Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 59: Băng Tinh Lộ Ẩm (1)

Chương 59: Băng Tinh Lộ Ẩm (1)
“Thủ Triết biểu ca, ta cũng muốn tổ Tử Tinh Linh Phong.” Lư Tiếu Tiếu có cảm giác lập tức bị hạ thấp, bắt đầu bám Vương Thủ Triết nũng nịu. Nàng bình thường được nuông chiều từ bé, đoán chừng không hiểu cái gì là Tử Tinh Linh Phong.
“Ách…” Vương Thủ Triết lập tức khó nói, như thế nào mà vừa mới gặp mặt, hai tiểu nha đầu lại nổi dậy vì hắn rồi? Nhất là Lạc Tĩnh, còn nhỏ hơn Tiếu Tiếu một tuổi, bình thường rất nhu thuận, nhưng lúc này lại đứng lên tranh sủng.
“Thủ Triết, ngươi thật sự đã mua tổ Tử Tinh Linh Phong cho hài tử chơi?” Tiểu cữu Lư Chính Kiệt đứng ở bên nhìn cũng giật mình không thôi: “Thật quá xa xỉ lãng phí, lần này để ta xem ngươi làm sao qua cửa của biểu muội ngươi.”
Hơn 200 càn kim, cho dù là đối với Vương thị hay là Lư thị, đều đã là một khoản tiền lớn. Giống như đoàn đội bắt cá của Lục thúc Vương Định Hải, mười chiếc thuyền một năm dãi nắng dầm mưa, tân tân khổ khổ mới có thể đạt được lợi nhuận ước chừng 200 càn kim.
Là một trong những sản nghiệp trụ cột của Vương thị - Phong Cốc nông trường có hai trăm hộ tá điền, mấy ngàn mẫu ruộng, kích thước như vậy vận hành một năm được lãi cũng chỉ 600 đến 700 càn kim, đây còn là lãi giá trị ghi sổ.
Lần này tới Lư thị, lễ vật đúng là đã chuẩn bị, nhưng chỉ là một vài món đồ nhỏ.
“Tiểu cữu, việc này có ẩn tình khác.” Vương Thủ Triết cười khổ không thôi: “Hay là người tới khuyên bảo biểu muội nhé? Bây giờ bán ta đi, ta cũng không mua được tổ Tử Tinh Linh Phong đâu.”
“Ta cũng không có bản lĩnh để khuyên nàng.” Lư Chính Kiệt vội vàng lắc đầu nói: “Nha đầu này ngày bình thường được sủng ái nhất, đến cả lão tổ cũng chiều nàng, đại ca cũng không có cách nào giữ nàng. Thủ Triết, ngươi vẫn nên tự cầu nhiều phúc đi.”
Lão tổ cũng chiều nàng?
Vương Thủ Triết có chút choáng váng, Lư thị lão tổ Lư Minh Thăng, đó là đích hệ của Lư thị chữ lót Minh, bây giờ đã hơn trăm tuổi rồi nhỉ? Về bối phận huyết mạch, đó là ngoại tằng tổ phụ của Vương Thủ Triết.
Lão tổ của các Huyền Vũ thế gia lớn, đa phần đều không ưa thích lộ diện. Bình thường mỗi người đều sẽ bế quan tập trung tu luyện, lòng tràn đầy suy nghĩ muốn tiến bậc, chỉ có một vài sự kiện lớn mới xuất hiện để trấn tràng.
Vương Thủ Triết sống 18 năm, nhớ mang máng số lần đã gặp Minh Thăng lão tổ có thể đếm được trên đầu ngón tay, số lần được chủ động triệu kiến chỉ có một lần, đó chính là lúc hắn bảy tuổi trắc nghiệm ra tư chất không tồi, nên được Minh Thăng lão tổ triệu kiến, tán dương vài câu ban thưởng chút tài nguyên.
Phải biết, tư chất của Vương Thủ Triết đã sấp xỉ trung phẩm, nhưng lại chỉ có đãi ngộ như thế. Lư Tiếu Tiếu tiểu nha đầu này có tài đức gì, vậy mà có thể khiến cho tằng tổ sủng nàng...
Những việc đã đến nước này, hắn không thể lấy ra lễ vật giá trị 200 càn kim, dù lấy ra được thì cũng không nỡ tặng, đành phải qua loa một câu lấy lệ đối với Lư Tiếu Tiếu: “Tiếu Tiếu à, cái tổ ong kia là do biểu ca may mắn nhặt được…”
“Oa! Thủ Triết biểu ca không thích ta, huhu, biểu ca khi dễ người.” Vừa nghe mình không có, Lư Tiếu Tiếu lập tức cảm thấy mình không thể so bằng, lập tức khóc rồi chạy vào trong.
Còn Vương Lạc Tĩnh lại kéo cánh tay Vương Thủ Triết, vẻ đắc ý chiến thắng “người xấu”, chọc cho Vương Thủ Triết lật mắt trắng, thật đúng là một tiểu nha đầu ấu trĩ, đến việc này mà cũng ghen tị.
Có điều đây chỉ là khúc nhạc dạo ngắn ngủi, Vương Thủ Triết cũng không thèm để ý.
Sau đó, dưới sự dẫn đầu của tiểu cửu Lư Chính Kiệt, Vương Thủ Triết, Vương Lạc Tĩnh hai người cùng nhau đến sảnh chính chủ trạch Lư thị.
Mà cùng lúc đó, tộc trưởng gia tộc Lư thị Lư Chính Hùng, cùng với chính thê Vương thị, đã khoác chính trang chờ đợi bên trong.
Lư Chính Hùng đã năm mươi mấy tuổi, mặt chữ quốc, giữ lại ba sợi râu ria, thể hiện khí độ bất phàm.
Mà chính thê của hắn Lư Vương thị, chính là đại cô ruột thịt của Vương Thủ Triết- Vương Lưu Linh, số tuổi thực tế của nàng đã hơn năm mươi, nhưng mà với sự bảo dưỡng tốt và cách trang điểm, ngồi bên trên vẫn là một mỹ phụ trung niên.
“Thủ Triết đưa Ngũ muội Vương Lạc Tĩnh trong nhà tới, bái kiến đại cữu, cô cô.” Vương Thủ Triết tiến lên, hành lễ dựa theo lễ tiết lúc vãn bối gặp trưởng bối. Lúc trước hắn đã phái gia tướng đến đây thông báo, lần này hành trình là bái kiến trưởng bối, mà không phải lấy thân phận tộc trưởng gia tộc đến đây gặp mặt.
“Thủ Triết mau mau miễn lễ.” Lư Chính Hùng tiến lên đỡ Vương Thủ Triết, nhìn hắn từ trên xuống dưới: “Đã lâu không thấy, không ngờ Thủ Triết ngươi đã trưởng thành đến vậy.”
“Triết nhi, Triết nhi.” Vương Lưu Linh cũng tiến lên kéo tay Vương Thủ Triết, vô cùng thân mật: “Ngươi vừa mới lên làm tộc trưởng mà đã bôn ba như thế, thực sự là khổ cho ngươi rồi.”
Đại cô Vương Lưu Linh lúc trước đã đích thân về Vương thị chịu tang, đệ đệ ruột mất có khóc cũng đã khóc, chuyện cũ đã qua, điều nàng quan tâm hơn bây giờ chính là cháu ruột Vương Thủ Triết này.
“Đại cữu, cô cô, chuyện này không thể nói là khổ cực.” Vương Thủ Triết nói: “Vương thị Lư thị chúng ta huyết mạch tương liên, bảo vệ tương trợ nhau vốn đã là bổn phận.”
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất