm nay ngươi đã cực khổ rất nhiều, ăn nhiều một chút, tuyệt đối đừng khách khí.”
Vương Lạc Tĩnh có chút luống cuống chân tay, yếu ớt nhìn về phía Vương Thủ Triết. Tài nguyên của bất kỳ gia tộc nào cũng đều được thống nhất phân phối, Vương Lạc Tĩnh thân là nữ hài tử trong trực hệ của gia tộc, thứ hạng bồi dưỡng trong gia tộc cũng không cao, linh thực mỗi tháng được phân phối đến rất có hạn, nào có được ăn xa xỉ vậy?
Nàng mím môi, muốn ăn, nhưng lại không dám.
“Ăn đi, chớ cô phụ tâm ý của ngoại tổ phụ.” Vương Thủ Triết đau lòng sờ lên đầu nàng: “Về sau ca ca sẽ cố gắng một chút, nhanh chóng cho người trong nhà đều được sống cuộc sống tốt.”
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất